Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1330 - Chương 1493 - Phật Châu

Chương 1493 - Phật châu
Chương 1493 - Phật châu

Mà trong tán tu, cho dù có nhân vật thiên tài, thậm chí ép một đời, mấy nghìn năm sau lại chỉ có thể hóa thành nắm đất vàng...

Ba tông môn lớn cơ bản đều chèn ép, phớt lờ Ly Câu Tiên Thành. Lần này, lấy đi một phần tài nguyên lớn của đối phương, đã đủ rồi.

Mẫn Lão Quỷ cũng khá kiêng kỵ Truy Nguyệt Thiện Sư. Dù sao nữ tử này cũng là người của Phạm Môn, còn có chút quan hệ với Quảng Lôi Tự.

Bởi vậy, bọn họ lại mặc cho nàng lăn lộn. Dù sao chờ đến sau khi nữ tử này tọa hóa hoặc phi thăng, Tiêu Diêu Minh sớm muộn gì cũng sẽ biến thành mây khó... Loại chuyện này đã từng xảy ra rất nhiều trong lịch sử của Minh Hoàn Giới.

Vào lúc Truy Nguyệt Thiện Sư còn muốn nói gì đó, sắc mặt của nàng và Mẫn Lão Quỷ thoáng biến đổi, nhìn về phía bầu trời.

Vù vù!

Cuồng phong gào thét, giống như quỷ khóc thần gào!

Mưa đổ không nghỉ kèm theo màu máu!

- Trời đổ mưa máu, quỷ thần khóc...

Truy Nguyệt Thiện Sư thì thào một tiếng, trên gương mặt đầy vẻ khó tin.

- Đây chẳng lẽ là hiện tượng kỳ lạ xuất hiện khi tu sĩ tu luyện thành loại thần thông đại pháp nghịch thiên nào đó như trong sách cổ ghi chép?

Mẫn Lão Quỷ hình như nghĩ đến điều gì đó, nhanh chóng nhìn về phía Truy Nguyệt Thiện Sư:

- Sư thái ngươi che giấu thật sâu. Không ngờ trong Ly Câu Tiên Thành còn có tu sĩ đại năng như thế tồn tại? Không biết sư thái có thể tiến cử đôi chút không?

- A di đà phật...

Truy Nguyệt Thiện Sư thoáng động lòng trong chớp mắt, cuối cùng thiền tâm vẫn chém hết tâm ma:

- Bần ni chỉ biết có một vị đồng đạo Vân Kiệt Tử ở trong thành chuyên tâm tu hành, không biết hắn tự nhiên tu luyện bí pháp như thế...

- Vân Kiệt Tử, hình như trong tu sĩ Hóa Thần thậm chí tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ của Minh Hoàn Giới đều không có người này...

Mẫn Lão Quỷ nhìu mày, có chút sát khí.

Khác với Truy Nguyệt Thiện Sư, tu vi của tu sĩ Hóa Thần này có vẻ cực kỳ khủng khiếp, đã đến mức dao động sự thống trị của Thái Thanh Tông.

Nếu lúc này Truy Nguyệt Thiện Sư còn dám che che giấu giấu, hắn phải giết nữ ni này!

- Bần ni từng bàn luận đạo pháp với vị đạo hữu này, hắn từng tự kể hắn chính là người Hàng Giới...

Truy Nguyệt Thiện Sư vô cùng nhạy cảm với sát ý, lập tức chắp hai tay trước ngực nói.

- Hóa ra là người Hàng Giới à?

Mẫn Lão Quỷ gật đầu, bởi vì cũng chỉ có lời giải thích này là thỏa đáng.

Kể từ đó, cái gì cũng dễ hiểu.

Hiện tượng kỳ lạ quỷ khóc thần gào, trời đổ mưa máu này vẫn kéo dài suốt ba ngày ba đêm.

Chờ đến hừng đông ngày thứ tư, mưa rào mới dừng, lại là cảnh tượng trời quang mưa tạnh.

Phương Tịch vươn vai một cái, thích thú đi ra khỏi động phủ nhà mình.

Tuy quá trình có chút trắc trở, nhưng được Vạn Cổ Trường Thanh Thể trợ giúp, hắn cuối cùng đã tu luyện nhập môn môn thần thông Thái Thượng Bắc Đấu Tư Mệnh Thần Quang này.

Từ nay về sau, đã có một môn thủ đoạn đối đầu với tu sĩ Phản Hư!

- Chẳng qua ta vẫn không thể sơ suất... Tu sĩ Phản Hư ở trong Địa Tiên Giới thường có thọ nguyên chục nghìn năm!

- Thần thông của ta bây giờ chưa thông qua cấp bậc nhập môn, mười năm thọ nguyên chỉ có khả năng đổi một năm của đối phương... Trừ khi gặp phải kẻ có đại thọ không xa, bằng không gặp phải Phản Hư mới sống bốn năm nghìn năm, cũng có chút luống cuống... Dù sao thọ nguyên của ta chỉ mới mấy chục nghìn năm thôi. Gặp phải nhiều Phản Hư trẻ tuổi ra tay, tất nhiên khó có thể may mắn thoát khỏi... Ngoài ra, chủng tộc yêu ma đều có thọ nguyên dài.

Phương Tịch âm thầm cảnh cáo mình phải ổn định, không thể phóng túng.

Lúc này, thần thức của hắn đảo qua, lại nhìn thấy hai vị Hóa Thần cùng đến. Hắn không khỏi mỉm cười, toàn thân phát ra ánh sáng màu xanh đi tới nghênh đón:

- Truy Nguyệt Thiện Sư... Vị này là?

- Tại hạ là Mẫn Hồng Nho, ra mắt đạo hữu.

Mẫn Lão Quỷ nhìn Phương Tịch, trên mặt không khỏi lộ vẻ thán phục:

- Tu vi của đạo hữu quả nhiên đã đạt đến Hóa Thần hậu kỳ, cách tự mình phi thăng không xa... Còn tu luyện thành thần thông kinh thiên địa, quỷ khiếp như vậy, lão phu quả thật bội phục!

- Tại hạ chỉ cầu may luyện thành một môn bí thuật mà thôi, bản thân quả chật cũng không rõ tại sao dẫn tới điều này...

Sắc mặt Phương Tịch thoáng hiện vẻ hoang mang.

Chẳng qua tiếp theo, hắn vẫn mời hai người tiến vào trong động phủ của mình, uống trà luận đạo một lúc.

Làm lão tổ Hóa Thần của Thái Thanh Tông, vị Mẫn Hồng Nho này có kiến thức tu luyện vượt xa Truy Nguyệt Thiện Sư.

Cho dù là vậy, hắn vẫn bị quan điểm của Phương Tịch thuyết phục, trên mặt hiện ra vẻ thán phục...

Phương Tịch uống một hớp linh trà, hình như lơ đãng nói:

- Ta sống nhờ ở Ly Câu Tiên Thành, nghe nói thành này sắp tổ chức hội đấu giá lớn, quả thật rất náo nhiệt...

Cơ mặt Mẫn Hồng Nho khẽ giật, bất chợt nói:

- Không sai, Ly Câu Tiên Thành sắp tiến hành hội đấu giá lớn, đây là chuyện quan trọng trăm năm mới có một lần của Minh Hoàn Giới, đạo hữu chắc hẳn sẽ có thể có thu hoạch…

Bình Luận (0)
Comment