- Cảm ơn!
Phương Tịch biết đối phương nể mặt mình nên không khỏi ôm quyền, tỏ vẻ cảm ơn.
Mẫn Hồng Nho lại khách sáo vài câu, lúc này mới từ biệt rời đi.
- Lão tổ...
Trên Thái Thanh Thần Lôi Hạm, mấy tu sĩ Nguyên Anh nhìn về phía Mẫn Hồng Nho.
- Chúng ta về sơn môn trước!
Mẫn Hồng Nho phẩy tay áo, ra lệnh cho linh hạm trở về địa điểm xuất phát.
Ầm ầm!
Linh hạm cực lớn phát ra một tiếng nổ mạnh, mơ hồ phát ra tiếng sấm sét, hóa thành một lôi quang thoáng cái biến mất ở phía chân trời...
- Lão tổ...
Nữ kiếm tu đeo Thái Thanh Thần Tiêu Kiếm tiến lên một bước:
- Người kia có lai lịch gì vậy?
- Chỉ biết hắn không phải là người của giới này...
Sắc mặt Mẫn Hồng Nho thâm trầm:
- Nhưng hắn trà trộn ở trong tán tu, sợ là tông môn chúng ta sau này sẽ gian nan...
Tuy hai người đều là Hóa Thần hậu kỳ, nhưng chỉ nhìn hiện tượng thiên địa kỳ lạ kinh thiên địa, quỷ thần khiếp khi đối phương tu thành thần thông, hắn biết được mình tuyệt đối không phải là đối thủ.
Nếu đối phương nương nhờ Minh Hoàn Giới không đi, vậy giới này đại khái sẽ do đối phương định đoạt.
- Lão tổ...
Trong lòng rất nhiều tu sĩ Nguyên Anh đều bi thương. Sao bọn họ chỉ đi ra gây áp lực cho Ly Câu Tiên Thành, lại lưu lạc tới mức này?
Đến bây giờ, thậm chí ngay cả Minh Hoàn Giới cũng không có cách nào làm chủ được?
- Hì hì, mọi người sợ cái gì? Người này kiêu căng hống hách, có thể bằng được Vân Thiên Đế, Lăng Lão Ma sao?
Mẫn Hồng Nho cười lạnh nói:
- Lúc hai vị tu sĩ Hóa Thần này còn trên đời, gần như thống nhất Minh Hoàn Giới, nhưng vậy thì sao chứ? Chỉ cần chúng ta canh giữ sơn môn chặt chẽ không ra, dựa vào đại trận hộ sơn cùng với thủ đoạn cấp sáu do tổ sư để lại... Hai người kia đều không dám làm gì. Thậm chí về sau một người phi thăng một người tẩu hỏa nhập ma mà chết, hoàn toàn mai danh ẩn tích... Đến hôm nay, thế lực do hai người này thành lập ở đâu?
Gặp phải kẻ địch mạnh thật sự, có thể cố thủ trong sơn môn, chậm rãi mài tới chết... Đây cũng là nội tình trí tuệ sinh tồn của tông môn lớn như thế!
- Lão tổ sáng suốt...
Một đám tu sĩ Nguyên Anh đều vui vẻ phục tùng nói, giống như ăn một viên thuốc an thần.
...
Tiểu Nguyệt Hồ.
- A di đà phật, bần ni cảm ơn đạo hữu đã trợ giúp!
Chờ đến khi Mẫn Hồng Nho đi rồi, Truy Nguyệt Thiện Sư cung kính cảm ơn Phương Tịch nói.
- Không cần cám ơn ta, ta chỉ thuận miệng nhắc tới mà thôi.
Phương Tịch khoát tay áo.
Trên thực tế, hắn cũng biết từ lúc mình để lộ ra tu vi cùng hiện tượng thiên địa kia, sẽ không thoát khỏi tầm mắt của những tông môn này.
So với vậy, còn không bằng nhân lúc lúc này vớt thêm chút lợi ích.
Truy Nguyệt Thiện Sư rất có mắt nhìn, lập tức chắp hai tay trước ngực thi lễ và từ biệt.
Phương Tịch nhìn theo bóng ni cô này rời đi, sau đó chỉ thấy trên bồ đoàn còn lưu lại một vòng phật châu.
Đó chính là một vòng phật châu được làm bằng Dưỡng Hồn Mộc chục nghìn năm!
- Quả thật không tệ...
Hắn lập tức đánh ra một pháp quyết, phát hiện trong phật khí này không hề có dấu ấn pháp lực, rõ ràng Truy Nguyệt Thiện Sư đã âm thầm xóa bỏ. Hắn không khỏi càng hài lòng hơn:
- Tiểu ni cô này thật thức thời...
Phương Tịch thưởng thức vòng châu, cảm nhận hơi lạnh trong thức hải trong lòng không khỏi chấn động.
Theo hắn bấm phật châu, hoa văn màu vàng trên phật châu bắt đầu phát sáng, các loại thần thông nhỏ Phật Môn lần lượt hiện ra, cảm giác có vài phần cảm giác hoa rơi đầy trời, sen vàng mọc đầy đất.
- Quả nhiên, được một vị phật tu cấp năm ngày đêm dùng phật lực gia tăng, ngược lại cũng là một bảo vật tốt giúp loại trừ tâm ma... Thậm chí còn có vài phần hiệu quả đối với Tâm Ma Kiếp của Nguyên Anh và Hóa Thần... Đáng tiếc, không mấy tác dụng đối với Phản Hư.
Địa Tiên Giới.
Hai gốc cây lớn lòa xòa ở đối diện nhau, thân cây cao vút vào trong mây, tán cây che trời, gần như muốn che khuất cả bảy mặt trời trên bầu trời...
Ở trên thân cây lại là từng động phủ rộng lớn của tu sĩ, có thể nhìn thấy từng sợi dây xích, từng cầu bay, từng độn quang không ngừng lên xuống trong tán cây và thân cây...
Thỉnh thoảng lại có dị tộc mọc hai cánh bay quanh cây lớn, chịu trách nhiệm cắt tỉa cành cây, duy trì trật tự...
Đây là một chỗ thánh địa vô cùng nổi danh trong Nhân tộc... Bà Sa Song Thành!
Cho dù là tu sĩ Hợp Thể ở trong thụ thành này cũng phải duy trì sự cung kính, bởi vì đây là linh mạch đạo tràng của Trường Thanh Tử… một trong Ngũ Tử Nhân Tộc!
Ở sâu bên trong Bà Sa Song Thành, trong một chỗ động phủ có linh thực bao quanh.
Linh khí dồi dào hội tụ hóa thành các loại hoa điểu cỏ thú chạy đầy đất.
Một người tu sĩ thanh niên đang nằm bên cạnh một linh tuyền, lấy tay làm gối, giống như đang ngủ say.
Hắn mặc trang phục màu xanh, tướng mạo thanh tú, mơ hồ có phần tương tự với thiếu niên Địa Tiên Phương Tịch nhìn thấy trước đây!