Hắn nhanh chóng cắn nuốt sương mù màu xanh xung quanh, đi tới bên trong hồ nước và vươn tay ra.
Trong chớp mắt tiếp theo, nụ cười trên mặt Cổ Đằng Tử đờ ra, thân hình của hắn đông cứng, hóa thành một khúc gỗ với hình dáng kỳ lạ.
Từ trong hai chân hắn thò ra từng cái rễ, lan tràn vào sâu bên trong hồ nước... Từ trên người hắn nhanh chóng tản ra từng khí tức xanh sẫm, không ngờ cả người chậm rãi hóa thành Vạn Mộc Mẫu Khí!
Mà vào lúc người này mất mạng, trên thân bay ra một điểm tinh quang, đó chính là thuật đánh dấu của Bí Tinh Phù.
Ở trước mặt Phương Tịch lại hiện ra một sa bàn.
Trong sa bàn, phần lớn đều bị sương mù dày đặc bao phủ, lúc này một điểm tinh quang bay ra, xua tan một phần nhỏ sương mù dày đặc...
- Chuyện... Chuyện gì xảy ra vậy?
Lão tổ Bạch gia hoảng sợ biến sắc. Hắn chẳng biết tại sao người này lại thành người đầu tiên bị đào thải?
- Ta đã sớm nói rồi, công pháp của người này chưa chắc có thể được xem là đỉnh cấp. Bây giờ xem ra, không chỉ công pháp không đạt tới đỉnh cấp, thậm chí còn có khả năng liên quan tới Thanh Đế Sơn, có lẽ chính là chuyên sử dụng ban cho nô tài tạp dịch...
Vân Hi Tiên Tử thản nhiên đưa ra lời bình:
- Thiếp thân vẫn là lần đầu nhìn thấy có người tu luyện tới cuối cùng luyện mình thành công pháp Vạn Mộc Mẫu Khí...
- Chẳng lẽ trong hồ nước này là Thất Thải Thánh Tâm Liên? Linh dược này cứ nghìn năm mới nở một cánh hoa, chỉ sợ gốc hoa này phải là linh dược tám nghìn năm, có thể khiến người chết sống lại, xương trắng mọc ra thịt, giải được bách độc chú... Cổ Đằng Tử này để ý vật này như vậy, chỉ sợ trong tu tiên giới có người khiến hắn lo lắng, cần gấp vật này về cứu mạng...
Quỷ Phủ Tôn Giả nói một câu công bằng.
- Ha ha, cuối cùng số mệnh không đủ, giỏ trúc múc nước, làm giá áo cho người khác...
Xích Luyện Ma Tôn cười lạnh hai tiếng, không biết nghĩ đến điều gì lại lộ vẻ buồn bã bi thương, thậm chí chẳng còn tâm tư nào đánh cược nữa. Hắn tùy tiện chỉ vào một vị ma tu Nguyên Anh tóc đỏ như lửa.
...
Trong Địa Tiên Linh Cảnh.
Một vị ma tu tóc đỏ như lửa với gương mặt vô cảm bỗng nhiên phun ra một ngọn lửa mạnh.
Ma hỏa này có uy năng cực lớn, hư không xung quanh mơ hồ dao động, đốt mấy con Mộc Mị xuất hiện phía trước thành tro tàn.
Hắn nhìn thấy cảnh tượng này, trên mặt không hề vui mừng, vẻ mặt trái lại cực kỳ nghiêm trọng:
- Mộc Mị chục nghìn năm... Hơi nhiều đấy.
Trong phút chốc, hai tay ma tu này bấm pháp quyết, một hỏa khôi lỗi hiện ra, thay hắn đi về phía trước.
Ầm ầm!
Không lâu sau, một tiếng động vang lên!
Ở trong sương mù dày đặc cách đó không xa mơ hồ có thể nhìn thấy một Mộc Giáp Nhâncực lớn cao mười mấy trượng.
Trên người Mộc Giáp Nhân này mọc đầy loại gai ngược, da giống như vỏ cây gì kèm theo hoa văn như vảy rồng.
Theo Mộc Giáp Nhân đi qua, mặt đất bắt đầu run rẩy.
Vút!
Mộc Giáp Nhân tùy tiện vung tay, số lượng lớn phù văn màu xanh sẫm lập lòe giữa không trung. Vị ma tu tóc đỏ kia lại hóa thành thịt nát.
Ầm ầm!
Theo Mộc Giáp Nhân này rời đi, từ trong mặt đất xuất hiện một bóng người. Người này nhìn theo hướng Mộc Giáp Nhân rời đi, trên mặt đầy vẻ sợ hãi và may mắn:
- Mộc Mị trăm nghìn năm có thể tương đương với đại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ...
...
Trong một đầm nước lạnh, vô số kiến bay đỏ đang gặm mấy con giáp thú màu xanh lục.
Một tu sĩ Nguyên Anh có dáng người giống như đứa bé đang thao túng mấy túi linh thú đỏ liên tục không ngừng phun ra kiến bay.
- Không ngờ được... Ở bên trong linh cảnh này còn có thể tìm được Giáp Mộc Thú, quả nhiên là cơ duyên của lão phu. Nếu bí thuật lão phu tu luyện nắm giữ mấy thứ nguyên liệu kia, tương lai thậm chí rất có khả năng thăng cấp Nguyên Anh hậu kỳ.
Từ trong miệng đứa bé phát ra giọng nói già nua.
Hắn tiến vào Địa Tiên Linh Cảnh, tất nhiên cũng vì cơ duyên vt bản thân.
Về phần nhiệm vụ của Long Ngư Đảo Chủ? Điều đó hoàn toàn tùy duyên...
Chỉ là đứa bé này không chú ý tới ở bên chân hắn có một chồi non xanh biếc bỗng nhiên nứt ra một vạch màu đen.
Vạch đen mở ra, hiện ra một con mắt đang đảo quanh.
Bỗng nhiên, xung quanh hiện ra vô số dây leo xanh biếc mờ ảo, giống như một lồng giam điên cuồng thắt vào trong!
Đứa bé thấy thế chợt biến sắc, trong tay hiện ra một hạt châu màu đỏ, bên trong có ngọn lửa bốc lên, nổ tung ở giữa không trung.
Phụt!
Một ngọn lửa bay lên, bên trong có vô số phù văn lập lòe.
Nhưng sau khi gặp phải dây leo mờ ảo, không ngờ ánh sáng màu xanh lục lóe lên lại lần lượt tắt đi...
Đứa bé kia nhìn thấy cảnh tượng này, thật sự tái mặt. Trong tay hắn lại xuất hiện một tấm phù lục màu bạc và định phát động.
Nhưng trong hư không xung quanh có áp lực vô hình truyền ra, khiến tấm phù lục giữ mạng mà hắn thật vất vả có được căn bản đã thành vô dụng.