Cầm Long Tử có chút tiếc nuối, bất chợt hóa thành một ánh lửa, trong giây lát lại đi xa trăm dặm.
Sau khi bay ra mấy ngàn dặm, hắn nhíu mày, hình như nghĩ tới chuyện gì đó khó phán đoán.
Trong hư không bỗng nhiên hiện ra một tấm lưới lớn, toàn thân tấm lưới lớn này màu bạc, rộng phải tới nghìn trượng chụp xuống đầu hắn!
Cầm Long Tử thầm giật mình, đang muốn thi triển pháp thuật tránh né. Nhưng xung quanh lại hiện ra từng sợi dây xích.
Những sợi dây xích này giống như từng con rắn độc từ trong hư không vươn ra, đâm vào tứ chi bách hài của hắn.
Tấm lưới lớn hạ xuống, Cầm Long Tử ở giữa đờ ra, bỗng nhiên hóa thành một đám tinh huyết.
Cách đó mấy ngàn trượng, từ trong hư không hiện ra thân hình của Cầm Long Tử, sắc mặt hắn biến đổi:
- Rốt cuộc là người nào muốn gây khó dễ cho Ngự Long Tông ta?
Khi hắn quát lát, lại tháo một túi linh thú bên thắt lưng ra. Túi linh thú bay ra giữa không trung.
Miệng túi linh thú mở ra, một đường ánh sáng đỏ xuất hiện và bỗng nhiên hóa thành một con Giao Long đỏ dài nghìn trượng!
Trên đầu của con Giao Long này có hai cái sừng, toàn thân màu đỏ, nhe nanh múa vuốt, tu vi không ngờ đã đạt đến cấp năm hạ phẩm.
Phần lớn tu sĩ Hóa Thần của Ngự Long Tông đều có một con Long Thú cấp năm. Mặc dù Cầm Long Tử mới chính là Hóa Thần sơ kỳ nhưng hắn cho rằng mình có gặp phải tu sĩ Hóa Thần trung kỳ cũng không sợ.
Thậm chí tu sĩ Hóa Thần hậu kỳ cũng chưa chắc có thể làm gì được hắn, hắn rất tự tin mình sẽ thành công trốn chạy.
Nhưng vào lúc này, tâm trạng của Cầm Long Tử trở nên nặng nề.
Dù sao hắn thậm chí còn chưa nhìn thấy mặt kẻ địch đâu, đã bị ép cho không thể không thi triển bí thuật bảo toàn tính mạng, trong lòng hắn biết kẻ địch lần này tuyệt đối không thể coi thường được.
Lúc này, hai tay hắn bấm pháp quyết, từ trong miệng phun ra một thanh thanh kiếm nhỏ màu đỏ rực.
Xôn xao!
Trong thiên địa, trong phạm vi ngàn dặm vuông đều có từng điểm sáng màu đỏ hiện ra, giống như đom đóm tập trung lại, hình thành từng thần quang hệ hỏa!
- Ha ha... Tài chỉ đủ vẽ giun, cũng tới bêu xấu.
Một tiếng cười khẽ vang lên, nguyên khí thiên địa trong mười nghìn dặm bỗng nhiên bạo động, vô số thần quang hệ hỏa ở trong hư không tự nhiên run lên và tiêu tan.
- Thao túng nguyên khí thiên địa, tu sĩ Phản Hư?
Lúc này, Cầm Long Tử đã xác định được tu vi của kẻ địch, trong lòng nặng nề. Trong tay hắn hiện ra một miếng phù lục bằng ngọc tím, nhảy lên trên thân Xích Huyết Giao:
- Đi!
Xích Huyết Giao lắc đầu vẫy đuôi, hóa thành một cầu vồng đỏ dài nghìn trượng muốn bay ra khỏi vòng vây.
Rắc!
Ở giữa không trung hiện ra một thanh cự nhận màu vàng dài mấy trăm trượng, nó hung hăng chém xuống một cái.
Xích Huyết Giao hình như đã phát hiện ra tình hình không ổn, nó há miệng rồng phun ra một miếng nội đan đỏ ngầu cực lớn.
Toàn thân nội đan này đỏ ngầu, nó vừa xuất hiện đã tự động hấp thu hỏa linh lực xung quanh, hóa thành vô số thần quang hệ hỏa.
Hàng nghìn hàng vạn ngọn lửa giống như kim nhỏ nổ mạnh vậy, bắn nhanh về bốn phương tám hướng.
Đinh đinh đang đang!
Lửa kia đánh lên trên cự nhận màu vàng, không ngờ không để lại vết tích gì.
Ánh đao lóe lên, nội đan của Xích Huyết Giao thậm chí bị cắt làm đôi!
Không chỉ có vậy, ở trên lưng cự nhận hiện ra một con Giao Long bị trói chặt, phát ra tiếng rên rỉ thê lương, từ trong mắt rồng chảy ra hai hàng máu và nước mắt.
- Trảm Long Nhận?
Trong lòng Cầm Long Tử nhất thời hụt hẫng, nhận ra thanh bảo đao giết rồng tiếng tăm lừng lẫy này. Phù lục ngọc tím trong tay hắn bay ra, linh quang nổ tung đầy trời, vô số phù văn hóa thành từng con ong lớn màu tím muốn ngăn cản một lúc.
Đáng tiếc, cự nhận màu vàng kia căn bản không kiêng kỵ gì, mặt ngoài nhất thời hiện ra ánh sáng màu vàng, vô số con ong lớn màu tím đã tiêu tan.
Lúc này, nó vẫn lao nhanh không giảm, rơi vào trên thân Xích Huyết Giao.
Gào gào!
Trong hư không truyền đến một tiếng rồng ngâm đầy đau đớn.
Xích Huyết Giao bị chém làm hai đoạn, máu rồng văng ra trời cao!
Ánh sáng màu đỏ lóe lên!
Độn quang của Cầm Long Tử hiện ra ở ngoài mấy ngàn trượng. Hắn đang muốn thi triển bí thuật gì, xung quanh bỗng nhiên có một trận cuồng phong màu tím thổi tới, khiến cát bay đá chạy.
Thanh linh kiếm bản mệnh của hắn lại bị trận cuồng phong màu tím này hút vào trong đó, tiếp theo mất đi mối liên hệ tâm thần.
Cầm Long Tử nhìn thấy cảnh tượng này, trên mặt cuối cùng lộ vẻ tuyệt vọng...
Một lát sau...
Ầm!
Cầm Long Tử bị trói chặt, trên thân dán đầy phù lục ngã xuống đất, hai mắt nhắm nghiền, hình như đã ngất đi.
Theo tiếng chú ngữ, một tinh phách Giao Long đỏ ngầu bị kéo ra khỏi cơ thể của Xích Huyết Giao, bay vào trong một bình nhỏ xanh sẫm.
Một bàn tay già nua đóng nắp bình, trên mặt lộ ra vẻ thỏa mãn.