Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1292 - Chương 1455 - Vạn Mộc Mẫu Khí 3

Chương 1455 - Vạn Mộc Mẫu Khí 3
Chương 1455 - Vạn Mộc Mẫu Khí 3

Trong tay hắn bấm một pháp quyết, sợi dây xích pháp tắc trên thân lại biến mất.

Đây không phải là khiến lực quy tắc giới diện tiêu tan, chỉ là một thủ thuật che mắt, giấu nó đi mà thôi.

Dù sao ở ở Địa giới này, không ai có thể nhìn thấu.

- Khô Vinh Quyết, Vạn Cổ Trường Thanh Thể, Trường Sinh Thuật... Hàng Thế Tiên Nhân, Địa Tiên Linh Cảnh!

Phương Tịch nhớ niềm vui bất ngờ khi mình mới nhận được Trường Sinh Thuật, trong lòng không khỏi cảm thấy vô cùng xúc động:

- Nghiệt duyên này chung quy phải do ta tới chặt đứt...

Hắn rũ áo bào xanh, trên thân có linh quang lập lòe, trang phục trông mới hẳn lên.

Ầm ầm!

Cửa động phủ chấn động và bất chợt ầm ầm mở ra.

Phương Tịch nhìn từng vị tu sĩ Hóa Thần, Nguyên Anh tập trung lại, mí mắt hơi rủ xuống, tiếp theo trong đó dường như có ánh sáng chợt lóe lên:

- Toàn thể lên Cửu Châu Thành Cơ Quan... Mục tiêu, Trung Vực!

...

Trung Vực đã bị tàn phá từ lâu, không thích hợp cho Nhân tộc sinh tồn, đồng thời cũng không có truyền tống trận.

Đám người muốn qua, chỉ có thể dựa vào hai chân chạy đi.

Từ tu tiên giới Nam Hoang muốn đi Trung Vực cũng rất đơn giản, chỉ cần một đường đi về phía bắc, đi ngang qua Đại Mộng Trạch là được.

Đại Mộng Trạch nằm ở phía bắc của Vạn Đảo Hồ, quanh năm bị sương mù dày đặc bao phủ. Cho dù là tu sĩ Kết Đan Nguyên Anh đi sâu vào trong đó cũng có thể bị lạc mất phương hướng.

Chẳng qua tu sĩ Hóa Thần miễn cưỡng có thể vượt qua.

Đến chỗ Phương Tịch lại là...

Ầm ầm ầm!

Một tòa thành vô cùng khổng lồ di chuyển trên không trung ngang qua mây mù, phía trước có vô số nguyên khí thiên địa cuồn cuộn, xé rách màn sương mù dày đặc vốn có, tạo thành một con đường giống như lạch trời.

Lão tổ Bạch gia và Vân Hi Tiên Tử nhìn thấy cảnh tượng này, đều hãi hùng khiếp vía.

Ngược lại, Quỷ Phủ và Đồ Ma liếc mắt nhìn nhau, âm thầm dùng thần thức truyền âm với Phương Tịch:

- Đạo chủ... đã hoàn thành kiểm tra các hạng mục của Cửu Châu Thành Cơ Quan, nhưng uy lực trong thực chiến lần này hình như không bằng dự đoán... Là lỗi của chúng ta!

- Không phải là lỗi của các ngươi.

Phương Tịch lặng lẽ nhìn chằm chằm vào hư không, hắn có thể cảm nhận được một uy áp khó hiểu đến từ Nhân Gian Giới đang áp chế uy năng của thành Cơ Quan.

Cũng chỉ có người bị dây xích pháp tắc trói, lại là Hóa Thần hậu kỳ mới có khả năng miễn cưỡng cảm nhận được phần nào.

- Thật ra cực hạn của Nhân Gian Giới chính là Hóa Thần viên mãn!

- Ở bất kỳ một nào trong hạ giới, chỉ cần tu luyện tới cảnh giới Hóa Thần viên mãn, một khi ra tay hết sức lại có khả năng phá tan hư không, bị Địa Tiên Giới cảm ứng, trực tiếp mở ra con đường phi thăng đón lên... Thậm chí là ép phi thăng!

- Về phần cảnh giới Phản Hư sao?

- Ở hạ giới đã đủ để có thể gọi là tiên nhân!

Căn cứ theo ký ức của Âm Lão, vị lão tổ lập phái Thanh Đế Sơn là một vị Trích Tiên đến từ trái đất, chắc hẳn chính là cảnh giới Phản Hư!

- Nhân Gian Giới khó có thể chứa được tiên nhân Phản Hư, sẽ áp chế càng ngoan độc hơn, nghiêm trọng hơn ta... Hắn chắc hẳn đã bị thương nặng, thậm chí khó có thể duy trì được Phản Hư sơ kỳ, mượn trợ giúp đặc biệt của Địa Tiên Linh Cảnh, có khả năng miễn cưỡng cẩu thả...

- Cho dù là vậy, thực lực hắn vẫn tương đối khủng khiếp, chỉ là đại khái không thể tùy ý ra tay, bằng không Thanh Đế Sơn đã không bị hủy diệt...

- Truyền thừa Linh Diệp của Thanh Đế Sơn cuối cùng chỉ về phía Địa Tiên Linh Cảnh, nhưng đây cũng là chuyện hợp tình hợp lý.

- Nhưng Trận Linh Bạch Lộc kia bảo ta đến Nguyên Anh hậu kỳ hoặc Hóa Thần lại đi... nó không rõ tình hình trong đó hay còn vì nguyên nhân nào khác?

Phương Tịch nhất thời do dự, nhưng lại thấy không sao.

Cửu Châu Thành Cơ Quan dưới chân chính là tự tin lớn nhất của hắn!

Đồ vật chung quy càng dễ được thiên địa tiếp nhận hơn con người. Ở trong Nhân Gian Giới này, hắn thao túng Cửu Châu Thành Cơ Quan, cho dù chống lại tu sĩ Phản Hư cũng không mấy sợ hãi.

“Đã nhiều năm như vậy... Không chừng tiên nhân kia đã chết từ lâu rồi...”

“Bảo vật do tiên nhân để lại...”

Phương Tịch trầm ngâm suy nghĩ.

Cho dù hắn vẫn rất cẩn thận, nhưng lúc nên ra tay sẽ không do dự.

Bây giờ thực lực của hắn đã tới đỉnh phong của Nhân Gian Giới, cho dù tu luyện tới Hóa Thần viên mãn, lúc ra tay trái lại bó tay bó chân.

Lại thêm thành Cơ Quan và nhiều thủ hạ như vậy, đủ để hắn thử một lần!

Ào ào!

Linh Thù làm đại tu sĩ của Nam Hoang, lúc này cũng là một thành viên được chiêu mộ.

Nàng linh hoạt đặt chân ở trên một cổng thành lâu, nhìn về phía sau.

Sau khi thành Cơ Quan dùng nguyên khí thiên địa xé rách sương mù dày đặc, trong Đại Mộng Trạch không ngờ hiện ra một con đường.

Trong hư không trải rộng một lực lượng khó hiểu đang không ngừng xé rách sương mù dày đặc lao tới.

- Thành Cơ Quan này lái qua chỗ nào, Đại Mộng Trạch tự động tản ra... Từ nay về sau Nam Hoang cũng có một con đường nối thẳng tới Trung Vực…

Bình Luận (0)
Comment