Ở trong kính đồng hình như có ánh sao lập lòe.
Lúc này, trên đó mơ hồ và hiện ra từng bóng người.
Trong đó có ma tu mặc áo bào màu đen, ma khí uy nghiêm đáng sợ, cũng có nữ tu quỷ dị tướng mạo như nữ hài.
Đương nhiên, phần nhiều vẫn là các tu sĩ mặc trang phục đủ loại, tóc trắng xóa... Phần lớn tu sĩ này tiến vào Nguyên Anh khi đã lớn tuổi, bởi vậy căn bản đều là dáng vẻ lão già.
Đồng thời, nam tu bình thường không quá quan tâm tới vẻ bề ngoài, có kẻ tiên phong đạo cốt, có kẻ hèn mọn không chịu nổi, nói chung trăm kỳ ngàn quái...
Lão tổ Bạch gia nhìn thấy cảnh tượng này, không khỏi cười nói:
- Các vị đạo hữu, không bằng chúng ta đánh cược xem ai trong những tu sĩ Nguyên Anh này có thể trổ hết tài năng, được không?
- Nếu muốn đánh cược, sao có thể không đặt tiền cược được?
Vân Hi Tiên Tử cười nói.
- Ta muốn chơi, ta muốn chơi!
Tính tình Tiểu Thanh hoạt bát, lúc này đang nhàm chán nhìn chằm chằm vào Xích Luyện Ma Tôn, nghĩ có thể bắt nữ ma đầu về đốt không. Nàng mới nghe vậy, ánh mắt lập tức sáng lên.
Ngược lại, Quỷ Phủ và Đồ Ma liếc mắt nhìn nhau. Bọn họ là tu sĩ thời đại mới ở Cửu Châu Giới, không có thói quen đánh cược.
- Đánh cược một lần, cũng thú vị!
Phương Tịch nghe vậy, nói với vẻ hờ hững:
- Về phần tiền đặt cược... Lại đánh cược thứ tự các ngươi ra tay sau đó là được rồi.
Địa Tiên Linh Cảnh này là một trận đánh ác liệt, cuối cùng còn không biết có yêu ma quỷ quái gì nhảy ra đâu.
Tu sĩ Hóa Thần ra tay đầu tiên chưa chắc có thể chiếm được lợi ích.
Có thể nói tiền đặt cược này cũng đại biểu cho một loại vận may.
- Nếu vậy, cung kính không bằng tuân lệnh.
Nhìn thấy Phương Tiên Đạo Chủ đi đầu, Đồ Ma và Quỷ Phủ tất nhiên đáp ứng.
Lão tổ Bạch gia nghe vậy, trong đôi mắt lập tức lóe lên vẻ vui mừng, chỉ vào một thiếu niên áo xanh bình thường trong kính đồng:
- Lão phu lại đánh cược người này.
Vân Hi Tiên Tử nhìn lại, bỗng nhiên cười nói:
- Cổ Đằng Tử? Có người nói người này chính là mộc linh căn Thiên phẩm, còn thức tỉnh một loại linh thể đặc biệt, tu luyện công pháp hệ mộc đỉnh cấp, thiếp thân cũng muốn chọn người này...
- Khụ khụ...
Lão tổ Bạch gia ho khan một tiếng:
- Lão phu cảm thấy, để cho công bằng, mỗi người không thể chọn người giống nhau, được không?
- Cũng được...
Phương Tịch hờ hững quyết định.
Lúc này, chỉ thấy Cổ Đằng Tử kia đã đi tới một rừng rậm đầy dây leo xanh. Trong rừng cũng có đầy các loại linh thảo linh chi, nhân sâm, tùy ý có thể thấy được linh dược nghìn năm giống như rác rưởi, thỉnh thoảng còn có bóng dáng linh thảo chục nghìn năm.
Mà ở trong rừng rậm, mỗi giây mỗi phút đều có Vạn Mộc Mẫu Khí kinh người quanh quẩn...
Cổ Đằng Tử quan sát ở vòng ngoài một lúc, cuối cùng không cam lòng cắn răng, bỏ tấm lá chắn ánh sáng hộ thể trên thân.
Trong chớp mắt tiếp theo, hai tay hắn bấm pháp quyết, trên làn da hiện ra một tầng ánh sáng trong suốt màu xanh biếc, trên mặt cũng đầy hình xăm màu xanh sẫm.
Một cảnh tượng kinh người xuất hiện.
Theo hai tay Cổ Đằng Tử bấm pháp quyết, Vạn Mộc Mẫu Khí nồng đậm trong rừng rậm kia thình lình bị dẫn dắt, hóa thành từng vòng xoáy nối đuôi nhau tiến vào trong một hồ lô xanh trên tay hắn.
- Đúng là một món dị bảo tốt!
Lão tổ Bạch gia thấy vậy, ánh mắt lập tức sáng lên:
- Ngoài điều này ra, người này còn tu luyện Xuân Minh Quyết cũng công pháp hệ mộc đỉnh cấp, cho dù luyện hóa một ít Vạn Mộc Mẫu Khí cũng không ảnh hưởng tới toàn cục, còn có thể thu được lợi ích cực lớn...
Hắn xuyên qua kính đồng, nhìn thấy Cổ Đằng Tử cẩn thận đề phòng hái rất nhiều linh dược nghìn năm, trong đó thậm chí còn có mấy gốc linh thảo chục nghìn năm khiến hắn cũng phải đỏ mắt, hắn không khỏi âm thầm vui mừng.
Nhưng trong phút chốc, Vân Hi Tiên Tử lại lắc đầu:
- Vạn Mộc Mẫu Khí là bản nguyên của mộc... Chỉ có công pháp hệ mộc đỉnh cấp thật sự mới có khả năng hấp thu và luyện hóa. Đại thần thông của tu sĩ cổ đại phán xét một quyển công pháp có đạt tiêu chuẩn đỉnh cấp hay không lại không giống như bây giờ. Người này có linh thể hơi đặc biệt, đại khái là do sau này huyết tế thành, tuy bây giờ xem công pháp tu luyện là đỉnh cấp nhưng...
Lão tổ Bạch gia biến sắc.
Trong hình ảnh, Cổ Đằng Tử vốn chuẩn bị biết khó mà lui.
Nhưng hắn đột nhiên nhìn thấy một hồ nước trong rừng. Ở đó có một bông hoa sen bảy màu đang nở. Trên hoa sen còn xuất hiện cầu vồng. Hắn cuối cùng không giấu được vẻ mừng rỡ, tiến tới gần hồ nước xanh.
Hai tay hắn bấm pháp quyết, hoa văn trên mặt càng đậm hơn, trong hồ lô xanh đã chứa đầy Vạn Mộc Mẫu Khí từ lâu. Lúc này, Cổ Đằng Tử chỉ có thể cắn răng thu nạp một phần Vạn Mộc Mẫu Khí.
Người này dám làm như thế, dĩ nhiên là ỷ vào tu vi của bản thân cao thâm, lại có linh thể, trong công pháp tu luyện vừa lúc có một môn bí thuật đặc biệt nhằm vào Vạn Mộc Mẫu Khí!