Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1175 - Chương 1338 - Nằm Ngửa 2

Chương 1338 - Nằm ngửa 2
Chương 1338 - Nằm ngửa 2

Thần thức của hắn tiến vào trong ngọc giản, tìm được bộ phận mình muốn, không ngừng phóng đại.

- Lạc Nhật Bình Nguyên, ở trong 99 vực... Tinh Thần Vực! Nghe đồn ở quá khứ xa xôi, có lưu tinh rơi vào vực này, hình thành một vực sâu diện tích không biết bao nhiêu, bởi vậy gọi tên...

- Bá chủ trong Tinh Thần Vực là Tinh Thần Tông, nghe đồn có tu sĩ Hợp Thể tọa trấn, Lạc Nhật Bình Nguyên so với Tinh Thần Vực mà nói, quả thực là giọt nước trong biển cả...

- Bất quá ta sẽ không đi vào phạm vi quản hạt của Tinh Thần Tông... ở thâm sơn cùng cốc cũng rất tốt.

Ánh mắt Phương Tịch dịch chuyển khỏi sơn môn Tinh Thần Tông, tìm đến phụ cận Lạc Nhật Bình Nguyên, một vài địa điểm tài nguyên tu tiên tương đối phong phú.

- Độc Long Lĩnh, Vạn Xuân Lâm, Huyền Minh Uyên...

- Độc Long Lĩnh và Vạn Xuân Lâm đều nguy hiểm khá lớn, đi Huyền Minh Uyên xem một chút trước đi...

Huyền Minh Uyên nói là vực sâu, nhưng thật ra là một vết nứt to lớn, nghe nói là một chi mạch của hố sâu tinh thần kia, phạm vi vượt qua ngàn vạn dặm...

Mà dưới vực sâu, không biết đả thông loại thủy mạch nào, lại sinh ra hắc thủy nặng nề!

Trong hoàn cảnh kỳ lạ như vậy, cũng sinh trưởng ra không ít linh vật cùng yêu thú đặc biệt, hấp dẫn rất nhiều tu tiên giả ngừng chân, cũng ở phụ cận Huyền Minh Uyên mở phường thị.

Vừa nghĩ đến đây, Phương Tịch lập tức hóa thành độn quang bay về phía Huyền Minh Uyên.

...

Phụ cận thành Phi Nhật.

Thành chủ Trương Long Hổ gầm thét, Chân Đan trong cơ thể bộc phát, từng đạo nội lực mãnh liệt hóa thành hình đầu rồng, tay phải hắn thành hình vuốt hổ, bị một tầng khí kình hổ hình bao phủ.

Hai loại nội kình hợp lưu, hóa thành dị tượng long hổ loạn vũ.

Rống rống!

Long hổ gào thét, khiến cho cây rừng phạm vi mấy trăm trượng bị nhổ tận gốc, bùn cát đá vụn bay đầy trời!

Hưu!

Sau một rừng già, bỗng nhiên bóng người hiện lên, trong tay nắm linh kiếm tạo hình kỳ dị.

Hắn trở tay vung kiếm, kiếm quang cuồng vũ đầy trời, từng hư ảnh Kim Xà hiện lên, vây giết về phía Trương Long Hổ!

Kim Xà đầy trời cùng khí kình long hổ giao phong lẫn nhau, cuối cùng tiêu tán thành vô hình.

Phốc!

Mà lúc này, trên mặt đất quang huy lóe lên, một võ giả trên người có phù lục thiêu đốt, hai tay liên hoàn xuất chưởng, trùng điệp nện lên lưng Trương Long Hổ.

Phanh phanh!

Mười tám đạo chưởng ảnh liên hoàn phá vỡ khí kình phòng ngự của Trương Long Hổ, một chưởng ấn hiện lên ở sau lưng hắn.

Thân ảnh của Trương Long Hổ như hồ điệp xuyên hoa bổ nhào về phía trước, nhanh chóng lướt đi mấy chục trượng, lúc này mới nhìn về phía người đánh lén.

Kẻ đánh lén tướng ngũ đoản, bề ngoài xấu xí, nhưng đôi tay màu đen kịt, mỗi một ngón tay đều dài ngắn như nhau.

- Linh Xà Kiếm, còn có Địa Đường Chưởng...

Sắc mặt Trương Long Hổ đỏ thẫm, hiển nhiên chưởng ấn kia đã làm hắn thụ thương, lúc này không thể không điều động Chân Đan, miễn cưỡng áp chế thương thế:

- Các ngươi đều là nhân vật nổi tiếng ở phụ cận... Lại dám đến chặn giết bổn thành chủ, không sợ bị Định quốc truy nã sao?

- Ha ha... Trương huynh nói đùa.

Võ giả Chân Đan ngũ quan nhu hòa nắm Linh Xà Kiếm, mỉm cười:

- Nếu Định quốc trách tội, đến lúc đó cùng lắm thì đi nước khác... So với viên Võ Tu Đan kia mà nói, lại tính là cái gì?

- Quả nhiên, tin tức tiết lộ!

Trương Long Hổ cảm giác nặng nề, trong lòng nhanh chóng lướt qua mấy cái tên, vừa nhìn về phía võ giả tướng ngũ đoản:

- Võ Tu Đan ta chỉ có một hạt, các ngươi làm sao chia?

- Trương thành chủ không cần châm ngòi ly gián...

Bỗng nhiên võ giả thấp bé hắc hắc cười lạnh:

- Ta đã đạt thành hiệp nghị với Xà tông sư, đến lúc đó viên linh đan này tự nhiên thuộc về ta...

Lần này phiền toái...

Trong lòng Trương Long Hổ cảm giác nặng nề.

Hai người này nếu đơn đả độc đấu, hắn ai cũng không sợ, nhưng cùng tiến lên liền vô cùng phiền phức.

- Chẳng lẽ hôm nay thật phải chôn xương ở nơi này?

Trong mắt Trương Long Hổ lóe lên vẻ hung ác.

Võ Tu Đan hắn tuyệt đối không buông tha, ai dám đến đoạt đan dược, hắn lấy mạng kẻ đó!

Đúng lúc này, một đạo độn quang bay qua, mang theo khí tức làm cho ba vị Chân Đan kinh hồn táng đảm.

- Tu sĩ cấp cao?!

Linh Xà Kiếm Xà Dư giật mình, nhưng nhìn thấy độn quang kia không lưu luyến chút nào lướt qua ba người, lại không khỏi thở dài một hơi:

- Xem ra chỉ là vừa vặn đi ngang qua...

Nhưng còn chưa chờ hắn cười xong, đạo độn quang kia vòng trở lại, hiện ra một tu sĩ áo bào đen mang theo mũ rộng vành.

- Ngươi là... Phi Nhật thành chủ?

Phương Tịch nhìn về phía Trương Long Hổ, thanh âm khàn khàn.

- Chính phải... Vị tiên sư này...

Trương Long Hổ đang muốn nói gì, chỉ thấy một dây nhỏ màu xanh lóe lên liền biến mất.

Mà khi Phương Tịch trở lại, trong lòng hai cao thủ Chân Đan đã kêu to không tốt, âm thầm lui lại, nhưng trong khoảnh khắc thân thể chia năm xẻ bảy.

- Đa tạ ân cứu mạng của tiên sư!

Trương Long Hổ lập tức hành lễ, trong giọng nói tràn đầy cảm kích.

Nếu như không có Phương Tịch, hắn có khả năng đã chết.

Bình Luận (0)
Comment