Chương 1305: Ngụy trang 2
Phương Tịch khoát tay:
- Cầm tình báo trong hai mươi năm qua cho ta, còn có, gần đây Thánh Hỏa Giáo có động tác gì không?
- Thánh Hỏa Giáo...
Hắc Sa Chân Quân biến sắc:
- Thánh Hỏa Giáo một mực truy nã Thanh Hòa Tử... Trừ cái đó ra, còn lệnh tông môn chúng ta tìm kiếm bất luận manh mối gì có quan hệ tới truyền tống trận cổ xưa...
Phương Tịch hiểu rõ, xem ra Thánh Hỏa Giáo đã bắt đầu hoài nghi xuất thân và lai lịch của hắn.
Bất quá mặc dù truyền tống trận cổ xưa trong phế tích bị phát hiện, một phía khác cũng không thể sử dụng.
Thậm chí truyền tống trận bị phá hư mà nói, cùng lắm thì mình đi Đại Mộng Trạch, đường vòng Trung Bộ, cũng có thể đến tu tiên giới Tây Mạc.
Tu luyện đến Hóa Thần kỳ, toàn bộ Nhân Gian giới, thậm chí 3000 tiểu giới, đã không có chỗ nào có thể ngăn được bước chân hắn!
Phương Tịch tiếp nhận ngọc giản do Hắc Sa Chân Quân chế tạo, nhanh chóng liếc nhìn.
Mà Hắc Sa Chân Quân không dám ngẩng đầu, nhưng trong lòng thì nhanh chóng chuyển động: Mộc Chân Quân... Thanh Hòa Tử... Chẳng lẽ là cùng một người? Chỉ sợ chỉ có vị tiền bối này, mới dám đi vuốt râu hùm của Thánh Hỏa Giáo?
Phương Tịch xem hết tình báo gần đây, lại nhìn Hắc Sa Chân Quân, bỗng nhiên cười nói:
- Hắc Sa... Bây giờ có một cọc mua bán, không biết ngươi có làm hay không?
Hắc Sa Chân Quân giật mình, bất quá lập tức trả lời:
- Còn xin tiền bối phân phó...
- Ta muốn một tia tinh huyết và pháp lực của ngươi... Chuyện xấu nói trước, ta có một môn bí thuật, có thể hoàn mỹ ngụy trang thành tu sĩ khác, tinh huyết và pháp lực này đều là điều kiện tất yếu... Đến lúc đó, bản tọa sẽ chui vào Thánh Hỏa Giáo, nếm thử ám sát Hỏa lão tổ... Sau khi chuyện thành công, Đông Bát Vực chính là của ngươi.
Phương Tịch mỉm cười, nói ra yêu cầu để nội tâm Hắc Sa Chân Quân cười khổ, này chẳng phải lên thuyền giặc rồi.
- Xin tiền bối động thủ.
Nhưng lúc này, Hắc Sa Chân Quân không chút do dự nói.
Bây giờ một vị Hóa Thần ở trước mặt, mặc dù ngày sau Thánh Hỏa Giáo tức giận, đó cũng là chuyện ngày sau.
- Không sai, ngươi không tệ...
Phương Tịch lấy một tia tinh huyết và pháp lực của Hắc Sa Chân Quân:
- Trong khoảng thời gian này ngươi tốt nhất biến mất, bản tọa sẽ đánh vào cơ thể ngươi một đạo cấm chế... Mười năm sau, đạo cấm chế này sẽ tự hành biến mất, nhưng nếu trong vòng mười năm, ta thôi động cấm chế, Nguyên Anh của ngươi sẽ gặp tai ương...
Bất luận là biến ảo dung mạo hay pháp môn cấm chế, đều đến từ Tha Hóa Tự Tại Chân Ma Công !
Sau khi từ trên tay Xích Luyện Ma Tôn thu hoạch được bản ma công đầy đủ, Phương Tịch so sánh công pháp bản thân, từng cái tra thiếu bổ lọt, lại học được mấy môn bí thuật lợi hại.
Pháp môn dịch dung này chính là một loại trong đó, có thể hoàn toàn mô phỏng khí tức thần thức và pháp lực, cơ hồ không chê vào đâu được....
Mấy ngày sau.
Một đạo độn quang dừng lại ở trước sơn môn Thánh Hỏa Giáo, hiện ra khuôn mặt của Hắc Sa Chân Quân.
Hắn mặt không biểu tình, đánh ra một đạo phù lục, bay vào trong sơn môn.
Không bao lâu, sơn vụ phun trào, hiện ra một thông đạo chỉ chứa một người thông qua.
Độn quang bay ra, lại là Tang Thanh Tùng!
Trước đó vị tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ này phạm vào sai lầm lớn, đã mất vị trí trông coi truyền tống trận cổ xưa, bây giờ bị ném đến đây trông cửa...
- Hắc Sa đạo hữu...
Tang Thanh Tùng từng gặp mặt Hắc Sa Chân Quân một lần, bây giờ thần thức quét qua, xác nhận người này chính là Hắc Sa Chân Quân, trên mặt cố nặn ra vẻ tươi cười:
- Không biết đến Thánh Hỏa Giáo cần làm chuyện gì?
- Tang đạo hữu...
Phương Tịch chắp tay:
- Trước đó quý giáo không phải treo giải thưởng tìm kiếm truyền tống trận cổ xưa sao? Ta ở trong Lưu Sa Vực, phát hiện một truyền tống trận cổ xưa hoàn hảo, chỉ là không cách nào sử dụng, bởi vậy cố ý đến quý môn mật báo...
Hắn vừa nói, vừa vung ra một ngọc giản.
Trong ngọc giản rõ ràng là hình ảnh truyền tống trận cổ xưa dưới phế tích!
- Nhìn hình dạng và cấu tạo này, đích thật là truyền tống trận cổ xưa!
Tang Thanh Tùng nhìn thấy hình ảnh trong ngọc giản, liền không dám thất lễ, mở ra trận pháp hộ sơn, mời Phương Tịch vào sơn môn của Thánh Hỏa Giáo:
- Lão tổ đang ở Thánh Hỏa Điện chiêu đãi hai vị quý khách, còn xin đạo hữu chờ một lát...
Tu sĩ Hóa Thần làm không tốt còn sẽ luận đạo mấy ngày thậm chí mấy tháng, giao lưu kinh nghiệm tu hành, cũng không phải lúc nào cũng có thời gian tiếp kiến một vị tu sĩ Nguyên Anh.
Phương Tịch tỏ vẻ đã hiểu, vào ở trong một động phủ của Thánh Hỏa Giáo.
Bất quá hắn không chờ đợi bao lâu.
Dù sao Hỏa lão tổ quan tâm sự tình Thanh Hòa Tử nhất, mà trong ngọc giản của Phương Tịch, lại không có tọa độ truyền tống trận cổ xưa cụ thể.
Rất nhanh, một vị Nguyên Anh thần sắc có chút ngạo khí tới cửa bái phỏng:
- Ngươi là Hắc Sa đạo hữu?
- Phải, các hạ là?
Phương Tịch nhìn người này, phát giác đối phương khá trẻ, đại khái mới hơn 300 tuổi, tu vi đã đến Nguyên Anh trung kỳ.