Chương 1387: Vàng thau lẫn lộn
- Chết!
Nhìn thấy trên người lão tổ Vương gia hiện lên khí tức mục nát nồng đậm, Phương Tịch càng sẽ không buông tha cơ hội tốt như vậy, vung ra một kiếm, kiếm quang vô ảnh vô hình, dẫn động phi châm đầy trời giết tới...
Một đoàn yêu vân màu xanh sẫm bao phủ phương viên hơn mười dặm, thỉnh thoảng có thanh âm lôi minh nổ tung vang lên.
Bỗng nhiên yêu vân nổ tung, một Nguyên Anh chật vật trốn thoát.
Nhìn diện mục, vậy mà rất giống lão tổ Vương gia!
Nói đến lần này hắn thật quá xui xẻo, đầu tiên đấu pháp với Ngoại Đạo Hóa Thân, bị ám toán một kiếm, vốn có thương tích trong người.
Sau khi trúng Thiên Tuyệt Độc thực lực càng tổn hao nhiều, lại bị bản tôn của Phương Tịch truy sát, sớm đã rơi vào hạ phong tuyệt đối.
Không qua mấy chiêu, lão tổ Vương gia thiếu chút nữa bỏ mình.
Hắn cũng là người có quyết đoán, lúc này Nguyên Anh xuất khiếu, từ bỏ thân thể trúng độc, thi triển bí pháp phá yêu vân, lại lợi dụng thuấn di chạy trốn!
Nguyên Anh thuấn di có thể lướt đi trăm trượng.
Hư không của Địa Tiên giới vững chắc hơn Nhân Gian giới, Hóa Thần công kích khó có thể mở ra vết nứt hư không, thi triển thần thông hư không cũng chỉ na di một khoảng cách.
Nguyên Anh xuất khiếu, lấy thuật thuấn di đào mệnh, vẫn là thủ đoạn bảo mệnh tốt nhất!
Nguyên Anh của lão tổ Vương gia nhìn lướt qua phía sau, âm thầm nhớ kỹ khí tức cùng thủ đoạn của Hóa Thần Yêu Tôn, liền muốn thuấn di lần nữa.
Hừ!
Trong tiếng hừ lạnh, một sợi tơ óng ánh đột ngột từ trong hư không hiện lên, chui vào trong cơ thể Nguyên Anh.
Phương Tịch toàn lực phát động Thiên Ma Ngâm, một tiểu tháp xám trắng hiện lên ở trên đỉnh đầu Nguyên Anh, từng tầng từng tầng quang mang xám trắng rơi xuống.
Nguyên Anh của lão tổ Vương gia chỉ hơi mê ly một cái chớp mắt liền tỉnh táo lại, nhìn thấy tiểu tháp trên đỉnh đầu, vẻ mặt cực kỳ ngưng trọng.
Đùng!
Hắn ném ngọc tỷ ra, ấn tỷ nháy mắt hóa thành hào quang vòng óng, đập trúng tiểu tháp ở giữa không trung.
Tỏa Yêu Tháp rên rỉ, quang mang màu xám trắng bị đánh tan!
Nó dù sao cũng chỉ là linh bảo, căn bản không phải đối thủ của Thông Linh Chi Bảo!
Nguyên Anh của lão tổ Vương gia chạy thoát, khuôn mặt vừa mới hiện ra vẻ vui mừng, bỗng nhiên thấy được Hóa Thần Yêu Tôn kia run tay lên.
Rầm rầm!
Một con sông lớn đen kịt xuất hiện, vô số sa thạch hỗn tạp ở trong Huyền Minh Trọng Thủy, vây quanh Nguyên Anh!
Cửu U Minh Hà Vạn Lý Sa!
Giang hà cuồn cuộn, vàng thau lẫn lộn!
Nguyên Anh của lão tổ Vương gia căn bản không kịp phản kháng, liền bị cuốn vào Minh Hà do Huyền Minh Trọng Thủy hội tụ, bị từng hạt Huyền Minh Tinh Sa cùng Huyền Minh Thần Sa xuyên qua, pháp lực không ngừng tiêu tán...
- Ngươi... Ngươi là...
Hắn nhìn Hóa Thần Yêu Tôn kia, trên mặt hiện ra thần sắc kinh hãi không gì sánh được.
Trận pháp này, hắn tựa hồ nhìn thấy ở trên Tang Thanh Phong!
- Ồn ào!
Phương Tịch lắc mình, đã đi tới trên không Cửu U Minh Hà, từng đạo thần niệm hóa thành châm nhỏ, không ngừng đâm vào trong cơ thể Nguyên Anh.
Khuôn mặt của lão tổ Vương gia hiện ra vẻ thống khổ, hai mắt trắng dã, trực tiếp ngất xỉu.
Phương Tịch không dám thất lễ, đánh ra từng đạo pháp quyết, Cửu U Minh Hà bao phủ, tiêu tán pháp lực của Nguyên Anh Hóa Thần.
Tỏa Yêu Tháp hiện lên, lần này quang mang xám trắng không bị ngăn cản, thu Nguyên Anh của lão tổ Vương gia vào.
Mà ấn tỷ màu vàng sáng kia, bởi vì mất đi pháp lực của chủ nhân, đã hóa thành tiểu ấn lớn chừng quả đấm, lơ lửng ở giữa không trung.
Phương Tịch đưa tay đánh ra một đạo pháp lực, hút ấn tỷ này tới, cẩn thận xem xét.
Ấn tỷ này vuông vức, đỉnh ấn tổn hại, nhưng mơ hồ có thể thấy được là bộ dáng sơn mạch, dưới đáy ấn còn có hai cổ triện văn.
- Cửu Diệp... nguyên lai bảo vật này tên Cửu Diệp Ấn.
Phương Tịch hơi cảm ứng một phen, trong Cửu Diệp Ấn tựa hồ không có khí linh tồn tại.
- Quả nhiên là một kiện Thông Linh Chi Bảo tổn hại, ngay cả khí linh cũng không có... Bất quá cái này cũng thuận tiện ta luyện hóa.
Hắn yêu thích thưởng thức ngọc tỷ một lát, lúc này mới quét dọn chiến trường, hóa thành yêu vân biến mất ở chân trời...
...
Trong động phủ Sơn Hải Châu.
Hai tay Phương Tịch bấm niệm pháp quyết, thả ra Tỏa Yêu Tháp.
Bạch quang rơi xuống, hiện ra Nguyên Anh của lão tổ Vương gia trong đó.
- Nguyên Anh của Hóa Thần kỳ, nếu cầm cho Thần Anh Kiếm ăn, có lẽ có thể làm cho Thần Anh Kiếm đột phá cấp năm... Dù sao kiếm này vốn cách cấp năm chỉ thiếu một tia.
Phương Tịch thì thào.
Nhìn Nguyên Anh của lão tổ Vương gia hôn mê bất tỉnh, trên người hắn ma khí dập dờn, có tinh mang đen kịt từ trong con mắt toát ra, đâm vào trong cơ thể Nguyên Anh.
Hắn nếm thử sưu hồn Nguyên Anh của lão tổ Vương gia!
Mặc dù đối phương là tu sĩ Hóa Thần, nhưng trước khi đột phá Hóa Thần, Phương Tịch liền tu luyện công pháp thần thức, thần niệm cực kỳ cường đại, so sánh với Hóa Thần sơ kỳ cũng không thua kém.