Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1190 - Chương 1353 - Trở Mặt 2

Chương 1353 - Trở mặt 2
Chương 1353 - Trở mặt 2

Đào Chỉ Lan nói.

- Ngũ muội, việc này ngươi làm sai.... Ngươi tiền trảm hậu tấu, chính là chắc chắn Thanh Sơn Ngũ Nghĩa chúng ta từ trước đến nay cùng tiến cùng lui, tất nhiên sẽ bị ngươi lôi xuống nước?

Tựa hồ Tả Tiểu Huyên nghĩ đến cái gì, bỗng nhiên mở miệng.

Đào Chỉ Lan đỏ mặt, muốn phản biện, cuối cùng lại quỷ dị trầm mặc.

Nhìn thấy một màn này, mấy người đều lạnh cả tim, biết được mình đoán đúng.

- Cái này...

Lúc này Chu Hoành cũng cảm thấy khó giải quyết:

- Ngũ muội... Không, Đào Chỉ Lan như vậy, chúng ta lâm vào tình cảnh nguy hiểm, nếu xử lý không tốt, tương lai trong ngoài đều là tử cục...

Mạnh Chu Tử trầm mặc không nói bỗng nhiên vung tay phải, trảo về phía Đào Chỉ Lan.

Ở trên đầu ngón tay của hắn, từng đạo khí tức đen kịt hiện lên, giống như năm tiểu xà, trong khoảnh khắc bổ nhào vào trên người Đào Chỉ Lan.

Nữ tu Trúc Cơ kia căn bản vô lực phản kháng, hai mắt nhắm lại, bất tỉnh.

- Đại ca?!

Kha Bình Nguyên nhìn đại ca, lại thấy Đào Chỉ Lan chỉ bất tỉnh, không khỏi nhẹ nhàng thở ra:

- Ngươi đây là...

- Hừ, nàng bội bạc, mưu toan kéo chúng ta chút nước, đã không phải Ngũ muội của chúng ta....

Mạnh Chu Tử mặt như hàn băng:

- Nếu không phải cố kỵ Nghịch Thủy Minh sau lưng nàng... Ta, ta, ai... làm sao đến mức này chứ.

Sắc mặt hắn biến hóa mấy lần, cuối cùng vẫn không đành lòng.

Chu Hoành lại nhìn về phía đại ca:

- Đại ca xuất thủ với nàng, chắc hẳn đã có chỗ quyết đoán? Khuynh hướng Hắc Thủy Tông?

- Tự nhiên như vậy...

Mạnh Chu Tử nói:

- Tu sĩ chúng ta, lấy thực lực vi tôn, nếu Nghịch Thủy Minh thực lực đầy đủ, đã sớm trực tiếp đứng ra, đánh giết Hóa Thần của Hắc Thủy Tông, làm gì ẩn núp làm việc cẩu thả?

- Bây giờ đại trưởng lão của Hắc Thủy Tông còn đó, hiển nhiên thực lực trên Nghịch Thủy Minh, chỉ là một cái ở ngoài sáng, một cái ở trong tối, chúng ta trực tiếp quy hàng, nhất định có thể thu hoạch được trọng dụng... Cầm chỗ tốt xong, trực tiếp trốn xa vạn dặm, tiếp xuống chuyện ở Huyền Minh Uyên này, bốn người chúng ta không tham dự.

Con mắt của Kha Bình Nguyên trừng to:

- Đại ca... Ngươi muốn bán Ngũ muội?!

- Ai, ta biết ngươi và nàng quan hệ tốt nhất, nhưng bây giờ sinh tử một đường, Tam đệ ngươi phải nghĩ rõ ràng.

Chu Hoành vỗ vỗ bả vai Kha Bình Nguyên, lại nhìn về phía Tả Tiểu Huyên:

- Tứ muội, ngươi nói như thế nào?

Sắc mặt Tả Tiểu Huyên như hàn băng:

- Đây là nàng gieo gió gặt bão, ta còn có cái gì để nói?

- Chuyện này không nên chậm trễ, đại ca ngươi lập tức đi cầu kiến Nguyên Anh tiền bối của Hắc Thủy Các, Nghịch Thủy Minh tất nhiên thẩm thấu Hắc Thủy Các, nhưng Nguyên Anh trấn thủ không đến mức bị lôi kéo...

Chu Hoành nói.

- Vì lý do an toàn, các ngươi tìm ẩn núp khác.

Mạnh Chu Tử nhanh chóng an bài, bỗng nhiên nghĩ đến một người:

- Vị Thanh Hòa Tử tiền bối kia, không biết có đáng giá tín nhiệm hay không?

Chu Hoành lắc đầu:

- Lúc này trong phường thị đều không an toàn, chúng ta trước trốn ra ngoài phường thị, đại ca ngươi nhớ cẩn thận!

...

Trong động phủ, Phương Tịch tay cầm một màn ảnh, cũng nhìn thấy trò hay kia.

- Thái Nhất, được rồi, đóng màn hình đi.

Hắn mở miệng, hình ảnh trước mặt lập tức biến mất.

Trước đó hắn kết giao với đám người Mạnh Chu Tử, cũng làm một chút bảo hiểm, ở trên các loại vật phẩm, đan dược ban thưởng, có bố trí máy móc Femtometre.

Trải qua Thái Nhất khống chế, có thể truyền về rất nhiều tình báo.

Loại máy móc Femtometre kia, mặc dù là thần thức Nguyên Anh cũng khó phát giác, chỉ là tu sĩ Kết Đan, đơn giản giống như bật hack.

- Thanh Sơn Ngũ Nghĩa, bây giờ phải biến thành Thanh Sơn Tứ Nghĩa rồi?

- Mạnh Chu Tử này, mặt ngoài nhìn nghĩa bạc vân thiên, trên thực tế....

Hắn âm thầm lắc đầu, trên mặt lại hiện ra biểu lộ cảm thấy hứng thú:

- Chỉ là những tu sĩ này không có kinh nghiệm gì, ngay cả trên người Đào Chỉ Lan giấu giếm cấm chế cũng nhìn không ra... Bây giờ nàng bị chế trụ, ngược lại lập tức gây nên người giật dây cảnh giác... Nghịch Thủy Minh, hắc hắc...

Đối với gia hỏa dám uy hiếp mình, Phương Tịch luôn không ưa.

Hắn nghĩ nghĩ, lập tức hóa thành độn quang, tiến vào trong phường thị Hắc Thủy Các.

Mà lúc này, ba người còn lại trong Thanh Sơn Tứ Nghĩa đang mang theo Đào Chỉ Lan đi ra trận pháp phường thị, chuẩn bị tìm một chỗ ẩn núp.

Đại ca Mạnh Chu Tử thì trực tiếp đi Hắc Thủy Các, không ở trong nhóm này.

Mấy người bay ra phường thị còn chưa bao lâu, một đạo độn quang lặng yên không một tiếng động đi theo.

Xùy!

Một linh bảo màu đen hiện lên, mặt ngoài lấp lóe phong lôi, thanh thế dọa người rơi xuống.

- Không tốt, là Nguyên Anh lão quái!?

Kha Bình Nguyên và Chu Hoành biến sắc, kích hoạt bản mệnh pháp bảo phòng ngự.

Phốc!

Chớp mắt tiếp theo, phi chùy màu đen đâm xuyên qua quạt xếp của Chu Hoành, khiến cho vị tu sĩ Kết Đan này một câu còn chưa kịp nói, đã bị lôi hỏa đánh thành tro tàn.

- Hừ, cũng dám giam giữ người Nghịch Thủy Minh ta, thật can đảm.

Một người bịt mặt xuất hiện ở giữa không trung, tản mát ra sóng pháp lực của tu sĩ Nguyên Anh.

- Nguyên Anh lão quái?!

Bình Luận (0)
Comment