Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1280 - Chương 1443 - Chạy Trốn Và Đè Ép

Chương 1443 - Chạy trốn và đè ép
Chương 1443 - Chạy trốn và đè ép

- Cái gì? Không ngờ đây là Hắc Triều, một trong ba thiên tai lớn khủng khiếp nhất trong Huyền Minh Uyên à?

Một tu sĩ Nguyên Anh khác cũng lộ ra gương mặt vàng như đất:

- Ba thiên tai lớn trong Huyền Minh Uyên là Vô Định Phong, Huyền Minh Vũ, Hắc Triều. Gặp phải Vô Định Phong, chúng ta còn miễn cưỡng có thể thoát được. Gặp Huyền Minh Vũ thì nhất định phải có môn chủ bảo vệ mới có một đường sống. Nhưng Hắc Triều... đây là do Hải Nhãn trong truyền thuyết phun ra nuốt vào số lượng lớn Huyền Minh Trọng Thủy hình thành. Mỗi lần xuất hiện, Huyền Minh Uyên đều sẽ mở rộng thêm...

Đúng lúc này, Mặc Ngân Thu nhìn trời, vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng.

Hắn nhìn thấy vô số Huyền Minh Trọng Thủy cuộn trào mãnh liệt, hóa thành vô tận sóng triều lao về phía lục địa...

Ở trong sóng triều hình như còn có một con vật lớn khó có thể miêu tả, giống như sắp bay lên trời...

- Là con Cự Côn Phản Hư kia!

Sắc mặt Mặc Ngân Thu càng tệ hơn. Hắn hóa thành một quầng linh quang nhanh chóng chạy trốn về phía đại lục:

- Tách nhau ra đi!

Không Tang Phường thị.

Thời gian không biết qua bao lâu, trong bầu trời bỗng nhiên dâng lên ánh sáng năm màu kỳ lạ, linh khí thiên địa hội tụ và lan tràn ra cả trăm dặm, hóa thành quầng sáng lấp lánh rực rỡ.

Từ trong động phủ nào đó tản ra một linh áp, khiến tu tiên giả cấp thấp xung quanh cảm thấy khiếp sợ.

- Là thiên tượng Ngưng Anh!

- Có tu sĩ ngưng tụ Nguyên Anh!

Không ít tu sĩ Trúc Cơ, Luyện Khí nhìn cảnh tượng này, đều lần lượt chạy nhanh ra:

- Thoạt nhìn... Chắc hẳn là một vị tiền bối nào đó thuê động phủ chung!

- Trong lúc thiên tai Hắc Triều, không ngờ có tiền bối ngưng tụ ra Nguyên Anh, chẳng lẽ là điềm lành?

Một tu sĩ với gương mặt già nua nhìn thiên tượng cùng với Hắc Triều không ngừng dâng lên phía xa, trên mặt hiện ra vẻ vui mừng.

Thiên tượng ngưng tụ gần nửa canh giờ, bầu trời bỗng nhiên u ám, có vô số rắn điện chạy quanh.

Ầm ầm!

Một tiếng sấm sét ầm ầm đánh xuống, trận pháp bảo vệ động phủ kia lập tức chia năm xẻ bảy, hiện ra một động phủ thấp thoáng trong trúc xanh.

Ở trong động phủ mơ hồ có một bóng người, trên đầu có một Nguyên Anh nhỏ bé đang há miệng cắn nuốt gần hết nguyên khí thiên địa.

Người này không ngờ đã vượt qua Tâm Ma Kiếp, bắt đầu vượt qua lôi kiếp!

Ầm ầm!

Từng đợt sấm sét màu xanh đánh xuống, trong nháy mắt đã vượt qua tám đợt.

Đến cuối cùng, mây đen trên bầu trời lập tức hóa thành một, có một đợt sấm sét màu xanh lớn hơn trước đánh xuống!

Lúc này, bóng người trong sấm sét kia không ngờ đã tóc tai bù xù, cả người đầy máu.

Nhìn đợt sấm sét thứ chín, trên mặt người này hiện ra vẻ vui mừng vì sống sót sau tai nạn.

- Tật!

Hai tay hắn bấm pháp quyết, từ trong thân thể hiện ra một bóng người với vẻ mặt thấy chết không sờn, nghiêm nghị không sợ nghênh đón sấm sét trong không trung.

Không ngờ đó là bí thuật Nguyên Anh thứ hai cùng loại với Thân Ngoại Hóa Thân!

Bí thuật như thế vốn chính là thủ đoạn tốt nhất để ứng phó với lôi kiếp!

Ầm ầm!

Sấm sét lóe lên, Nguyên Anh thứ hai kia ở giữa không trung không ngờ hóa thành tro.

Trải qua một đòn này, đợt sấm sét kia đột nhiên giảm bớt hơn bảy tám phần, lại trải qua một pháp bảo làm suy yếu, cuối cùng biến mất không thấy nữa.

- Mới sinh ra đã gặp tai kiếp, lại được nghiệp chướng ngăn cản đạo của ta, may mắn có tạo hóa do thế thúc ban thưởng, trời khiến Lý gia được Nguyên Anh.

Lý Như Lệnh gào to một tiếng, trong ánh sáng lập lòe, trang phục trên người đã hoàn toàn mới, giống như không bị thương vậy.

Hắn đánh một chiêu về phía giữa không trung, mái tóc đen được buộc lên, gương mặt mơ hồ trẻ hơn mấy tuổi, có vẻ tiêu sái bất kham.

Tuy sau khi tu sĩ Nguyên Anh bình thường ngưng tụ Nguyên Anh thành công, đều sẽ bế quan củng cố Nguyên Anh.

Nhưng Lý Như Lệnh cảm thấy mình có thể ngưng tụ Nguyên Anh thành công chủ yếu vẫn là dựa vào thế thúc chiếu cố, nếu không có một viên Ngưng Anh Đan kia, bất kể thế nào hắn cũng không thể vượt qua một bước Toái Đan Thành Anh.

Bởi vậy, hắn cần phải xuất quan cảm ơn thế thúc.

Đồng thời, linh giác của tu tiên giả khiến hắn mơ hồ cảm giác được trong khoảng thời gian mình bế quan khổ luyện, hình như đã xảy ra chuyện gì đó.

Vèo!

Lý Như Lệnh mới tiến vào tu sĩ Nguyên Anh hóa thành một quầng sáng màu xanh lục bay đến giữa không trung, vẻ mặt bỗng nhiên biến đổi.

Chỉ thấy trong Huyền Minh Uyên cách đó không xa có vô số Huyền Minh Trọng Thủy đang cuộn trào mãnh liệt, hóa thành từng đợt sóng triều xô về phía trên lục địa.

Bến tàu không ngờ đã sớm biến mất không thấy bóng dáng, bị vô cùng Trọng Thủy nhấn chìm.

Thậm chí mực nước Huyền Minh Trọng Thủy vẫn đang không ngừng tăng lên, vỗ một gốc cây dâu hình thành cấm chế trong Phường thị, rất có xu thế sẽ hoàn toàn nhấn chìm nó.

- Tiểu hữu! Bản tọa vừa bế quan ra, không biết đã xảy ra chuyện gì?

Bình Luận (0)
Comment