Vị tu sĩ này cười chắp tay, vỗ túi trữ vật, một thi thể Long Nghê cao vài trượng nằm ở trên mặt đất.
Con Long Nghê này trên đầu mọc sừng, móng vuốt sắc bén, tựa như một con Giao Long, lại bị phong ấn ở trong hàn băng.
- A?
Trong mắt Lưu quản sự lấp lóe tinh quang, cẩn thận kiểm tra:
- Con Long Nghê này, tối thiểu có 900 năm tu vi... Đáng tiếc, đáng tiếc, chỉ kém trăm năm, là có thể chân chính hóa rồng.
- Nếu thật hóa rồng, ta cũng không bắt được.
Tu sĩ trẻ tuổi này cười đắc ý nói.
- Vương Kiều đạo hữu khiêm tốn, lấy thần thông Hóa Vật Quyết của ngươi, mặc dù là đại yêu hóa hình cũng dễ như trở bàn tay.
Lưu quản sự cười ha hả nói.
Tu sĩ trẻ tuổi này tên Vương Kiều, đến từ một gia tộc tu tiên ở phụ cận... Vương gia!
Ngàn năm trước Vương gia di chuyển cả tộc đến Huyền Minh Uyên, không biết bao nhiêu tử đệ táng thân ở trong Huyền Minh Trọng Thủy.
Nhiều đời kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên, rốt cục khí vận bộc phát, thế hệ này Vương gia lão tổ đột phá Nguyên Anh đại viên mãn, dẫn đầu Vương gia trở thành thế lực số một số hai ở phụ cận Huyền Minh Uyên, tu sĩ Nguyên Anh không dưới mười ngón tay.
Vương Kiều này xuất thân Vương gia, hơn 200 tuổi liền thành công ngưng kết Nguyên Anh, được vinh dự là nhân tài mới nổi thiên phú tương đương Vương gia lão tổ, ở Huyền Minh Uyên danh khí không nhỏ.
Phương Tịch ngồi ở một bên, nhìn hai vị tu sĩ cò kè mặc cả, cuối cùng Lưu quản sự nhức nhối thu Long Nghê vào khố phòng.
- Chúc mừng Vương đạo hữu, làm thành sinh ý này, chỉ sợ lại có thể mua sắm không ít linh vật tăng tiến tu vi, có lẽ rất nhanh sẽ đột phá Nguyên Anh trung kỳ...
Hắn nhìn về phía Vương Kiều, cười chắp tay.
- Đa tạ!
Vương Kiều đi ra Hắc Thủy Các, hóa thành độn quang màu lam rời đi.
Phương Tịch và Lưu quản sự hàn huyên vài câu, sau đó cũng rời đi.
Một lát sau.
Không Tang Phường Thị, trong Thiên Tiên Tửu Quán.
Quán rượu này thuê mấy vị linh trù, chế tác linh thực không chỉ ngon, đồng thời còn có hiệu quả tương đương linh đan, hơn nữa tuyệt đối không hơn đan độc.
Nếu không phải giá cả vượt qua linh đan diệu dược, đồng thời không thể cất lâu, chỉ sợ Luyện Đan Sư của Địa Tiên giới đều sẽ cân nhắc đổi nghề.
Phương Tịch tiến vào bên trong, nhìn bộ dáng là khách quen.
- Nguyên lai là Thanh Hòa Tử tiền bối, bao sương một mực giữ lại cho ngài.
Tiểu nhị nhìn thấy Phương Tịch, lập tức cười rạng rỡ.
Làm tu sĩ Nguyên Anh ít có trong phường thị, Phương Tịch đích thật là khách hàng lớn của tửu lâu.
Đồng thời vị tu sĩ Nguyên Anh này còn rất thích ăn uống, ở trong mắt Thiên Tiên Tửu Quán, chính là tồn tại như kim chủ, giữ bao sương riêng cho hắn căn bản không tính là sự tình gì.
Trong rạp.
Phương Tịch cầm đũa ngọc ăn như gió cuốn, thỉnh thoảng còn uống mấy ngụm linh tửu.
Thùng thùng!
Thời điểm hắn ăn hăng say, bỗng nhiên tiếng đập cửa vang lên.
- Mời vào!
Phương Tịch phất tay mở cấm chế trên cửa, để cho một người đi vào, lại là Vương Kiều.
- Phương đạo hữu thật có nhã hứng, bát Cửu Long Đoạt Châu Thang này, thật là mùi hương tung bay mười dặm...
Vương Kiều thèm ăn nhỏ dãi nói.
- Vương đạo hữu...
Phương Tịch rót cho Vương Kiều một chén rượu, cười hỏi:
- Chuyện lúc trước, suy tính như thế nào?
- Cái này...
Sắc mặt Vương Kiều có chút khó xử:
- Huyền Thủy Minh Tâm Đan là bí truyền của gia tộc ta, có hiệu quả với đột phá bình cảnh Nguyên Anh, nếu phối hợp Hóa Anh Đan, Ngưng Anh Đan, thì có thể làm hiệu quả đan dược tăng hai thành...
- Ngươi xem vật này trước lại nói.
Phương Tịch mỉm cười, biết Vương Kiều đã động tâm, bây giờ bất quá là tăng giá, vì vậy ném qua một cái bình.
Vương Kiều mở ra xem, con mắt lập tức trừng to:
- Cái này tựa hồ là... Phượng Nguyên Đan?
Mặc dù Phượng Nguyên Đan trước đó sớm đã tiêu hao hầu như không còn, nhưng Phương Tịch từ chỗ Thanh trưởng lão đạt được đan phương, lại có Tiểu Thanh trợ giúp, cộng thêm khoa học kỹ thuật của Cửu Châu giới, lấy thuật luyện đan của hắn, tái hiện Phượng Nguyên Đan tự nhiên không thành vấn đề.
- Ngươi lại nhận ra đan dược của Yêu tộc?
Phương Tịch hơi kinh hãi.
- Tại hạ xem qua một quyển đan thư, ghi chép đan này có thể phụ trợ đột phá bình cảnh trung kỳ, kèm theo hiệu quả diên thọ...
Thần sắc Vương Kiều si mê, lấy ra một bình thuốc:
- Tại hạ liền làm chủ đổi!
- Đa tạ.
Phương Tịch cũng nghiệm chứng Huyền Thủy Minh Tâm Đan thật giả, không khỏi lộ ra nụ cười hài lòng...
Ban đêm.
Tang Thanh Phong.
Một bóng người đi đến biên giới trận pháp, lấy ra một tấm truyền âm phù.
Không bao lâu, trận pháp mở ra một cái khe, để cho người này tiến vào.
- Mạnh Chu Tử bái kiến tiền bối!
Người tới rõ ràng là Mạnh Chu Tử.
- Ừm... Gần đây trong phường thị có tin tức gì không?
Năm đó Phương Tịch cứu bọn hắn, năm người này tới cửa cảm tạ, một tới hai đi cũng coi như dính líu quan hệ.
Năm người cần kéo da hổ, Phương Tịch cũng cần chân chạy, song phương có thể nói ăn nhịp với nhau.