Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1282 - Chương 1445 - Chạy Trốn Và Đè Ép 3

Chương 1445 - Chạy trốn và đè ép 3
Chương 1445 - Chạy trốn và đè ép 3

- Bây giờ ta đã thành Nguyên Anh, ta phải về Lạc Nhật Bình Nguyên bế quan năm trăm năm!!!

...

Phương Tịch đang bế quan tu luyện ở Phi Vân Động trong sơn cốc của Vương gia, chợt nghe ngoài động vang lên một tiếng rống to giống như tiếng rồng ngâm.

- Chuyện gì xảy ra vậy?

Hắn nhíu mày và phất tay mở ra cấm chế, lại nhìn thấy mấy chục Truyền Âm Phù bay loạn giống như con ruồi không đầu.

Điều này chứng minh trong lúc hắn bế quan, người của Vương gia ở bên ngoài liên tiếp cầu kiến.

- Có vẻ như đã có chuyện gì gấp xảy ra, khiến Vương gia phát Truyền Âm Phù không tiếp kiến được, lại muốn cố xông qua?

Phương Tịch thì thào nói một tiếng.

Về phần cái giá phải trả khi cố xông qua?

Hắn đi ra khỏi Phi Vân Động, chỉ thấy một con Huyền Quy cực lớn với cái đầu dữ tợn, đuôi giống như con mãng xà lớn đang đạp một người, người đó chính là Vương Linh Ứng!

Tuy Vương Linh Ứng đã đạt tới cảnh giới Nguyên Anh viên mãn từ lâu, hắn bị một con Huyền Quy cực lớn giẫm dưới chân lại không hề có vẻ uất ức, trái lại mừng rỡ và chấn động:

- Lão tổ tông quả nhiên tài cao giấu kỹ, thế mà còn nuôi một con linh thú Huyền Quy cấp năm?

Trước đó, hắn khổ sở cầu kiến lão tổ không thành, bất đắc dĩ cố xông qua Phi Vân Động, sau đó bị Tiểu Huyền Quy trấn áp.

Mà người của Vương gia ở đó nhìn thấy Tiểu Huyền Quy có thần uy như vậy, bọn họ chẳng những không đi tới cứu gia chủ, trái lại bắt đầu ca công tụng đức:

- Linh tôn uy vũ!

- Vương Linh Ứng ngươi tự tiện xông vào cấm địa, ngăn cản lão tổ tu hành, ngươi nên bị tội gì?

Trong bất kỳ gia tộc nào, đều có người phản đối.

Những người này rõ ràng thấy Vương Linh Ứng sắp thất thế, muốn tới đánh rắn dập đầu.

Chờ tới lúc Phương Tịch đi ra, lại nhìn thấy cảnh tượng hỗn loạn này.

Hắn nhíu mày nhưng vẫn chưa nói gì.

Tiểu Huyền Quy là tuyến phòng ngự thứ nhất, nó được hắn cho phép ra tay.

Dù sao với Quy Tức Bí Thuật của đối phương, có thể che giấu hoàn mỹ huyết mạch đặc biệt. Rất nhiều tu sĩ Vương gia chỉ thấy nó là một con Huyền Quy bình thường.

Đương nhiên, huyết mạch của Huyền Quy ở Địa Tiên Giới cũng xem là không tệ, bởi vậy đây vẫn là một con linh sủng tốt.

- Chủ nhân...

Tiểu Huyền Quy nhìn thấy Phương Tịch đi ra, ánh mắt lập tức sáng lên, bỏ qua Vương Linh Ứng.

Toàn thân nó có ánh sáng màu xanh lục lóe lên, lại hóa thành kích thước bằng chậu rửa mặt thân thiết cọ ống quần của Phương Tịch.

Tất cả tu sĩ Vương gia và cả Vương Linh Ứng nhìn thấy cảnh tượng này, khóe mắt đều giật giật.

- Các ngươi gặp phải chuyện gì mà vội vã như vậy?

Phương Tịch nhíu mày, giọng nói lạnh lùng quát.

- Lão tổ tông cho phép bẩm báo.

Rất nhiều tu sĩ Vương gia ngơ ngác nhìn nhau, cuối cùng vẫn là Vương Linh Ứng tiến lên một bước, khom lưng bẩm báo:

- Khởi bẩm lão tổ... Huyền Minh Uyên bạo phát Hắc Triều, Không Tang Phường thị bị chìm... Vương Linh Đạo chỉ sợ đã chết!

- Cái gì?

Phương Tịch kinh hãi.

Hắn buông tha Không Tang Phường thị, nhưng không ngờ sẽ có chuyện này xảy ra.

- Đây đúng là... Tin tức lớn đấy!

Phương Tịch thì thào một tiếng, hình như hiểu rõ vì sao Vương gia làm như thế.

Đây chính là tổn thất thương gân động cốt, hơn nữa còn liên lụy một Vương Linh Đạo có hi vọng Hóa Thần!

- Không chỉ có vậy!

Vẻ mặt Vương Linh Ứng vô cùng nghiêm trọng:

- Ngoài Không Tang Phường thị có tu sĩ Phản Hư thần bí xuất hiện!

- Đông nam Mê Vụ Hải Vực bị có bí cảnh vạch trần...

- Loan Băng Tiên Tử của Thanh Âm Phường truyền tin, hy vọng lập tức được gặp mặt lão tổ.

- Địa Nhất của Huyền U Thương Hội gửi thư, dường như có liên quan tới Ngự Long Tông, mong lão tổ nhanh chóng đáp lại...

...

Phương Tịch nghe từng tin tức trời long đất lở này, sắc mặt nhất thời không thể bình tĩnh được...

Với loại tin tức nặng ký này, chỉ một tin xuất hiện đã đủ khiến Huyền Minh Uyên long trời lở đất.

Bây giờ liên tiếp xuất hiện mấy tin tức?

- Ta...

Sắc mặt Phương Tịch bình tĩnh trở lại, trong lòng thầm nghĩ:

“Ta lựa chọn chạy trốn...”

Hắn nhìn về phía đám người Vương gia đầy khát vọng, vẻ mặt chậm rãi trở nên bình tĩnh:

- Chuyện này trọng đại, lão tổ đã suy nghĩ kỹ càng... Vương gia ta không tham dự vào chuyện này, áp dụng kế hoạch phân giỏ...

- Vương Linh Ứng, ngươi dẫn một nhóm tộc nhân của Vương gia, lựa chọn một thế lực nương nhờ...

- Chi thứ hai, chi thứ ba, chi thứ bốn... chi thứ chín cũng vậy. Nếu không muốn tham dự chuyện lớn lần này, vậy lựa chọn trốn xa mười nghìn dặm, mai danh ẩn tích cũng được... Chờ đợi lệnh triệu tập của gia tộc lại xuất hiện, tập trung một chỗ, tái hiện lại uy danh của Vương gia!

Phương án này vừa ra, Vương Linh Ứng chợt kinh ngạc:

- Vậy lão tổ... còn ngươi?

- Lão tổ ta... còn có chuyện quan trọng!

Phương Tịch trừng mắt:

- Phải biết lão tổ ta còn, Vương gia còn... Nếu lão tổ ta không còn, Vương gia cũng lại... không còn!

Vương Linh Ứng không biết phải làm sao, bất chợt nói:

- Vậy còn rùa linh tôn?

Bình Luận (0)
Comment