Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 128 - Chương 128 - Đột Phá Võ Thánh

Chương 128 - Đột Phá Võ Thánh
Chương 128 - Đột Phá Võ Thánh

- Thần dung thiên địa, thiên nhân hợp nhất?

Phương Tịch cảm giác quyền cước của mình vung lên, chân kình không ngừng bộc phát, cực kỳ linh hoạt.

Chỉ kém bước cuối cùng, là có thể từ toàn thân dâng lên, hóa thành một loại lực lượng càng thêm huyền diệu!

Vèo!

Đúng lúc này, một bóng người tựa hồ từ trong bóng tối hiện lên, như một con trăn lớn lao ra, bắp thịt trên cánh tay xoắn xuýt, móng tay sắc bén, huyết quản dữ tợn như lợi trảo của thú hoang, phát động tập kích về phía Phương Tịch!

Ầm!

Tựa hồ Phương Tịch sớm có dự liệu, bàn tay phải ép xuống, tiếp được bàn tay đánh lén, Hỗn Nguyên chân kình bộc phát!

Thứ lạp!

Trong bóng tối, tựa hồ có điện quang lóe lên, thân hình người đột kích ngưng lại.

Cao thủ tranh chấp, trong chớp mắt đã có thể phân ra thắng bại!

Năm ngón tay trái của Phương Tịch khép lại, hóa thành một quyền, giống như Khai Sơn Phủ của Cự Linh Thần nện ra, nhưng bỗng nhiên dừng lại, quay nửa vòng, đánh về một chỗ khác.

Ầm ầm!

Tường vây của đình viện bị xô ra một cái động lớn, bên trong có Võ Sư chiều cao vượt qua ba mét, bắp thịt cả người gồ lên, da thịt màu hắc thiết lao ra, hai tay đan xen, giống như có thú hoang gào thét:

- Bí kỹ Vạn Thú Bào Hao!

Phương Tịch nửa đường biến quyền, vừa vặn nện ở trên con đường mà người này tất đi qua.

Vẻ mặt đối phương thay đổi, hai tay khoanh tròn, che ở trước ngực.

Ngay sau đó, hắn thống khổ rên lên, hai tay gãy lìa, mơ hồ có thể thấy được xương cốt trắng tinh, lấy tốc độ nhanh hơn bay ngược ra ngoài.

Nhưng nhân cơ hội này, bóng đen vừa rồi đánh lén Phương Tịch cũng đột nhiên nhảy ra, đi tới trên tường vây, thân pháp cực kỳ kinh người, nhưng vóc người rất thấp, giống như người lùn.

- Quỷ Kiến Sầu Phương Lãnh?

Con ngươi của người lùn màu xanh, phát ra thanh âm oán độc nói:

- Chết tiệt, phải thêm tiền... tình báo của châu phủ không chuẩn chút nào, này mà là Võ Sư tam bộ? Không nhìn thấy cánh tay của lão sư tử bị đánh gãy sao? Con mẹ nó đây là Võ Sư tứ bộ đỉnh phong a! Ngươi nói hắn là nửa bước Tông Sư ta cũng tin!

- Ta liền biết, ban ngày sau khi bại lộ thân phận, thế nào cũng sẽ có người đến tập kích.

Phương Tịch thu tay lại, nhìn về bốn phía:

- Đều ra đi!

Loạch xoạch!

Tay áo tung bay, từng bóng người xuất hiện.

Ở bên cạnh người lùn, lại thêm một bóng người cao lớn, thân thể mọc đầy bộ lông màu vàng, cánh tay mềm oặt, chính là Thiết Sư vừa nãy đánh lén!

Ngoài ra trên nóc nhà, đứng một nữ nhân vóc người cao gầy, mặc váy dài màu tím, tay cầm Uyên Ương Việt.

Vị trí cửa chính còn có một lão nhân độc nhãn tóc bạc trắng, hút tẩu thuốc chậm rãi đi vào:

- Quỷ Kiến Sầu... Ngươi nhiều lần phạm vương pháp, còn dám trắng trợn không kiêng dè như thế? Không bằng lui một bước, ngươi thề vĩnh viễn không tiến vào thành Tam Nguyên, chúng ta sẽ rút lui, như thế nào?

Tuy dám đến vây giết Quỷ Kiến Sầu, ít nhất cũng là Võ Sư tam bộ, nhưng cao thủ cũng có gia có nghiệp, không muốn liều mạng với người!

Nếu Phương Lãnh chỉ là Võ Sư tam bộ thì thôi, nhưng bây giờ thực lực của mục tiêu vượt xa dự liệu, tự nhiên là dĩ hòa vi quý.

- Ha ha... Đây chính là triều đình, ngoài mạnh trong yếu!

Phương Tịch lắc đầu:

- Bất quá... ta đang muốn dựa vào các ngươi, để hoàn thành bước cuối cùng!

Lúc hắn nói chuyện, đột nhiên thân hình bành trướng, từng bắp thịt nhô lên, bên trên có vô số gân xanh giống như mãng xà vặn vẹo.

Khi chữ cuối cùng vang lên, Phương Tịch đã đến trước mặt lão giả, bàn tay phủ đầu chụp xuống.

- Nghịch Điểm Thất Tinh!

Tuy lão đầu độc nhãn hút thuốc, nhưng động tác lại cực kỳ nhạy bén, cái tẩu đâm về phía các đại huyệt của Phương Tịch.

Cái tẩu phá không, phát ra tiếng xèo xèo khủng bố!

Chớp mắt tiếp theo, thân ảnh hai người đan xen mà qua.

Phốc phốc!

Ngoài thân thể Phương Tịch hiện ra từng điểm đỏ, nhưng máu thịt nhúc nhích, vết thương nhanh chóng khép lại.

Ông lão lui mấy bước, liên tục ho khan:

- Khục khục... Thần cùng kình hợp? Quả nhiên là Võ Sư tứ bộ đỉnh phong... Đi mau, người này đã điên cuồng, muốn dựa vào cuộc chiến sinh tử đột phá Tông Sư, chúng ta không thể tiện nghi hắn, lập tức khởi động phương án hai, để Định Châu Quân tiến lên!

Trong khi nói chuyện, hắn đã nhanh chóng lui ra sau.

Nhưng Phương Tịch nhanh hơn hắn, bước chân như rắn, đã giết tới trước mặt lão đầu độc nhãn.

- Thật can đảm!

Nữ nhân áo tím quát một tiếng, Uyên Ương Việt đi sau mà đến trước, đã đến sau lưng Phương Tịch.

Người lùn và Thiết Sư hai bên trái phải, quyền pháp cương mãnh, đánh về phía yếu huyệt của Phương Tịch.

Rất hiển nhiên, đây là vây Ngụy cứu Triệu!

Dù Phương Tịch có thể đánh chết lão đầu độc nhãn, nhưng bị ba Võ Sư oanh trúng, đại khái cũng sẽ chết!

- Tê tê!

Thời điểm ngàn cân treo sợi tóc, bỗng nhiên bốn người đồng thời nghe được tiếng hít thở của Phương Tịch.

Âm thanh kia như viễn cổ cự mãng, lại phảng phất như linh quy ngàn năm, ầm ầm vang vọng... Trong sân gió mây gào thét, giống như bị Phương Tịch hút tất cả vào miệng mũi, để cho lồng ngực của hắn nâng cao.

Bình Luận (0)
Comment