Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1225 - Chương 1388 - Vàng Thau Lẫn Lộn 2

Chương 1388 - Vàng thau lẫn lộn 2
Chương 1388 - Vàng thau lẫn lộn 2

Chương 1388: Vàng thau lẫn lộn 2

Sau khi đột phá Hóa Thần, lực lượng thần niệm càng tăng trưởng.

Lúc này bất kể nói thế nào, cũng vượt xa Hóa Thần sơ kỳ bình thường.

Như vậy ngược lại có thể nếm thử sưu hồn lão tổ Vương gia.

Nương theo Phương Tịch thi pháp, từng đạo Thiên Ma Bí Thức không ngừng chui vào trong Nguyên Anh của lão tổ Vương gia, tìm kiếm hết thảy ký ức tương quan, khiến cho Nguyên Anh của người này hiện ra vẻ thống khổ...

Sau một lát, Phương Tịch mở hai mắt, thần sắc hơi mỏi mệt:

- Sưu hồn tu sĩ Hóa Thần, quả nhiên không phải sưu hồn tu sĩ bình thường có thể so sánh...

Vừa rồi sưu hồn một lần, cơ hồ làm lực lượng thần thức của hắn suy kiệt hơn phân nửa, nhưng thu hoạch không nhiều, đều là ký ức mấy chục năm gần đây.

Mấy chục năm ký ức của một vị Hóa Thần, cũng là một bút tài phú không tệ. Mặc dù có chút tan vỡ và hỗn tạp...

Phương Tịch xoa huyệt thái dương, không khỏi lẩm bẩm:

- Xem ra cần phải làm mấy lần...

Sưu hồn một vị tu sĩ Hóa Thần, nhất định phải kiên nhẫn.

Mà lúc này chỉnh lý ra chút tình báo, lại làm cho ánh mắt Phương Tịch dần dần sáng lên.

Hắn nghĩ nghĩ, lấy một tia tinh huyết và pháp lực của lão tổ Vương gia, vận chuyển bí thuật ngụy trang trong Tha Hóa Tự Tại Chân Ma Công.

Chỉ một thoáng, khí tức trên người hắn biến đổi, vậy mà cơ hồ giống lão tổ Vương gia như đúc.

Thậm chí ngay cả khuôn mặt cũng thay đổi thành bộ dáng trung niên, hai tóc mai sương nhẹ.

- Bằng vào thực lực của ta bây giờ, bắt chước lão tổ Vương gia, chí ít những Nguyên Anh kia căn bản nhìn không ra, tu sĩ Hóa Thần bình thường cũng chưa chắc xem thấu...

- Chỉ cần không chân chính động thủ, vấn đề không lớn... Vừa lúc có thể lấy lý do trọng thương bế quan.

Phương Tịch càng nghĩ con ngươi càng sáng.

Hắn không thích đứng ở ngoài sáng, bởi vậy thân phận Thanh Hòa Tử này, vẫn để Ngoại Đạo Hóa Thân tiếp tục kinh doanh đi thôi! ‌

Mình thì có thể lấy thân phận lão tổ Vương gia núp trong bóng tối, thậm chí chủ động chế tạo giả tượng song phương thủy hỏa bất dung!

Đến lúc đó, nếu có người muốn đối phó Thanh Hòa Tử, tìm đến lão tổ Vương gia xâu chuỗi... Hình ảnh kia nhất định rất vi diệu.

- Ngược lại rất khả thi, đáng giá thử một lần....

Tộc địa Vương gia là một sơn cốc.

Trong sơn cốc có linh mạch cấp năm, linh khí nồng nặc hội tụ thành mây mù, thời khắc bao phủ cửa vào sơn cốc.

Một ngày này.

Phương Tịch hóa thân lão tổ Vương gia, khiêm tốn bay vào cửa cốc.

Một tầng trận pháp hiện lên, nhưng hắn lấy ra lệnh bài, lung lay một cái, cảm giác trì trệ lập tức biến mất.

- Nội tình của Vương gia quả nhiên không sâu, trận pháp trấn tộc cũng mới khó khăn lắm cấp năm...

Trong lòng hắn nhẹ nhàng thở ra.

Bị trận linh cấp năm kiểm tra, mặc dù hắn là Trận Pháp Sư cấp năm, cũng cảm thấy dễ dàng bại lộ nhất.

Bây giờ vượt qua, hết thảy có thể đi vào quỹ đạo.

Phương Tịch hóa thành độn quang, rơi vào chỗ sâu nhất của sơn cốc, đến trước một động phủ.

Không bao lâu, một đạo độn quang vội vàng chạy đến, hiện ra một bóng người. ‌

Tướng mạo có chút tương tự lão tổ Vương gia, tu vi lại đến Nguyên Anh hậu kỳ, lại là một Nguyên Anh đại tu sĩ!

- Linh Ứng bái kiến lão tổ, trước đó Tam thúc trông coi từ đường đến báo, hồn bài của lão tổ ảm đạm...

Vương Linh Ứng khom người nói, thậm chí âm thầm dò xét Phương Tịch, nhìn thấy sắc mặt lão tổ nhà mình như giấy vàng, trong lòng không khỏi máy động.

- Ta không sao, chỉ là bị trọng thương, bởi vậy hồn bài mới ảm đạm mà thôi...

Phương Tịch ho khan, thản nhiên nói.

- Lão tổ cần lệnh Linh Y đến đây chẩn trị không?

Vương Linh Ứng sợ hãi.

- Không cần, sự tình bản lão tổ bị thương, phải giữ bí mật, gần đây chúng ta rất gian nan...

Phương Tịch thở dài:

- Bản lão tổ cùng Cầm Long Tử đi gặp Thanh Hòa Tử, đối phương lại nổi lòng tham, muốn toàn bộ Không Tang Phường Thị, bản lão tổ không cam lòng cùng đấu pháp, cuối cùng bị ám toán một chiêu... Trên đường trở về lại bị Hóa Thần Yêu Tôn năm đó bắt Kiều Nhi đánh lén...

Phương Tịch nói sự tình một lần, sau đó thở dài:

- Vô luận như thế nào... Vương gia ta thua phải nhận, sai người đi truyền tin tức, để Linh Đạo trở về!

- Không Tang Phường Thị, không thuộc về Vương gia ta rồi?

Trong lòng Vương Linh Ứng cảm thấy bi thương:

- Thanh Hòa Tử khinh người quá đáng, Vương gia ta đời đời kiếp kiếp đều nhớ kỹ, luôn có một ngày tất báo thù này!

Đôi mắt hắn đỏ lên, nhìn về phía lão tổ tông:

- Lão tổ... thân thể của ngài... Còn có Hóa Thần Yêu Tôn kia...

Sắc mặt Phương Tịch ảm đạm:

- Mặc dù thương thế nghiêm trọng, nhưng không đáng ngại, chỉ là gần đây không cách nào xuất thủ mà thôi... Còn con Hóa Thần Yêu Tôn kia, chỉ sợ đúng như lúc trước chúng ta thương nghị, chính là người ngoại vực, được Hắc Thủy Tông thuê đến tìm phiền phức, nếu không làm sao có thể không chút tin tức?

Hắn cười lạnh, tiếp tục nói:

- Cũng may lần này bản lão tổ cũng lưu lại cho nó chút đồ vật, lần sau gặp mặt, nhất định có thể nhận ra!

Bình Luận (0)
Comment