Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1141 - Chương 1304 - Ngụy Trang

Chương 1304 - Ngụy trang
Chương 1304 - Ngụy trang

Chương 1304: Ngụy trang

Hỏa lão tổ đắng chát cười nói:

- Huống chi, nếu hắn chưa Hóa Thần, như vậy dù liều mạng cũng không đả thương được chúng ta... Đây chỉ là tình huống xấu nhất, chúng ta nhiều đệ tử Nguyên Anh như vậy, lúc này đều có thể dùng.

- Đúng vậy... Hóa Thần khó khăn bực nào? Năm đó ta là nhờ lão tổ Băng Huyền Tử toàn lực nâng đỡ, lại ở trong Yêu giới thu hoạch tương đối khá, mới miễn cưỡng thành công...

Lão tổ Bạch gia suy đoán nói:

- Có lẽ người kia còn chưa Hóa Thần, cũng có thể đã vẫn lạc ở dưới thiên kiếp....

Tựa hồ nhớ lại thời điểm mình Hóa Thần gian nan, Hỏa lão tổ cũng gật đầu.

Ngược lại Vân Hi tiên tử thần sắc như thường, sau lưng Thủy Linh Tâm cụp mi nhắm mắt, cố gắng quên sự tình sư tôn cùng Vân Kiệt Tử giao dịch, giúp đỡ đối phương Hóa Thần...

- Vậy bây giờ người kia ở nơi nào?

Lão tổ Bạch gia đã hỏi tới vấn đề mấu chốt nhất.

- Đệ tử Thánh Hỏa Giáo đã lật tung Tây Mạc... Lão phu cũng đi tìm Thiên Toán Tử, kết quả thọ nguyên của hắn suy kiệt không thể tính ra một quẻ...

Sắc mặt của Hỏa lão tổ có chút khó coi.

Thiên Toán Tử là tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ của Tây Mạc, nhưng thể chất đặc thù, tu luyện thuật bói toán.

Kết quả bị Hỏa lão tổ lấy tính mệnh cả nhà bức bách, thôi diễn vị trí của Phương Tịch... Sau đó liền không còn...

Hỏa lão tổ đè xuống phiền muộn trong lòng, nói ra suy đoán trong lòng:

- Đại tu sĩ như vậy, ở tu tiên giới không có khả năng vô danh, lão phu hoài nghi hắn xuất từ tu tiên giới Nam Hoang!

- Nhưng truyền tống trận cổ xưa thông hướng Nam Hoang, không phải phần lớn đã hỏng sao?

Vân Hi tiên tử khẽ giật mình.

- Khả năng còn có một hai cái ẩn tàng.

Hỏa lão tổ nói:

- Bằng vào thực lực của chúng ta, liên thủ xuyên qua Đại Mộng Trạch cũng không phải việc khó...

Thời gian hơi dời về phía trước.

Trong phế tích Lưu Sa Vực.

Một truyền tống trận quang mang lấp lóe, Phương Tịch mặc áo xanh dạo bước đi ra.

Hắn đi vào trên ốc đảo hoang phế, đưa tay phải ra, như muốn bắt lấy cuồng phong chạm tới mặt, lòng bàn tay có chút cát vàng:

- Tu tiên giới Tây Mạc... ta trở về!

Đối với Hỏa lão tổ, Phương Tịch một mực nhớ kỹ.

Sau khi ngồi vững vàng vị trí Phương Tiên Đạo Chủ, liền ngựa không dừng vó đánh tới tu tiên giới Tây Mạc, sợ Hỏa lão tổ làm con rùa đen rút đầu, trực tiếp thông qua Phi Thăng Đài bỏ chạy, để hắn làm công dã tràng.

Bất quá mặc dù Hỏa lão tổ chạy, nhưng Thánh Hỏa Giáo và linh mạch cấp năm không chạy được!

Nếu không phải cố kỵ ảnh hưởng quá lớn, Phương Tịch còn muốn kéo biên đội Tuần Thiên Chiến Hạm cùng ba Nguyên Anh hậu kỳ của Cửu Châu giới qua, để bọn dế nhũi Thánh Hỏa Giáo mở mang kiến thức cái gì gọi là khoa học kỹ thuật!

Nhưng về sau suy nghĩ một chút, đại bộ phận đệ tử của Thánh Hỏa Giáo là vô tội, không nên tạo nhiều sát nghiệp...

Hoàng Sa Phái.

Hắc Sa Chân Quân ngồi xếp bằng ở trong động phủ tu hành.

Gần đây cuộc sống của hắn coi như không tệ, chí ít sau khi hòa giải với Bát Hoang Tông, Hoàng Sa Phái xem như an ổn.

Trước đó vài năm mở rộng sơn môn, lại nhận được mấy tiên mầm không tệ, trừ một đôi hoa tỷ muội Băng linh căn Địa phẩm, còn có một nam hài Thổ linh căn Thiên phẩm, được Hắc Sa Chân Quân mật thiết chú ý, chỉ chờ đối phương Trúc Cơ sẽ thu làm đệ tử ký danh, khảo sát phẩm hạnh, nhìn xem có thể kế thừa y bát hay không.

- Hắc Sa!

Bỗng nhiên, một thanh âm vang lên, khiến cho Hắc Sa Chân Quân xém chút chân khí nghịch hành. Cái này dù sao cũng là trong động phủ của Nguyên Anh a!

Nếu một tu tiên giả bị người đến nhà mình còn không biết, cái kia không khác tính mệnh ở trong tay đối phương.

Hắc Sa Chân Quân run lên, bất quá chờ thấy rõ ràng người tới thì trầm tĩnh lại, cười khổ nói:

- Nguyên lai là Mộc Chân Quân...

Vị này lần trước gặp mặt chính là đại tu sĩ, thần thông pháp lực đều vượt quá tưởng tượng.

Chui vào đại trận của Hoàng Sa Phái, đến động phủ của hắn, tựa hồ rất bình thường?

Thần thức của Hắc Sa Chân Quân vô ý thức quét qua, bỗng nhiên biến sắc.

Ở trong tầm mắt của hắn, mặc dù Mộc Chân Quân đứng đó, nhưng thần thức căn bản không cảm ứng được bất kỳ vật gì, tựa như phía trước là một mảnh hư vô.

Một suy nghĩ khó có thể tin lập tức hiện lên ở trong óc Hắc Sa Chân Quân.

Thanh âm của hắn khô khốc giống như lữ nhân sắp chết khát trong sa mạc:

- Mộc Chân Quân... Ngươi hẳn là... Đã Hóa Thần?

Nghĩ đến mấy lần trước gặp mặt, Hắc Sa Chân Quân đã không còn gì để nói.

Vị Mộc Chân Quân này, quả nhiên là mỗi lần gặp mặt đều tăng lên một cảnh giới.

Như vậy lần tiếp theo gặp mặt, chẳng lẽ đối phương sẽ phi thăng Địa Tiên giới?

- Không sai... Ngày trước may mắn đột phá, đi vào Hóa Thần kỳ.

Phương Tịch phong khinh vân đạm cười nói.

- Bái kiến tiền bối!

Hắc Sa Chân Quân lập tức đứng dậy, cung kính thi lễ:

- Tiền bối có gì phân phó? Hắc Sa nhất định muôn lần chết không chối từ!

- Không có nghiêm trọng như vậy…

Bình Luận (0)
Comment