Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1166 - Chương 1329 - Khuynh Phong 2

Chương 1329 - Khuynh Phong 2
Chương 1329 - Khuynh Phong 2

Chương 1329: Khuynh Phong 2

Hắn âm thầm thả ra thần thức, có thể nhìn thấy phía trước hơn mười dặm, một đạo độn quang màu xanh bay tới, tràn ra sóng pháp lực của Kết Đan kỳ.

Đây không phải Võ Đạo Chân Đan, mà là một vị tu sĩ Kết Đan kỳ chân chính!

Người tới mặc áo bào trắng, đầu đội kim quan, nhìn ôn tồn lễ độ, dừng ở trước đoàn xe, đi đầu thi lễ:

- Bản nhân Ngụy Khuynh Phong, xin hỏi vị nào là người chủ sự?

Rất nhiều hộ vệ tản ra, một đại hán râu quai nón, mặc áo bào tím đi ra, dáng người hắn khôi ngô, long hành hổ bộ, khí tức mạnh mẽ, không hề e ngại tu sĩ Kết Đan kia, chỉ chắp tay ôm quyền hoàn lễ:

- Bản nhân Trương Long Hổ, thành chủ thành Phi Nhật, không biết các hạ là ai?

Trương Long Hổ đã tu thành Võ Đạo Chân Đan, thậm chí đến Chân Đan hậu kỳ.

Chỉ cần tu đến Chân Đan viên mãn, thì có thể dùng Võ Tu Đan, bước vào Tiên Đạo.

Huống chi hắn là quốc quân Định quốc thân phong thành chủ, phía sau có Định quốc duy trì, thế lực không thua tông môn Nguyên Anh!

Bây giờ mặc dù rời nhà ra ngoài, nhưng đã bố trí trận pháp, có thể ngang hàng Kết Đan đại viên mãn, tự nhiên không sợ hãi!

- Nguyên lai là Trương thành chủ!

Ngụy Khuynh Phong cười nói:

- Bản nhân là trưởng lão Hoán Kiếm Tông ở phụ cận, đây là lệnh bài thân phận...

Hắn ném ra một lệnh bài màu hồng, phía trên có tiêu ký cánh hoa và đoản kiếm, bốn phía còn có triện văn.

Trương Long Hổ tiếp nhận xem xét, thần sắc lập tức hòa hoãn.

Hoán Kiếm Tông là tông môn chính đạo trong Định quốc, danh khí không tệ, lệnh bài này hắn nghiệm qua, là thật.

- Không biết Ngụy trưởng lão có gì chỉ giáo?

Trương Long Hổ không kiêu ngạo không tự ti hỏi thăm.

Ngụy Khuynh Phong cười rất hiền lành, hoàn toàn là ngang hàng luận giao:

- Các vị là muốn đi thành Cơ Quan? Bản nhân vừa vặn cũng có ý đó, không bằng một đường làm bạn... Bây giờ tu sĩ các phương tụ tập, cũng hấp dẫn đến không ít phỉ tu.

Nhắc tới phỉ tu, Trương Long Hổ biến sắc, miễn cưỡng cười nói:

- Chúng ta chỉ mang theo chút linh vật cấp thấp trong phàm nhân, chỉ sợ không có mấy phỉ tu coi trọng, ngược lại có thể đánh bọn hắn rơi mấy cái răng... Phỉ tu cũng là người, sự tình hại người không lợi mình là sẽ không làm. Còn cùng nhau đi đường? Này thì không cần...

Vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo!

Rời nhà đi ra ngoài, vị Trương đại thành chủ này vẫn rất cẩn thận.

- Đã như vậy, vậy chuyện này coi như thôi...

Tính tình của Ngụy Khuynh Phong rất tốt, bị cự tuyệt cũng không tức giận, cười mỉm ôm quyền, hóa thành độn quang đi xa.

Nhìn thấy một màn này, Trương Long Hổ thở dài một hơi, trong lòng hơi có chút hối hận.

- Không có chuyện gì, tiếp tục khởi hành!

Nương theo hắn ra lệnh, đội xe chậm rãi tiến lên....

Vào đêm.

Chín vầng trăng tròn treo ở trên bầu trời.

Trong tay Phương Tịch cầm hồ lô rượu, thưởng thức ánh trăng hiếm thấy.

- Lắng đọng mấy năm, có lẽ là thời điểm rời đi?

Thần thức của hắn ngoại phóng, có thể nhìn thấy ngoài trăm dặm, Ngụy Khuynh Phong kia đang cùng một tu sĩ Kết Đan khác đàm luận cái gì đó.

Không gian của Địa Tiên giới càng thêm cường đại, tu sĩ Kết Đan bình thường, phạm vi thần thức ngắn hơn, trăm dặm là một khoảng cách hết sức an toàn.

Dù sao không phải ai cũng xui xẻo như bọn hắn, gặp phải một vị Hóa Thần Tôn Giả không có việc gì lại lẫn vào phàm nhân.

- Ngụy huynh... Thật muốn động thủ? Nếu ngươi làm việc này, chỉ sợ Hoán Kiếm Tông cũng không gánh nổi ngươi...

Một tu sĩ Kết Đan khác là nam tử trung niên, mặt mũi dữ tợn, trên mặt tràn đầy sát khí.

- Ha ha, không vào hang cọp làm sao bắt được cọp con...

Trong mắt Ngụy Khuynh Phong mang theo tơ máu:

- Ta đã hỏi thăm rõ ràng, lần này Trương Long Hổ âm thầm hao hết tài sản, mang theo số lớn linh vật, muốn ở trong thành Cơ Quan đổi một viên Võ Tu Đan... Lúc này không động thủ, chẳng lẽ còn chờ hắn giao dịch thành công lại động thủ?

- Võ Tu Đan đối với tu sĩ chúng ta là một chút tác dụng cũng không có.

- Chậc chậc... linh vật có thể đổi Võ Tu Đan, đúng là đáng giá xuất thủ.

Tựa hồ tu sĩ dữ tợn bị thuyết phục:

- Làm xong chuyện này, chúng ta trực tiếp cao chạy xa bay, không ở trong phạm vi Định quốc, mấy vị Nguyên Anh lão quái kia còn có thể làm gì chúng ta?

- Nói cũng phải... Vừa vặn Tà Tâm Quyết của ta cũng gặp phải bình cảnh, đang cần số lớn huyết tế... Những người luyện võ kia khí huyết dồi dào, là tế phẩm thượng giai.

Trong mắt Ngụy Khuynh Phong hung quang lấp lóe.

Hắn nhìn như phong độ nhẹ nhàng, kỳ thật âm thầm tu luyện một môn công pháp Ma Đạo... Tà Tâm Quyết, mặc dù tốc độ tu hành của pháp quyết này có thể so với công pháp đỉnh cấp, lại có tác dụng suy yếu bình cảnh, nhưng không cẩn thận dễ dàng tẩu hỏa nhập ma, đồng thời còn thường xuyên cần huyết tế.

Ngụy Khuynh Phong ở trong tông môn là hình tượng công tử nhẹ nhàng, không ai biết hắn âm thầm là phỉ tu việc ác bất tận, thậm chí phần lớn phỉ tu khác chẳng qua là vì tiền, còn nơi hắn đi qua, có thể xưng chó gà không tha.

Bình Luận (0)
Comment