Chương 1316: Tứ Tượng 2
Có thể được tuyển chọn truyền thừa đạo thống tông môn, chí ít ở phương diện trung thành là không có vấn đề.
Lại càng không cần phải nói, trong bọn họ có sư tôn, đệ tử, đạo lữ, thân bằng chết ở trong tay Phương Tịch, tuyệt đối là huyết hải thâm cừu!
- Hai vị Nguyên Anh kia ngươi ta có thể giải quyết... Kim Quang Thiền Sư làm sao bây giờ?
Cam sư huynh hỏi.
- Đại trưởng lão sẽ đích thân xuất thủ...
Tu sĩ Nguyên Anh trả lời.
- Đại trưởng lão sao?
Ánh mắt Cam sư huynh chuyển động, sau đó thở dài:
- Quá hiểm, quá hiểm...
Thời gian không biết qua bao lâu, Thiên m Tứ Tượng Trận run lên, ba trận môn bỗng nhiên vỡ vụn.
Mà trong trận môn còn sót lại, bỗng nhiên có phật quang phóng lên trời, hóa thành La Hán Kim Thân, vô số phù văn chớp động, linh khí ở phụ cận ba động kịch liệt, vừa nhìn liền biết có tu sĩ lợi hại giao thủ.
Cách đó không xa.
Một khôi lỗi đờ đẫn từ trong đất cát thò đầu ra, nhìn chằm chằm hết thảy phát sinh trong trận pháp...
- A Di Đà Phật!
Kim Quang Thiền Sư chắp tay trước ngực, quanh người có La Hán Pháp Tướng, ngực hiện ra chữ Vạn.
Ở đối diện hắn là một tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ toàn thân bao phủ ở trong sương mù.
Tựa hồ đối phương tu luyện công pháp Ma Đạo, mỗi một lần xuất thủ đều có âm khí hóa thành cự mãng, cự mãng mở miệng to như chậu máu, mỗi lần cắn lên La Hán Pháp Thân, đều sẽ khiến cho kim quang ảm đạm mấy phần, hiện ra lỗ hổng to lớn.
- Các hạ giấu đầu lộ đuôi... Hiển nhiên là một trong mấy vị lão nạp biết, bây giờ chỉ vận dụng công pháp Ma Đạo, chỉ sợ không làm gì được ta!
Trong mắt Kim Quang Thiền Sư lóe lên ánh sáng màu vàng.
Trong lòng hắn cũng âm thầm kêu khổ, trước đó ham tiện nghi, tiến vào Cốc Thần Bí Cảnh, bị đánh hỏng pháp thể.
Bây giờ thật vất vả đoạt xá tu hành trở về, lại bị vị kia phái đi làm việc, an bài sự tình trông coi bí cảnh.
Vốn khổ một chút cũng không có gì, không nghĩ tới còn có tu sĩ phát điên đến muốn công phá bí cảnh, thả Cốc Thần Yêu Tôn!
- Chẳng lẽ các hạ là người Yêu tộc lưu lại... Cần biết Cốc Thần Yêu Tôn này đã điên rồi, thả ra cũng chỉ làm sinh linh đồ thán... Vì thiên hạ thương sinh, lão nạp không thể không ngăn cản các hạ, các hạ đây là đối địch với Tây Mạc, còn xin bỏ xuống đồ đao...
Kim Quang Thiền Sư tận tình khuyên bảo, ngoài pháp tướng sinh trưởng từng cây trúc màu vàng, nhanh chóng lan tràn về phía ma tu.
- Tây Mạc sinh linh đồ thán? Hắc hắc... Muốn chính là sinh linh đồ thán!
Trong tay ma tu hiện ra một đôi ngọc hoàn màu đỏ, song hoàn óng ánh sáng long lanh, hơi va chạm một chút, liền có từng đoàn Hỏa linh lực hiện lên, trải rộng phương viên hơn mười dặm.
- Long Phượng Song Diễm Hoàn?!
Kim Quang Thiền Sư giật nảy mình, nhận ra lai lịch của dị bảo này:
- Các ngươi là dư nghiệt Thánh Hỏa Giáo?!
Sau khi nhận ra, trong lòng của hắn lại sinh thoái ý.
Dù sao Long Phượng Song Diễm Hoàn này cũng là dị bảo đại danh đỉnh đỉnh của Thánh Hỏa Giáo, nghe đồn năng lực khống hỏa của nó gần với Thông Linh Chi Bảo.
Ở trong tay đại tu sĩ, uy năng vô tận!
Đại tu sĩ kia đánh ra một đạo pháp quyết, trong hư không trải rộng âm thanh thanh thúy.
Tiếp theo song hoàn hai hóa thành bốn, bốn hóa thành tám... trải rộng hư không bốn phía, mặt ngoài đại phóng linh quang.
Chiêm chiếp!
Từng con chim tước do hỏa diễm hội tụ từ trong vòng tay bay ra, hình thể khổng lồ, phát ra tiếng kêu to.
Tiếng chim hót vang, tựa hồ lấn át cả lôi đình!
Vô số Hỏa Diễm Cự Điểu hóa thành mũi tên, từng cây rơi ở trên La Hán Kim Thân, khiến cho trúc ảnh lượn quanh, Kim Thân rạn nứt...
Kim Quang Thiền Sư kêu lên một tiếng đau đớn, khóe miệng chảy ra huyết dịch màu vàng, hiển nhiên ăn thiệt thòi không nhỏ.
Hắn vốn cho rằng đối phương là gian tế của Yêu tộc, nhưng thi triển Bảo Trúc Huyền Quang lại không có bao nhiêu hiệu quả, sau đó liền bị dị bảo này công kích, đã lung lay sắp đổ.
Ai... Lão nạp đã tận lực, chắc hẳn vị đại nhân kia sẽ không trách tội quá mức.
Kim Quang Thiền Sư lòng sinh thoái ý.
Làm đại tu sĩ, hắn tự vệ không có bao nhiêu vấn đề.
Bất quá chờ người đối diện thả ra Cốc Thần Yêu Tôn, hết thảy đều khó mà nói.
Ầm ầm!
Đúng lúc này, cách đó không xa ánh lửa ngút trời, có một tiếng kêu thảm mơ hồ truyền đến.
- Các hạ thật âm hiểm.
Nhìn thấy một màn này, Kim Quang Thiền Sư biến sắc:
- Quỳnh Lâm tiên tử và Triệu đạo hữu không đến mức dễ dàng bị đánh bại như thế... Xem ra trong chúng ta có phản đồ? Là Cam đạo hữu?
- Nội tình của Thánh Hỏa Giáo ta há là ngươi có thể giải?
Đại tu sĩ ở đối diện cười ngạo nghễ, lại đánh ra một đạo pháp lực, Long Phượng Song Diễm Hoàn oanh minh, lần này có từng con Hỏa Giao hiện lên:
- Đại sư cần gì phải lội vũng nước đục này? Nếu lần này lại bị hủy pháp thể sẽ không ổn.