Nhưng nếu đối phương làm rùa đen rụt đầu thì thôi. Dù sao hắn không bị tổn hại gì.
Đồng thời...
Phương Tịch tới Minh Hoàn Giới là để tu luyện Thái Thượng Bắc Đấu Tư Mệnh Thần Quang, đánh đánh giết giết, mỗi ngày đều đấu pháp thật ra cũng không tốt lắm.
Tay hắn cầm Thanh Hòa Kiếm đời thứ tư, mỉm cười và tùy ý chém.
Xoẹt!
Một ánh kiếm màu xanh hiện ra. Tuy nó chỉ dài mười mấy trượng, lại chém rách hư không, hiện ra một con đường hư không.
Phương Tịch nhìn thấy cảnh tượng này, hai tay bấm pháp quyết, trên thân hắn hiện ra áo giáp bốn màu. Không ngờ hắn đã một lần nữa tu luyện lại bí thuật Vạn Yêu Giáp!
Bí thuật này đến Tứ Thánh Thú Giáp, còn sử dụng tinh huyết của Tiểu Huyền Quy và Giao Long thay thế tinh huyết Ngạc Giao và tinh huyết Huyền Quy cấp năm ban đầu, càng mạnh hơn, lực phòng ngự lại tăng cao hơn.
Lúc này, hắn vừa nghĩ, phía sau bộ giáp đã hiện ra từng lông chim Thiên Phượng năm màu.
Đôi cánh chim được tạo thành từ lông chim cực lớn, ở phần cuối có vô số Phượng Triện Văn di chuyển, rõ ràng là năng lực hư không không thể coi thường được.
Vù vù!
Cánh vừa vỗ, thân hình Phương Tịch đã tiến vào trong con đường hư không và biến mất.
Lấy năng lực phòng ngự và hư không của hắn lúc này, cho dù hắn thông qua khe nứt hư không nhập cư trái phép vào Địa Tiên Giới cũng có khả năng thành công rất lớn. Hắn xuyên qua con đường hư không ngắn ngủi này tất nhiên càng ung dung, không cần tốn nhiều sức.
...
Một nơi non xanh nước biếc ở Minh Hoàn Giới, hư không vặn vẹo, hóa thành một lối đi.
Bóng dáng Phương Tịch bay từ trong đó ra, tiện tay bấm pháp quyết xóa bỏ khe nứt hư không này.
Bằng không cứ tùy tiện để nó vắt ngang trong không trung, nó có thể trở thành một sát khí lớn đối với tu sĩ Kết Đan, Nguyên Anh...
- Linh khí của giới này... thật ra không tệ.
Thần thức của hắn lan tràn ra, cảm ứng được hoàn cảnh linh khí của Minh Hoàn Giới, không khỏi âm thầm gật đầu.
Thế giới có linh khí dư thừa như thế, sợ rằng chỉ kém Nhân Gian Giới ở thời kỳ thượng cổ đỉnh phong mà thôi.
Chẳng trách tông môn ở giới này đời đời đều xuất hiện tu sĩ Hóa Thần, còn cứ cách mấy trăm năm lại có người phi thăng!
- Bây giờ quan trọng nhất là tìm chỗ linh khí dư thừa để bế quan... Sơn Hải Châu chỉ là lựa chọn cuối cùng.
Phương Tịch lẩm bẩm một tiếng.
Tuy trải qua cắn nuốt Hãn Hải Giới, Sơn Hải Châu đã thăng cấp, nhưng nồng độ linh khí ở đó trái lại đã giảm xuống, không phải là lựa chọn tốt.
Cho dù lấy Linh Nhãn Chi Vật mạnh mẽ xây dựng ra một linh mạch, cũng phải thỏa mãn yêu cầu tu luyện của Thủy Tổ Yêu Ma Thụ, Tiểu Huyền Quy, còn có Thái Tuế... Phương Tịch đi qua sẽ thực sự chật chội.
- Minh Hoàn Giới lớn như vậy, tất nhiên phải có linh mạch cấp năm!
Hắn thì thào một tiếng, chuẩn bị trước tìm một thế lực tu tiên, hỏi một câu tình hình lại nói.
...
Phương Tịch tiến vào trong Tiên Duyên Phường thị, thần thức đảo qua, lại chọn một hướng.
Không lâu sau, hắn đi tới trước một lầu các cổ kính.
Cửa lớn của lầu các khép hờ, trên tấm biển viết ba chữ lớn Tế Vũ Lâu.
- Đạo hữu...
Phương Tịch vừa định đi vào, lại có hai đồng tử đi ra:
- Xin lỗi... hôm nay bản lâu không mở cửa.
- Thật không?
Hắn cười lạnh, dùng thần thức truyền âm vào vài câu.
Không lâu, cửa lớn Tế Vũ Lâu mở ra, một lão già trông vẫn tráng kiện đi ra cung kính nghênh đón:
- Hạ nhân có mắt không tròng, đã tiếp đón tiền bối sơ suất, vẫn mong tiền bối đừng trách...
- Lâu chủ?
Hai vị đồng tử kia khiếp sợ tới mức ngây người.
Phải biết, cho dù là chủ Phường thị gặp phải lâu chủ, có lần nào không khách sáo, cung kính?
Những tu sĩ đến đây bái kiến lâu chủ càng không thể không tuân theo quy định của Tế Vũ Lâu, làm đủ lễ nghi mới có khả năng tiến vào.
Sao lần này lại thành như vậy?
Chờ đã, vừa rồi lâu chủ đã đạt tới Nguyên Anh Chân Quân từ lâu đã gọi đối phương là gì?
Sắc mặt hai đồng tử bỗng chốc trắng bệch, ngã xuống đất, bị dọa tới mức tiểu ra quần rồi.
- Không sao...
Phương Tịch tất nhiên sẽ không so đo với đứa trẻ. Hắn đi theo Tế Vũ Lâu Chủ tiến vào bên trong lầu các.
Sau khi đi qua một bức bình phong, hắn nhìn thấy thiên địa bỗng nhiên rộng rãi!
Một vườn cây cảnh với diện tích tối thiểu trăm mẫu hiện ra ở trước mắt Phương Tịch. Trong đó có mái cong đấu củng, rường cột chạm trổ, còn có mấy chục lầu các, giữa các lầu các được nối liền với nhau bằng cầu bay, mơ hồ tạo thành một trận thế.
- Không tệ, ngươi còn là một Trận Pháp Sư?
Phương Tịch nhìn lướt qua, cảm thấy thú vị.
Đồng thời, không gian nơi này rõ ràng khác với những nơi khác, khá có cảm giác tiến vào động thiên như Sơn Hải Châu.
Điều này làm hắn không khỏi xúc động. Minh Hoàn Giới chế luyện bảo vật động phủ hư không thật sự còn cao hơn Nhân Gian Giới và Cửu Châu Giới.
- Không dám không dám... Lão già chỉ hiểu sơ trận pháp, được các vị đồng đạo nâng đỡ mới thuê thêm vài lần, kiếm chút cơm ăn thôi…