Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1176 - Chương 1339 - Giả Đan Trùng Tu

Chương 1339 - Giả Đan trùng tu
Chương 1339 - Giả Đan trùng tu

- Võ Tu Đan?

Phương Tịch cười nhạo:

- Ngươi có thể thu được đan này, cũng là cơ duyên... Bản lão tổ ở thành Phi Nhật thu Nguyên nhi, cũng coi như hữu duyên với ngươi, hắn xuất thân Lý gia...

Trương Long Hổ là người thông minh, lập tức nói:

- Vãn bối thề, ngày sau nhất định thiện đãi nhà này!

- Được!

Thân ảnh Phương Tịch tiêu tán, thậm chí ngay cả danh tự cũng không lưu lại...

Huyền Minh Uyên.

Phương Tịch phóng tầm mắt nhìn tới, liền gặp được hồ nước đen kịt một màu, không... là biển cả!

Vô biên vô hạn, giống như hải dương màu đen, mang theo từng tia từng tia khí tức kỳ dị.

Đây là Huyền Minh Trọng Thủy đặc thù của Huyền Minh Uyên, lại xưng Huyền Minh Hắc Thủy, nghe nói mặc dù là pháp khí, linh khí của tu sĩ tiến vào bên trong, ngâm nhất thời nửa khắc cũng sẽ mất linh tính, biến thành phế liệu.

Nếu pháp thể của tu sĩ cấp thấp dính tới, sẽ cực kỳ phiền phức, nếu không được kịp thời cứu chữa, bị thủy độc nhập tủy, vậy trừ nuốt linh đan đặc chế, thì chỉ có thể trơ mắt nhìn Huyền Minh Trọng Thủy ăn mòn đan điền, cuối cùng dần dần biến thành phàm nhân...

Đối với tu tiên giả mà nói, pháp lực tiêu tán, biến thành phàm nhân, quả thực là cực hình còn kinh khủng hơn tử vong!

Dù như vậy, phụ cận Huyền Minh Uyên vẫn hội tụ rất nhiều tu sĩ cấp thấp, mở tông tộc, sinh sôi hậu đại, quảng thu đệ tử.

Trong lòng Phương Tịch cảm khái, có một hại tất có một lợi.

Mặc dù Huyền Minh Trọng Thủy phiền phức như vậy, nhưng có thể được luyện chế thành mấy loại pháp bảo âm độc đặc thù.

Cùng lúc đó, trong Huyền Minh Uyên cũng sản xuất rất nhiều linh vật cùng yêu thú đặc thù.

Mặc dù những đại tông môn kia đỏ mắt với những lợi ích này, nhưng muốn để đệ tử bốc lên phong hiểm hao tổn tu vi đóng giữ nơi đây, vơ vét linh vật, thì không ai chịu nổi.

Bởi vậy nơi đây ngược lại trở thành nơi tán tu hội tụ, để vô số tán tu không ngừng chôn xương trong hắc thủy, mà đại tông môn và thế lực lớn thì ẩn tàng phía sau màn, thông qua bồi dưỡng người đại diện, mở phường thị… âm thầm thu lấy chỗ tốt từ Huyền Minh Uyên.

Hết lần này tới lần khác càng như vậy, Huyền Minh Uyên ngược lại càng náo nhiệt, rất có tư thế tán tu chết không hết...

Phương Tịch nghĩ đến đây, cũng chỉ có thể thầm than một tiếng.

Tán tu đương nhiên cũng không muốn dính dáng tới Huyền Minh Trọng Thủy, nhưng không như thế, địa phương khác ngay cả cơ hội thở cũng không có.

Ở Huyền Minh Uyên, tốt xấu gì còn có một cơ hội, bởi vậy cơ hồ mỗi thời mỗi khắc đều có tán tu mang nhà mang người tới đây, bản thân thậm chí hậu thế đều lấp ở trong Huyền Minh Uyên, chỉ trông cậy vào sẽ có một ngày, trong gia tộc sẽ ra một tu sĩ cấp cao, dẫn đầu gia tộc hoặc tông môn chạy ra loại khốn cảnh này.

Mặc dù hy vọng xa vời, nhưng ở trong tu tiên giới, sự tình gì cũng có thể phát sinh!

Phương Tịch đội mũ rộng vành, mặc áo đen, sóng pháp lực ở Nguyên Anh kỳ.

Lần trước ở ngoài thành Phi Nhật cứu Trương thành chủ, mặc dù chỉ tiện tay, nhưng cũng coi như báo đáp Lý gia.

Trừ cái đó ra, chính là âm thầm gieo xuống hạt giống tin tức… Phương Nguyên tu tiên.

Dù sao có thể được một vị sư tôn Nguyên Anh vừa ý, ngày sau đột phá Kết Đan Nguyên Anh, vẫn rất có khả năng. ‌

Đến lúc đó, nói không chừng thân phận này còn có tác dụng to lớn!

...

Không Tang Sơn.

Núi này nguy nga cao lớn, kéo dài không biết bao nhiêu vạn dặm, trong núi trồng đầy cây dâu kỳ dị.

Loại cây dâu này toàn thân màu tím, sản xuất lá dâu rất được Hắc Niết Tằm ưa thích, mà loại linh tằm này phun ra tơ tằm, là đồ vật không bị Huyền Minh Trọng Thủy ăn mòn, rèn đúc thành lưới đánh cá, dây thừng… ở dưới Huyền Minh Uyên như cá gặp nước.

Ở trên đỉnh Không Tang Sơn có một phường thị, tên Không Tang Phường Thị.

Hàng năm trong phường thị bán ra pháp khí, pháp bảo... dùng Hắc Niết Tằm chiếm mấy thành doanh thu của phường thị.

Độn quang lóe lên, Phương Tịch rơi xuống trước phường thị.

Đi vào trận pháp do mê vụ bao phủ, hắn lập tức cảm giác được thân thể khoan khoái.

Không Tang Sơn này cũng có một linh mạch cấp năm...

Không Tang Sơn tên là núi, nhưng thật ra là sơn mạch, linh khí coi như dồi dào.

Phương Tịch đứng ở trên đỉnh núi, có thể nhìn một bộ phận cảnh sắc của Huyền Minh Uyên.

Ở vị trí nào đó dưới chân núi, còn có một bến tàu to lớn, bên trong thả neo từng linh chu.

Những linh chu này toàn thân đen kịt, tựa hồ dùng một loại vật liệu gỗ đặc thù kiến tạo thành, như vậy mới có thể chống cự Huyền Minh Trọng Thủy ăn mòn.

Trên thân thuyền còn có từng nét phù văn du tẩu, hội tụ thành lồng ánh sáng dày đặc, hiển nhiên lực phòng ngự không tệ.

Bây giờ trong bến tàu bỏ neo linh chu cũng không tính nhiều, nguyên nhân đại khái là đại bộ phận linh chu đều ở trong Huyền Minh Uyên.

- Vị tiền bối này, không biết có cần dẫn đường không?

Bình Luận (0)
Comment