Có lẽ rất nhiều tu tiên giả đều xem Vu Dân trở thành một loại linh thú quý hiếm để săn giết!
Chẳng qua đây cũng là một sự lựa chọn. Nếu hắn muốn ngăn cản, không chừng sẽ bị oán giận.
Có người không đụng phải tường nam sẽ không quay đầu lại, thậm chí có vài người bướng bỉnh cho dù đụng phải tường nam cũng không quay đầu lại.
Đối với loại này, Phương Tịch chỉ có thể lựa chọn mặc kệ bọn họ đi tìm chết!!
Ầm ầm!
Sau khi Phương Tịch nói xong, mặt người cực lớn trong bầu trời nổ tung.
Từng sấm sét lập lòe, hóa thành tia điện rơi xuống. Trong đó hình như còn lóe ra từng Phượng Triện Văn Phù Lục.
Hư không trong bí cảnh chấn động kịch liệt, bất chợt bị xé ra, hiện ra từng lỗ thủng.
Đó là vết nứt hư không!
Mà xuyên qua vết nứt hư không, có thể nhìn thấy cảnh sông núi mơ hồ!
Khác với những giới lớn, hư không của loại bí cảnh nhỏ phụ thuộc vào thế giới lớn này rất yếu ớt, tu sĩ Nguyên Anh nắm giữ thần thông hư không có thể xé rách!
Không chỉ có vậy, con đường nó thông với thế giới lớn rất ngắn, cũng không có khả năng xuất hiện cơn lốc hư không gì.
Có thể nói là cách tương đối an toàn.
Đương nhiên, muốn vượt qua Thái Hư cần xem vận khí, có lẽ có người phàm bị cuốn vào trong đó cũng bình yên vô sự, vượt qua không biết mười vạn vạn dặm, vô số thế giới... Cũng có thể có tu sĩ Hóa Thần, Phản Hư liên tiếp gặp phải cơn lốc hư không, trực tiếp thân chết đạo tiêu!
Cho dù là vậy, trong nhiều năm như vậy, đây là hy vọng duy nhất của Vu Dân để ra ngoài!
- Đây là... bên ngoài à?
Một Đại Vu nhìn cảnh tượng mơ hồ trong khe nứt hư không. Hắn bỗng nhiên điên cuồng quát to một tiếng, toàn thân được một tầng Tốn Phong màu xanh bao phủ và nhảy vào trong đó.
Chỉ trong nháy mắt, hắn đã biến mất.
- Không thể đi... Nếu chẳng may đây là cạm bẫy của Thiên Ma thì sao?
Trong thành trì nào đó, một Vu Vương quát lớn.
Hắn có uy vọng rất cao, lập tức quát bảo đám người đang rục rịch dừng lại.
Thần niệm của Phương Tịch nhìn thấy cảnh tượng này cũng chỉ mỉm cười và mặc kệ.
Hắn chỉ đưa ra sự lựa chọn, về phần lựa chọn thế nào vẫn là chuyện của bản thân Vu Dân.
Lúc này, Phương Tịch lộ vẻ hứng thú nhìn một chỗ hư không.
Hắn tinh thông Phượng Triện Văn, mơ hồ có thể cảm nhận được dao động hư không ở đó chính là dấu hiệu lúc sắp lấy Phá Giới Phù đột phá.
Nhưng chẳng biết tại sao, vẫn không có tu sĩ Hóa Thần xuất hiện.
- Nguyên Thủy Ma Môn đứng đầu ma đạo ở Minh Hoàn Giới, đừng khiến cho ta phải thất vọng đấy...
Phương Tịch thì thào một tiếng, cũng biết mình có phần bắt nạt người.
Năm đó, lúc hắn thăng cấp Hóa Thần sơ kỳ, căn bản không sợ tu sĩ Hóa Thần Nhân tộc.
Đến bây giờ, cho dù liên tiếp có mấy vị tới, đại khái cũng không đủ cho hắn giết.
Nhưng lúc này, chỗ hư không đó mơ hồ dao động nhưng không có một vị tu sĩ nào xuất hiện, điều này khiến Phương Tịch vô cùng kinh ngạc.
Trước tế đàn truyền tống.
Một nữ tử với gương mặt như họa, trên người khoác áo lụa mỏng màu trắng, hai chân trần đang cắn môi.
Ở sau lưng nàng còn có một đám trưởng lão Nguyên Anh của Nguyên Thủy Ma Môn, mỗi người đều nhìn không chớp mắt, vẻ mặt vô cùng nghiêm nghị.
Lúc này, vẻ mặt vị thái thượng trưởng lão, tu sĩ Hóa Thần này... lại có chút hoảng hốt.
Vào lúc này, bản thân mình cũng phải đối mặt với sự lựa chọn giống như rất nhiều năm trước.
Nếu lúc đó lựa chọn sai, có lẽ thái thượng trưởng lão của Nguyên Thủy Ma Môn chính là thánh tử năm đó.
Cảnh tượng bây giờ lại giống lúc đó tới mức nào?
Nàng giơ tay ngọc nhỏ nhắn ra day mi tâm của mình một lúc, bỗng nhiên thản nhiên cười:
- Mặc kệ nó...
- Thái thượng trưởng lão?
Một vị ma tu Nguyên Anh hậu kỳ bước ra khỏi hàng:
- Trong bí cảnh này là nơi có tài nguyên Kết Đan quan trọng của Thánh Môn...
Thánh nữ liếc mắt nhìn người này.
Ở trong Nguyên Thủy Ma Môn, chỉ sợ cũng chỉ có đại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ mới dám nói nàng mấy câu.
- Các ngươi hẳn đã biết được công pháp bản tọa tu luyện, loại linh giác trong u minh này không sai được... Hôm nay không thích hợp đấu pháp.
Đôi môi hồng của thánh nữ khẽ mở và nói.
- Hôm nay không thích hợp... đấu pháp?
Trong lòng vị đại tu sĩ Nguyên Anh kia chấn động. Nhưng hắn nghĩ tới công pháp thái thượng trưởng lão tu luyện thật sự có khả năng này, hắn lại không khỏi nửa tin nửa ngờ.
Thánh nữ không để ý, ánh mắt đầy ý cười, dường như xuyên qua một chỗ hư không đối diện với đôi mắt bình tĩnh.
- Ngược lại rất thông minh... Có thể còn hiểu được một vài thuật Bói Toán Thiên Cơ?
Phương Tịch xoa cằm có vẻ ngẫm nghĩ, lại ngoắc tay về phía hư không.
Vô số điểm sáng màu xanh hội tụ, hóa thành hình dáng Thanh Hòa Kiếm đời thứ tư:
- Quả nhiên là Hóa Thần giả hạ giới có thể phi thăng lên đều là đại thiên kiêu!
Nếu vị tu sĩ Hóa Thần Nguyên Thủy Ma Môn đến đây, hắn sẽ không khách khí, chắc hẳn phải cố gắng tính toán rõ ân oán lần trước.