Mà nghe đồn loại Long Nghê này đến ngàn năm sẽ chân chính hóa rồng, còn không phải Giao Long tạp huyết như Đại Thanh, mà là long chủng huyết mạch tương đối nồng đậm, mặc dù ở trong Yêu tộc, cũng được Giao Long tộc phụng làm hoàng tử...
- Chỉ bất quá Long Nghê tu vi ngàn năm, sau khi hóa rồng chỉ sợ cũng tương đương với đại yêu hóa hình... Trúc Cơ Kết Đan bình thường tới chỉ đi đưa khẩu phần lương thực...
- Hắc Thủy Tông một mực treo giải thưởng loại Long Nghê này, chẳng lẽ là vì long huyết thuần hóa? Chẳng lẽ tông này có bí thuật chiết xuất tinh huyết đặc thù?
Phương Tịch cũng chỉ có thể suy đoán như vậy.
Tinh huyết của vương giả Yêu tộc, bất luận là lấy ra tu luyện thần thông hay luyện bảo, thậm chí tu hành công pháp đặc thù đều rất hữu dụng.
Nhân tộc có thể từ trong công pháp của Cổ Ma tộc cải tiến ra công pháp Ma tu, công pháp Yêu tộc tự nhiên cũng không ngoại lệ.
Ở trong Địa Tiên giới, cũng có bộ phận Nhân tộc Yêu tu, đại bộ phận đều là huyết mạch bán yêu, cũng có người tâm cao khí ngạo đồng thời tu luyện công pháp Nhân tộc, vì tương lai Nhân Yêu hợp nhất, làm chuẩn bị cho đột phá Phản Hư kỳ.
Phương Tịch đương nhiên chướng mắt chiết xuất long huyết, dù sao hắn ngay cả máu Ngạc Giao cấp năm cũng có.
Lúc này hoàn toàn là làm việc vui, lại buông cần.
Thời điểm chờ cá cắn câu, bỗng nhiên có một chiếc linh chu tới gần.
Trên linh chu kia đứng mấy tu sĩ, có nam có nữ, cầm đầu là một đại hán mặc tử bào, dáng vẻ đường đường, tướng mạo uy vũ, tu vi tầm Kết Đan hậu kỳ.
Trong đám ngư dân, đã có thể tính tu vi thâm hậu.
Hắn trông thấy Phương Tịch một mình độc điếu, vô ý thức muốn lên bắt chuyện, nhưng thần thức quét qua, cái trán liền đổ mồ hôi lạnh.
Nhân tộc ở Địa Tiên giới cũng không phải khắp nơi hòa bình, huống chi ở trong Huyền Minh Uyên này, mỗi ngày chết vài tu sĩ, quả thực là chuyện quá bình thường.
Ở chỗ này gặp phải tu sĩ cấp cao, cũng chưa chắc là chuyện tốt.
- Đại ca, Quỷ Môn Tiều rộng lớn như vậy, vậy mà có thể gặp đồng đạo, cũng coi như hữu duyên... Nhưng hắn tựa hồ chiếm nơi tốt mà trước đó chúng ta khảo sát...
Một tên thư sinh áo xanh nhíu mày, thần thức truyền âm nói.
Tu vi của hắn hơi kém, không thấy rõ nội tình của Phương Tịch, nhưng cũng biết tu sĩ dám một mình ra biển không dễ chọc, tất nhiên đều có bản lĩnh.
- Không được vô lễ, đây là một vị tu sĩ Nguyên Anh, không đến mức đoạt chỗ câu cá với chúng ta...
Đại hán mặc tử bào vừa mới răn dạy một câu, chỉ nghe tiểu muội bên người reo hò:
- Câu được...
Hắn nhìn sang, chỉ thấy vị tiền bối kia thu cần, câu lên một con Long Nghê.
- Tại sao lại là ngươi?!
Phương Tịch nhìn con Long Nghê vừa mới bị mình phóng sinh, không khỏi bất đắc dĩ.
Mà Long Nghê cũng trừng to mắt nhìn hắn, lộ ra cực kỳ vô tội.
Cái này khiến Phương Tịch nhớ tới gia hỏa cá ướp muối nào đó hết ăn lại uống, một đường lừa gạt đến hóa hình, nhất thời cười lạnh:
- Còn muốn ăn uống miễn phí? Lão tử mới không mắc mưu...
Thế là vung tay lên, một đạo pháp lực lôi cuốn lấy Long Nghê ném ra xa.
- Ai nha!
Lúc này, trên linh chu cách đó không xa, thiếu nữ mặc váy màu hồng phấn hét lên kinh ngạc:
- Người kia... sao ngươi ném Long Nghê? Mặc dù tu vi của con Long Nghê kia nhìn nông cạn, nhưng cầm đi tiệm thuốc, cũng có thể bán không ít linh thạch!
- Tiểu muội không được vô lễ!
Đại hán mặc tử bào bị dọa đến run rẩy, vội vàng răn dạy một câu, lại nhìn Phương Tịch hành lễ:
- Chúng ta quấy rầy tiền bối, còn xin tiền bối chớ trách!
Tiểu muội chỉ có tu vi Trúc Cơ nhìn đại ca, lại nhìn Phương Tịch, có chút khó tin.
Tu sĩ áo đen này, lại là Nguyên Anh lão tổ?
Vì sao nhìn trẻ tuổi như thế?
Mặc dù Phương Tịch ẩn giấu diện mục thật sự, nhưng không tận lực ngụy trang thành lão đầu, mày kiếm mắt sáng, trừ hai đầu lông mày mang một ít sát khí, thì cực kỳ anh tuấn.
- Không sao, mấy người các ngươi tới đây, ta có việc muốn hỏi.
Phương Tịch thu cần câu, thuận miệng nói.
Chờ mấy tu sĩ kia đi vào thuyền của Phương Tịch, chỉ thấy từng khôi lỗi Kết Đan lấy ra bàn ghế, triển khai yến hội, trong lòng càng nghiêm nghị.
- Khôi lỗi của vị tiền bối này, cũng có thể tùy tiện diệt chúng ta... phụ cận Huyền Minh Uyên, có tu sĩ Nguyên Anh tinh thông cơ quan khôi lỗi sao?
Trong lòng đại hán mặc tử bào run lên, sau đó ôm quyền chắp tay:
- Tại hạ Mạnh Chu Tử, xin ra mắt tiền bối.
- Tại hạ Chu Hoành, xin ra mắt tiền bối!
Chu Hoành ăn mặc như thư sinh, tu vi ở Kết Đan trung kỳ, nhìn cực kỳ khôn khéo.
- Đào Chỉ Lan... Xin ra mắt tiền bối!
Đào Chỉ Lan chính là nữ tử quần áo màu hồng phấn, tu vi mới Trúc Cơ.
Sau đó lại có hai tu sĩ tiến lên chào.
Trong năm vị tu sĩ này, ba Kết Đan, hai Trúc Cơ, xem như phối trí tiêu chuẩn của tiểu đội trong Huyền Minh Uyên.
Nhìn ra được, tiểu đội này lấy Mạnh Chu Tử cầm đầu, Chu Hoành làm quân sư.