Chương 1369: Diệt môn 2
Tu sĩ Phản Hư có thể thao túng thiên địa nguyên khí, thiên địa nguyên khí lại có thể chia ra làm Tiên Nguyên chi khí, Chân Ma chi khí, Thiên Yêu chi khí.
Mà trong Tiên Nguyên chi khí, mới có các loại phân chia như Hỏa linh lực, Mộc linh lực, Phong Lôi linh lực…
Bởi vậy tu sĩ Phản Hư có thể nắm giữ, là lực lượng thiên địa viễn siêu Hóa Thần!
Thậm chí tùy ý thi triển pháp thuật, cũng có thể chấn động vạn dặm!
- Hắc Thủy Tông rơi xuống tình trạng như thế, Vương gia tuyệt đối bỏ bao nhiêu công sức...
Phương Tịch cảm khái:
- Vậy ba tu sĩ Hóa Thần kia tung tích như thế nào?
Tu sĩ Hắc Thủy Tông khác đều không trọng yếu, mấu chốt chỉ ở ba vị Hóa Thần!
- Nghe nói vị Hóa Thần trung kỳ kia dựa vào trận pháp, cản trở lão long Phản Hư một lát, sau đó cả người cùng đại trận Hắc Thủy Tông bị đập thành bột mịn... hai tu sĩ Hóa Thần khác, một vị bị Ngự Long Tông đuổi kịp diệt sát, một vị khác tung tích không rõ...
Tả Tiểu Huyên nói.
- Vị đại trưởng lão kia, xem như chết có ý nghĩa... Dù sao cũng không còn sống mấy năm.
Phương Tịch cảm khái, về phần hai vị Hóa Thần sơ kỳ còn cho chạy trốn một cái? Hắn phản ứng đầu tiên là lão long Phản Hư kia đang nhường!
Bất quá suy nghĩ một chút, Hắc đại trưởng lão Thủy Tông dựa vào trận pháp, kéo một vị Phản Hư trong thời gian ngắn, cũng hợp tình hợp lí.
Mà Ngự Long Tông chỉ có tu sĩ Hóa Thần, nếu nắm giữ độn thuật thần diệu hoặc bí pháp bảo mệnh, chạy thoát một cái cũng có khả năng.
Nghiêm ngặt nói ra, mặc dù Ngự Long Tông có chiến lực Phản Hư, nhưng cao tầng chẳng qua là Hóa Thần... Ta tựa hồ cũng không sợ bọn hắn, nếu diệt Ngự Long Tông, cướp lệnh bài khống chế lão long Phản Hư đến tay, há không thống khoái?
Trong lòng Phương Tịch không khỏi hiện ra tham niệm.
Hắn người trong nhà biết chuyện nhà mình, bây giờ bản tôn đối đầu một vị Yêu tộc Hóa Thần cũng không thể nói nắm vững thắng lợi.
Nhưng đối đầu với Hóa Thần viên mãn Nhân tộc, lại có thể tiện tay diệt sát!
Mà Ngự Long Tông lấy Ngự Thú Thuật nổi danh, con lão long Phản Hư kia tất nhiên bị hạ cấm chế đặc biệt, có thể bị tín vật thao túng cùng thúc đẩy.
Phương Tịch cũng tu luyện Ngự Thú Thuật, cực kỳ hiểu rõ đạo lý trong đó.
Tu sĩ ngự thú thời kỳ đầu, cùng linh thú ký kết tất nhiên là khế ước chủ phó cực kỳ hà khắc, tỉ như Phương Tịch, một khi bản tôn thân tử hồn diệt, như vậy Đại Thanh, Tiểu Thanh, Thái Tuế, thậm chí Thủy Tổ Yêu Ma Thụ cũng hẳn phải chết không nghi ngờ!
Ngược lại Lục Sơn Quy, Xích Luyện Ma Tôn dâng ra bộ phận thần hồn bị cấm chế còn có chút hi vọng sống.
Bởi vì khống chế sinh tử của bọn chúng không phải thần hồn của bản tôn Phương Tịch, mà là mệnh bài lưu gửi thần hồn của bọn chúng!
Dựa theo Phương Tịch đoán chừng, ngay từ đầu con lão long Phản Hư kia bị tổ sư Ngự Long Tông hạ cũng là khế ước nô dịch.
Về sau tổ sư đại hạn sắp tới, bất đắc dĩ lấy ra bộ phận thần hồn của nó, tiến hành phong ấn, luyện chế ra lệnh bài huyết hồn tiến hành thao túng, lưu cho hậu nhân một chiến lực Phản Hư.
Bằng không mà nói, con lão long Phản Hư kia tất nhiên sẽ chết theo tổ sư Ngự Long Tông, như vậy tổn thất quá lớn...
Rất nhiều gia tộc ngự thú cũng thế, bồi dưỡng ra linh thú lợi hại, lại gia trì cấm chế, lưu cho tử tôn làm nội tình.
Bởi vậy gia tộc ngự thú càng xa xưa, đặc biệt là tổ thượng xuất hiện tu sĩ cường đại, khống chế linh sủng tuổi thọ dài, sẽ cực kỳ khó chọc, bởi vì ai cũng không biết trong Ngự Thú Viên của bọn hắn, đến tột cùng cất giấu bao nhiêu linh thú gia truyền!
Thời gian trôi mau.
Trong nháy mắt đã một giáp trôi qua.
Nhân Gian giới.
Ma Thụ Lĩnh.
Yêu Ma Thụ vẫn xanh um tươi tốt.
Dưới cành cây, còn có một địa quật bí ẩn.
Vô số sợi rễ của Yêu Ma Thụ trải rộng động quật, không ngừng chui vào trong cơ thể một yêu thi khổng lồ.
Yêu thi này tương tự cự khuyển, mặt người, chính là Cốc Thần Yêu Tôn!
Chỉ là so sánh với trước, lúc này hình thể của Cốc Thần Yêu Tôn rút nhỏ một vòng, miệng vết thương có rất nhiều sợi rễ Yêu Ma Thụ lan tràn, tựa hồ đâm thật sâu vào tạng phủ.
Trong động quật, từng dây leo tạo thành một chỗ ngồi.
Phương Tịch ngồi xếp bằng trên đó, phía sau hình xăm Yêu Ma Thụ chập chờn, vô số dây leo cùng rễ phụ hiện lên, liên thông với Thủy Tổ Yêu Ma Thụ.
Một lát sau.
Hắn kết thúc tu luyện Trường Sinh Thuật, mở mắt.
Một vòng xanh biếc hiện lên ở trong con ngươi của Phương Tịch.
- Ất Mộc Pháp Thân vẫn chỉ chuyển hóa hơn một phần ba...
Phương Tịch thở dài:
- Xem ra không phải vấn đề của linh mạch cấp năm... Mà là Nhân Gian giới quá mức bế tắc.
Sáu mươi năm qua, hắn trừ tu tập Thiên Yêu Lục Tiên Sách, mỗi ngày còn tu luyện Trường Sinh Thuật.
Đáng tiếc kết quả không thể làm người vừa lòng.
Tiến độ của Vạn Cổ Trường Thanh Thể trì trệ, khiến cho Phương Tịch cảm giác đắc dĩ.