Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1263 - Chương 1426 - Phát Hiện

Chương 1426 - Phát hiện
Chương 1426 - Phát hiện

Ngay sau đó, bên trong có thanh âm truyền ra...

Mấy ngày sau.

Thiên Tiên Tửu Quán.

Ngoại Đạo Hóa Thân che giấu tu vi, trình độ chỉ tới Nguyên Anh kỳ, biến thành bộ dáng Phương Nguyên, đi vào một gian bao sương.

Ở trong rạp, có một tu sĩ sớm đã chờ đợi.

Hắn tướng mạo anh tuấn, nhìn chỉ hơn 30 tuổi, nhưng trong đôi mắt tràn đầy tang thương, tu vi ở Kết Đan kỳ.

Nhìn thấy Phương Nguyên, lập tức đứng dậy thi lễ:

- Lý Như Lệnh bái kiến tiền bối, đa tạ tiền bối năm đó chỉ điểm!

- Ngươi là... Lý Như Lệnh? Không tệ không tệ, ngưng kết thành Phù Đan.

Phương Tịch mỉm cười, thản nhiên ngồi vào vị trí.

Hai tay Lý Như Lệnh bấm niệm pháp quyết, kích phát một tầng cấm chế.

Từng đạo phù lục màu vàng thoáng hiện, trên đó còn có đường vân chu sa, phong cấm toàn bộ gian phòng.

Cánh tay gãy mất của hắn, lợi dụng lực lượng đan dược đã mọc lại, nhìn không khác gì lúc trước.

- Còn xin tiền bối thứ lỗi... sự tình ta muốn nói quả thực quá mức bí ẩn, không thể không làm như vậy.

Lý Như Lệnh tự tay rót rượu cho Phương Tịch, bồi tội nói.

- Không sao, dù sao trước đó hiền chất ngươi là người Mặc môn, có chút lo lắng cũng bình thường.

Phương Tịch uống linh tửu, liếc thấy khuôn mặt Lý Như Lệnh có chút uất ức.

- Mặc Môn quá hại người!

Lý Như Lệnh uống một hớp linh tửu, nói về chuyện năm đó:

-... Về sau, ta nhân lúc thành Cơ Quan sụp đổ, may mắn chạy thoát, thế mới biết hiểu Mặc Môn hung tàn như vậy, đánh luôn tới trụ sở Ngự Long Tông... Lại bởi vì ở lâu dài trong thành Cơ Quan, chẳng biết tại sao lại thành đồng lõa, cũng bị Ngự Long Tông phát lệnh truy nã, quả thật oan uổng!

Cũng may hắn không phải đệ tử của Mặc Môn thật, người của cả cửa hàng đều chết sạch, không ai nhớ tới hắn, lúc này hắn mới có thể mai danh ẩn tích tránh thoát.

Sau đó nhờ cơ duyên xảo hợp, hắn ngưng tụ ra một viên Phù Đan, nhưng đây lại là chuyện khác.

Phương Tịch nghe xong, cũng khá xúc động.

“Trong tu tiên giới, bất kỳ một vị tu tiên giả nào đều có câu chuyện trắc trở... Lý Như Lệnh này cũng được xem là một nhân vật chính nhỏ.”

- Đúng rồi, trước đây hiền chất tới thăm hỏi lão phu, không có khả năng chỉ vì ôn chuyện chứ?

Sau khi qua ba tuần rượu, Phương Tịch cầm chén rượu, cười như không cười hỏi thăm.

- Thật sự không dám giấu...

Lý Như Lệnh giật mình, nhìn thấy Phương Tịch gọi mình là hiền chất, hắn cũng lập tức theo gậy bò lên, gọi theo:

- Sau khi tiểu chất ngưng tụ Kim Đan, cảm giác sâu sắc về sự thiếu thốn tài nguyên tu hành, lại kết giao với mấy vị bằng hữu tốt cùng tới Huyền Minh Uyên, chuẩn bị đánh cá lập nghiệp... Bây giờ trong Huyền Minh Uyên, vùng biển gần Quỷ Môn Tiều cơ bản đều bị Cơ Quan Đại Đảo kia chiếm lấy, tu sĩ cấp thấp chúng ta căn bản khó có thể cạnh tranh được những khôi lỗi kia, chỉ có thể đi sâu hơn vào hơn trong mạo hiểm... Vô cùng nguy hiểm đấy...

Hắn bắt đầu phỉ nhổ Thanh Hòa Tử tranh lợi với dân. Phương Tịch nghe cũng chỉ cười không nói gì, lẳng lặng nhìn Lý Như Lệnh làm màu.

Đài cao làm việc trên nước cỡ siêu lớn có hiệu suất rất cao, ép những tu sĩ “đánh cá” này không thể không đi sâu hơn vào trong Huyền Minh Uyên, đây vốn là một trong những dự định của hắn.

Không ép bọn họ đi về phía sâu bên trong, hắn kiếm đâu ra người lục soát lối vào bí cảnh?

Đương nhiên, ngoại trừ những tu sĩ này ra, Phương Tịch cũng phái ra một ít khôi lỗi mô phỏng sinh vật di chuyển ở đông nam Mê Vụ Hải Vực, chỉ là vẫn không có thu hoạch gì.

- Lần trước, mấy người chúng ta xui xẻo gặp phải Vô Định Phong, lập tức chết một vị tu sĩ Kết Đan, sau đó còn bị thổi lệch khỏi đường bay, đến một nơi chưa từng được đánh dấu trên bản đồ...

Ánh mắt của Lý Như Lệnh hơi mờ mịt:

- Ở đó, ta với một bạn đồng hành khác vô ý rơi vào trong Huyền Minh Trọng Thủy, lại cơ duyên xảo hợp phát hiện ra một chỗ bí cảnh! Tuy ở lối vào bí cảnh có cấm chế vô cùng mạnh mẽ, khiến ta với người bạn đồng hành kia không dám tiến vào, nhưng ta có thể xác định nơi đó thật sự là một chỗ bí cảnh... Kết quả, đồng bạn của ta liều mạng với ta, cuối cùng ta còn sống.

Phương Tịch nhìn Lý Như Lệnh, cảm giác hơi kỳ lạ:

- Trong tu tiên giả chia của không đều mà ra tay đấu pháp là chuyện thực sự thường gặp... Hiền chất gặp phải bí cảnh này cũng là cơ duyên trời ban đấy.

- Ta tự biết mình... ta chỉ là pháp lực Kết Đan, chỉ sợ bất kỳ cạm bẫy nào trong bí cảnh cũng có thể khiến ta mất mạng.

Lý Như Lệnh cười gượng:

- Ngược lại thế thúc có pháp lực cao cường, chỉ sợ đã trở thành Nguyên Anh từ lâu? Tiểu chất bằng lòng dâng ra chỗ bí cảnh này, cùng thế thúc thăm dò...

Hắn tới tìm kiếm Phương Tịch, dĩ nhiên đã từng nghĩ sâu tính kỹ.

Dù sao thực lực của hắn quá thấp, hắn tiến vào Huyền Minh Uyên sẽ phải mạo hiểm cả tính mạng.

Mà bí cảnh này còn nằm sâu bên trong Huyền Minh Uyên.

“Phương Nguyên cũng là một tu sĩ cao cấp thân thiết nhất trong những người hắn quen.

- Chẳng lẽ chỗ bí cảnh này nằm ở đông nam Mê Vụ Hải Vực?

Bình Luận (0)
Comment