Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1204 - Chương 1367 - Kim Thiềm 2

Chương 1367 - Kim Thiềm 2
Chương 1367 - Kim Thiềm 2

Chương 1367: Kim Thiềm 2

Phương Tịch thấy vậy, há miệng phun một cái, một đoàn hỏa diễm đen kịt hiện lên, chính là Lục Đạo Ma Diễm!

Ma hỏa này có thể biến ảo màu sắc, kèm theo uy năng của nhiều loại ma hỏa.

Lúc này bị Phương Tịch thu liễm hơn phân nửa, chỉ lấy hình tượng ma hỏa đen nhánh gặp người.

Xuy xuy!

Một tia hỏa tinh đụng phải một đồng tiền to lớn.

Trong hư không lóe lên ánh lửa, đồng tiền kia lập tức hóa thành hỏa cầu tối đen như mực.

Hơn nữa nó tựa như biết truyền nhiễm, tiền tài đầy trời trong nháy mắt bị nhen lửa, giống như Lưu Tinh Hỏa Vũ, mãnh liệt lao về phía Vương Linh Đạo.

Hắn hơi biến sắc, pháp lực rót vào đồng tiền cổ trong tay.

Đồng tiền trở nên vô cùng to lớn, từ lỗ chính giữa phun ra một vệt kim quang.

Gấu!

Một màn làm cho người kinh ngạc phát sinh, ma hỏa đen kịt gặp phải kim quang, kim quang cũng bị nhóm lửa!

Hỏa thế lan tràn, đi vào trên bản thân đồng tiền.

Răng rắc!

Vương Linh Đạo biến sắc, thu hồi đồng tiền, mặt mũi tràn đầy vẻ nhức nhối, chỉ thấy đồng tiền đã hòa tan non nửa, bộ dáng báo hỏng.

- Đây là loại ma hỏa nào? Chỉ một kích liền phá hỏng Vạn Bảo Kim Tiền của ta?

Hắn nhìn ma hỏa kia, trên mặt hiện ra vẻ kiêng dè không thôi, đang chuẩn bị sử dụng át chủ bài liều mạng, chỉ thấy hắc hỏa đầy trời thu lại, hội tụ ở trong lòng bàn tay Thanh Hòa Tử, hóa thành một đoàn hỏa diễm lớn chừng quả trứng gà.

Vận chuyển như ý thuần phục như vậy, là biểu hiện đã hoàn toàn luyện hóa loại ma hỏa này.

Có ma hỏa mặc dù uy lực mạnh mẽ, nhưng cực kỳ dễ dàng phản phệ chủ nhân, nhưng như Phương Tịch, thuần hóa đến điều khiển như cánh tay, lại là một loại cảnh giới khác!

- Hắc Nhật Ma Hỏa này tại hạ cũng chỉ mới học mới luyện....

Phương Tịch tùy ý bịa một cái tên:

- Lửa này hung ngoan, sau khi miễn cưỡng thi triển, tại hạ đã hao tổn pháp lực rất lớn... mười chiêu ước hẹn này, coi như ngang tay, được không?

- Ngang tay?

Vương Linh Đạo cười khổ, biết ma hỏa của vị tu sĩ trước mặt này sắc bén, mình tuyệt đối không phải địch thủ.

Đối phương như vậy, là cho lão tổ nhà mình mặt mũi.

- Đạo hữu thần thông kinh người, tại hạ mặc cảm...

Hắn thở dài:

- Chuyện hôm nay... Tại hạ thua tâm phục khẩu phục.

- Quá tốt rồi.

Trong trận pháp, trên mặt ba người Mạnh Chu Tử hiện ra vẻ vui mừng.

- Vậy theo mười chiêu ước hẹn trước đó, tại hạ tựa hồ có thể nói ra một yêu cầu nhỏ?

Khóe miệng Phương Tịch hiện ra độ cong quỷ dị:

- Đã như vậy, bản nhân yêu cầu là... nếu Vương gia khống chế phường thị, động phủ này tiếp tục về bản nhân nắm giữ, trừ cái đó ra, cảnh sắc ở phụ cận, bản nhân cũng rất ưa thích.

Lời vừa nói ra, ba người Mạnh Chu Tử nhất thời ngẩn ngơ.

Vương Linh Đạo thì giật mình:

- Xác thực, động phủ năm trăm dặm, đối với đạo hữu mà nói đúng là bế tắc chút, tại hạ cam đoan, nếu Nghịch Thủy Minh ta chiếm phường thị, tất vẽ phương viên ngàn dặm cho đạo hữu!

- Như vậy rất tốt.

Phương Tịch nhìn thấy đối phương thượng đạo như vậy, cũng không để ý bán cái mặt mũi.

Lực lượng trận pháp oanh minh, đưa ba người Mạnh Chu Tử ra.

Mạnh Chu Tử, Kha Bình Nguyên, Tả Tiểu Huyên bị pháp lực của hai vị Nguyên Anh chấn nhiếp, trái tim tựa hồ chìm vào vực sâu.

Bỗng nhiên!

Mạnh Chu Tử tiến lên một bước, hành lễ thật sâu:

- Tiền bối minh giám, ngày đó lúc Hóa Thần Yêu Tôn kia động thủ, vãn bối một mực ở trong phường thị, Thanh Hòa Tử tiền bối cùng nhiều người đều có thể làm chứng!

Người này cũng coi như kiêu hùng, biết Vương gia chú ý căn bản không phải Đào Chỉ Lan, mà là tình huống của Hóa Thần Yêu Tôn!

Mặc dù ba người bọn họ đã trải qua Hắc Thủy Tông thẩm vấn nhiều lần, xác nhận không có liên quan.

Nhưng Vương gia vẫn muốn xác nhận lại một lần.

Thế lực Hóa Thần, đối với mấy tu sĩ Kết Đan sinh tử, tự nhiên là như sâu kiến không thèm để ý.

Làm không tốt sẽ vận dụng các loại bí thuật Sưu Hồn hung tàn, để cam đoan biết tình huống chân thật nhất khi đó!

Bởi vậy trước hết phải đưa mình ra ngoài!

Lời vừa nói ra, Kha Bình Nguyên và Tả Tiểu Huyên nhất thời khó tin:

- Đại ca... Ngươi...

- Ha ha!

Vương Linh Đạo nhìn thấy Mạnh Chu Tử như vậy, lại thoải mái cười ra tiếng:

- Ngược lại thức thời... Bất quá, kỳ thật Hắc Thủy Tông đã điều tra sự tình Hóa Thần Yêu Tôn, cũng không có đầu mối gì, hiển nhiên các ngươi không biết gì cả... bây giờ bản tọa quyết định bán Thanh Hòa Tử đạo hữu mặt mũi, liền tha các ngươi đi... Ha ha...

Hắn thoải mái cười một tiếng, hóa thành kim quang bay về phía phường thị.

Phương Tịch nhìn thấy một màn này, không khỏi bất đắc dĩ.

Bất quá đây đại khái là bệnh chung của tu sĩ cấp cao, sau khi có được lực lượng, tự cho rằng có thể chúa tể sinh tử của tu sĩ cấp thấp, cũng đùa bỡn vận mệnh của đối phương.

Mạnh Chu Tử nhìn Vương Linh Đạo rời đi, sắc mặt âm trầm không gì sánh được, lại nhìn về phía Phương Tịch thi lễ:

- Tiền bối, tại hạ cáo lui!

Lúc này hóa thành một đạo lưu quang, đồng dạng bay về phía phường thị.

Bình Luận (0)
Comment