Chương 1317: Ma Anh chi uy
- Cam sư huynh... Cuối cùng cũng giải quyết được tiện nhân kia.
Sư đệ áo lam Nguyên Anh sơ kỳ hừ lạnh, nhìn Nguyên Anh ở trong hỏa diễm hóa thành tro tàn, lại có chút đáng tiếc:
- Để họ Triệu kia chạy mất Nguyên Anh... Xem như tiện nghi hắn.
- Ai có thể nghĩ tới họ Triệu kia tu luyện Phân Hồn Thuật... Đây chính là bí thuật bảo mệnh gần với Tam Thi Nguyên Anh... Độc Long Đinh của ta không thể có hiệu lực.
Cam sư huynh cũng có chút tiếc hận, sau đó nói:
- Hiện tại trước đi giúp đại trưởng lão đuổi Kim Quang Thiền Sư, liền có thể sửa trận pháp, phá vỡ bí cảnh phong ấn...
- Cái này may mà có Cam sư huynh bản thân là Trận Pháp đại sư, lại quen thuộc trận này vận chuyển...
Sư đệ áo lam xu nịnh nói.
Hắn cũng không tự đại đến nghĩ có thể ở chỗ này diệt sát một vị đại tu sĩ, chỉ muốn mau chóng thả Cốc Thần Yêu Tôn ra, làm hại một phương.
Về phần tu tiên giới Tây Mạc sẽ sinh linh đồ thán? Hôm nay đã sớm không thuộc về Thánh Hỏa Giáo, tự nhiên bị tai họa càng thảm, hắn càng vui vẻ.
Đúng lúc này, Cam sư huynh lại biến sắc:
- Không tốt... Có viện binh!
Thần thức của sư đệ áo lam quét qua, cũng nhìn thấy một đạo ma quang mãnh liệt bay đến, tốc độ kinh người đến cực điểm.
Nháy mắt trước đối phương vẫn ở ngoài mười dặm, kết quả chớp mắt liền cách hai tu sĩ Nguyên Anh bất quá vài dặm!
Mà thần thức kinh khủng kia, đã sớm khóa chặt hai người!
- Nguyên Anh hậu kỳ!
Tu sĩ áo lam kinh hãi, một ngọc bội màu lam bị tế ra, hóa thành lồng ánh sáng dày đặc.
Tu vi của Cam sư huynh cao hơn, nhưng trong lòng cũng kinh hãi không gì sánh được:
- Nguyên Anh viên mãn... trong Tây Mạc không có người này...
Hắn tung ra một cây ma phiên, hư ảnh bảy con Giao Long hiện lên, quay ở xung quanh hắn.
Đây là linh bảo đại danh đỉnh đỉnh của Ác Giao... Thất Giao Phiên!
Vù vù!
Cơ hồ thời điểm hai người phát hiện Ngoại Đạo Nguyên Anh đồng thời đánh tới, Ngoại Đạo Nguyên Anh cũng xuất thủ.
Hai tay hắn chà một cái, một đạo ma quang đen kịt hiện lên, bị không ngừng kéo dài, hóa thành hai thanh ma nhận.
Hai ma nhận toàn thân đen kịt, chỉ ở trên lưỡi dao có phù văn màu máu.
Sau khi miệng hắn niệm tụng một câu chú ngữ, liền biến mất không thấy gì nữa.
Phốc!
Chớp mắt tiếp theo, thanh ma nhận kia xuất hiện ở trước mặt sư đệ áo lam, chỉ một đao liền cắt đứt ngọc bội do hắn tế ra, chém cả người thành hai nửa.
Một Nguyên Anh còn muốn thuấn di đào tẩu, lại bị một tia ma hỏa đen kịt dây dưa, kêu thảm hóa thành tro tàn.
Mà đổi thành một mảnh ma nhận khác, thì liên trảm bảy hư ảnh Giao Long, thế như chẻ tre giết về phía Cam sư huynh.
Hắc quang lóe lên, sắc mặt Cam sư huynh tái nhợt, xuất hiện ở ngoài mấy trăm trượng, một cánh tay đã không cánh mà bay.
Làm cho người kinh ngạc là, chỗ miệng vết thương đỏ thẫm, tựa hồ không có một giọt máu chảy ra...
Nhìn thấy mình chỉ tiểu hiện thí ngưu đao, không có sử dụng linh bảo, bằng vào bí thuật liền chém giết một vị tu sĩ Nguyên Anh, Phương Tịch tương đối hài lòng.
- Ngươi là người phương nào?
Cam sư huynh quát to, miệng nhanh chóng niệm chú, từng đạo lôi quang đen kịt hiện lên, ẩn ẩn tạo thành Giao Long.
- Đi!
Hắn nện ngực mình, khiến cho một ngụm tinh huyết phun ra, rơi ở trên người Giao Long.
Giao Long ngâm một tiếng dài, thân thể tăng vọt mấy trăm trượng, vọt thẳng tới Phương Tịch!
Mà trong bóng tối, một cái đinh dài ba tấc, mặt ngoài có đồ văn Ác Giao rất sống động đang tiềm ẩn ở trong hư không, nhanh chóng kích xạ về phía Phương Tịch!
Cam sư huynh này tự cho mình ẩn tàng rất khá, thật tình không biết đối với Phương Tịch, ở dưới thần thức cường đại căn bản không chỗ che thân.
Hắn cười một tiếng, há miệng phun ra Lục Đạo Ma Diễm.
Mặc dù màu sắc của Lục Đạo Ma Diễm biến ảo chập chờn, nhưng phần lớn thời gian đều vững chắc ở giai đoạn ba màu, tựa như một đoàn Tam Dương Thánh Hỏa.
Cái này tự nhiên là bởi vì hấp thu Tam Dương Thánh Hỏa cấp năm, mặc dù uy lực của Lục Đạo Ma Diễm tăng lên, nhưng cũng bị xâm nhiễm hơn phân nửa.
- A... Đây là...
Nhìn thấy Thánh Hỏa của bản môn, khiến cho con mắt của Cam sư huynh muốn lồi ra.
Xoẹt xẹt!
Một sợi Lục Đạo Ma Diễm rơi vào trên Lôi Long, giống như dầu sôi gặp phải nước lạnh, điên cuồng nổ tung lên.
Vô số hỏa diễm vẩy ra, trong khoảnh khắc thôn phệ cả Lôi Long...
Không chỉ vậy, có hỏa diễm còn bức ra một cái đinh sắt đen kịt, ánh lửa ba màu quấn quanh, chỉ luyện hóa một lần, liền để bảo vật âm độc kia hóa thành sắt vụn!
- Phốc!
Cam sư huynh phun ra một ngụm tinh huyết, bỗng nhiên hai tay bấm niệm pháp quyết, từ trong làn da thẩm thấu ra vô số huyết châu, thình lình chuẩn bị vận dụng Huyết Độn Pháp đào mệnh!
Nếu có thể từ trong tay một Nguyên Anh viên mãn trốn được tính mệnh, hắn đủ để kiêu ngạo.
Đáng tiếc...
Phương Tịch cười hì hì nhìn hắn thi pháp, trong đôi mắt lại hiện ra vẻ trêu tức.