Hắn thu lệnh bài, lại hơi vung tay, một ngọc giản chậm rãi bay về phía Phương Tịch.
Thần sắc Phương Tịch không thay đổi, trước mặt hiện ra đại thủ pháp lực nhấc ngọc giản lên.
Thần thức tiến vào bên trong, đúng là nhìn thấy không ít thứ tốt.
Thậm chí ở cột đan dược còn xuất hiện Ngưng Anh Đan!
- Chỉ sợ quý sứ không chỉ lôi kéo ta? Bây giờ Nguyên Anh đạo hữu trong Không Tang Phường Thị, không biết quý sứ lôi kéo được bao nhiêu?
Đại thủ của Phương Tịch tùy ý vồ một cái, ngọc giản kia liền hóa thành bột mịn.
Người bịt mặt khẽ giật mình, chợt cười nói:
- Đạo hữu là quyết định gia nhập bổn minh? Bây giờ tại hạ ân cần mời, nếu không thể làm bạn, ngày sau Hắc Thủy Tông hủy diệt, chỉ sợ sẽ trở thành cừu địch...
- Tại hạ... cần thời gian cân nhắc.
Trong mắt Phương Tịch quang mang chớp liên tục, bỗng nhiên thở dài.
- Thôi được... Trong vòng một tháng, nhất định phải cho ta câu trả lời chắc chắn.
Người bịt mặt suy tư một phen, cuối cùng đưa ra điều kiện.
- Một tháng sao? Cũng được.
Phương Tịch thở dài đáp ứng.
Mặc dù bị người nửa uy hiếp phải gia nhập tổ chức bí ẩn tạo phản Hắc Thủy Tông, nhưng tâm tính của Phương Tịch vẫn rất tốt.
Chỉ cần hắn đầy đủ cá ướp muối, thì không người có thể lợi dụng hắn!
Lúc này dựa theo kế hoạch đã định, vẫn như cũ tiếp tục ra biển mấy chục vạn dặm, sau đó linh chu thả neo, buông cần câu cá.
Huyền Minh Trọng Thủy có hiệu quả cách trở thần thức cường đại, bởi vậy Phương Tịch dần dần thích loại hoạt động này.
Không biết, có đôi khi sẽ đại biểu lấy kinh hỉ!
Ùng ục ục!
Hắn một tay duy trì tư thế thả câu, tay còn lại mở hồ lô rượu, uống mấy ngụm linh tửu.
Sau nửa canh giờ, đuôi lông mày của Phương Tịch khẽ động, trên mặt hiện ra vẻ vui mừng:
- Mắc câu rồi...
Hắn nhấc cần câu lên, dây câu nhanh chóng lộ ra mặt nước, tiếp theo hiện ra... là một khối tinh thạch đen kịt!
- Đây là... Huyền Minh Thủy Tinh?
Phương Tịch vuốt vuốt tinh thạch màu đen, hơi có chút bất đắc dĩ:
- Thiệt thòi ta còn tưởng câu được hàng lớn...
Mặc dù giá trị của Huyền Minh Thủy Tinh cao hơn yêu thú bình thường.
Đối với tu sĩ Kết Đan mà nói, không khác gì bánh từ trên trời rơi xuống.
Mặc dù đối với tu sĩ Nguyên Anh, cũng tính một khoản thu nhập thêm nho nhỏ.
Nhưng theo Phương Tịch, cũng chỉ như vậy.
- Nếu muốn ngưng luyện âm lôi, một viên là không đủ...
Hắn thở dài, cất kỹ Huyền Minh Thủy Tinh.
Cũng không biết có phải hao hết vận khí hay không, tiếp xuống lại không thu hoạch được gì.
Mười ngày sau, Phương Tịch quyết định về Không Tang Phường Thị.
Dù sao ngày ước định cũng sắp đến.
Lần trước thời điểm đối phương phân biệt, đã cho một phương thức liên lạc, ước định sau một tháng ngả bài.
Phương Tịch ghét nhất chính là người khác uy hiếp mình!
...
Không Tang Phường Thị.
Trong một động phủ.
Mạnh Chu Tử và Chu Hoành nhìn lệnh bài trong tay, hai mặt nhìn nhau:
- Đây chính là...Nghịch Thủy Lệnh? Mặc dù chỉ là đồng bài cấp thấp nhất!
Chu Hoành dùng sức nắm quạt xếp trong tay, đốt ngón tay có vẻ hơi trắng:
- Tai hoạ rồi... Tiểu muội, ngươi! Ai...
Hắn thở dài, dù tự xưng mưu trí chồng chất, bây giờ cũng không biết phải làm gì cho đúng.
Lão tam Kha Bình Nguyên, lão Tứ Tả Tiểu Huyên cũng nhìn Đào Chỉ Lan:
- Ngũ muội... vì sao ngươi không thương lượng với chúng ta một tiếng đã gia nhập Nghịch Thủy Minh ? Bây giờ phải làm sao mới ổn đây?
Đào Chỉ Lan cắn môi, không nói chuyện.
Bây giờ tu vi của nàng đã đến Trúc Cơ viên mãn, sắc mặt lại tái nhợt đến dọa người.
Sau một hồi lâu, mới rốt cục mở miệng:
- Đại ca... Có thể gặp được chư vị huynh đệ tỷ muội, là phúc phận của tiểu muội, nhưng tiểu muội không muốn đời này chỉ tới Kết Đan...
Thần sắc của Mạnh Chu Tử đọng lại, lúng ta lúng túng im lặng.
Chu Hoành dùng quạt xếp gõ bàn, phát ra tiếng vang lớn:
- Lúc trước chúng ta không phải đã mưu tính tốt, đợi đại ca ngưng kết Nguyên Anh, sẽ giúp chúng ta tăng cao tu vi, lấy năng lực của Nguyên Anh...
- Ha ha... Ngươi và Tam ca đều là Kết Đan, tự nhiên chờ được, nhưng ta và Tứ tỷ lại đợi không được, huống chi... Mặc dù đổi được linh vật Kết Anh, đại ca có thể bảo chứng ngưng kết Nguyên Anh thành công sao? Nếu không chỉ thất bại, còn thân tử đạo tiêu, lại nên làm như thế nào?
Đào Chỉ Lan cười lạnh hỏi.
Thanh âm của Mạnh Chu Tử khô khốc:
- Nguyên lai trong lòng tiểu muội ngươi, lại nghĩ chúng ta như vậy... chẳng lẽ ngươi quên những năm này ở trong Huyền Minh Uyên, Nhị ca Tam ca ngươi bảo vệ ngươi như thế nào? Nếu không có bọn hắn, lấy tu vi Trúc Cơ của ngươi, chỉ sợ sớm đã vẫn lạc không biết bao nhiêu lần!
- Tình nghĩa của Nhị ca Tam ca, tiểu muội cực kỳ cảm kích, cho nên bây giờ mời chư vị cùng nhau gia nhập Nghịch Thủy Minh, lấy tu vi cảnh giới của đại ca, nhận lấy ngân bài không thành vấn đề... Đến lúc đó chúng ta đồng tâm hiệp lực, mặc dù đổi Ngưng Anh Đan cũng chưa chắc không có hi vọng.