Vút!
Trường Thanh Tử vừa cất kính đồng, trên mặt cũng hiện ra nụ cười mỉm:
- Lão già, ta tạm thời dung túng cho ngươi sống lâu thêm mấy năm, đợi bản tọa lấy được món Tiên Phủ Kỳ Trân đó, ngươi lại chờ coi!
...
Tổ Sư Đường trong sơn môn Thái Thanh Tông Minh Hoàn Giới.
Ngày này, ba độn quang tập trung, nhìn mấy bức tranh treo trên cao với vẻ mặt hơi kích động:
- Tổ sư hiển linh, đưa tin vượt giới à?
Sắc mặt Mẫn Hồng Nho vô cùng nghiêm trọng, dẫn theo hai sư đệ sư muội hành lễ trước, lúc này mới ngẩng đầu nhìn về phía Tổ Sư Đường.
Chỉ thấy chỗ đó có một ngọc bia màu tím đang lập lòe phát sáng kỳ lạ.
Tiếp theo, một quầng ánh sáng tản ra, bám vào phía trên một bức tranh.
Ở trong bức tranh lại một người thanh niên nho sinh đang nhìn trăng uống rượu.
- Là tổ sư đời thứ ba mươi hai hiển linh à?
Một nam tu Hóa Thần trung kỳ vui vẻ nói.
Tổ sư khai phái Thái Thanh Tông chỉ tu luyện tới cảnh giới Nguyên Anh lại buồn bã tọa hóa. Nhưng tổ sư đời thứ hai có tư chất hơn người, thăng cấp Hóa Thần, cũng đánh ra cơ nghiệp Thái Thanh Tông lớn như vậy, sau đó gần như mỗi đời đều có tu sĩ Hóa Thần.
Tổ sư đời thứ ba mươi hai còn là người xuất sắc năm đó!
- Tổ sư đưa tin, chuyện này đã mấy nghìn năm không thấy, cũng không biết thay đổi lớn tới mức nào...
Một vị tu sĩ Hóa Thần cuối cùng thở dài.
Nàng là một nữ tử xinh đẹp mặc trang phục màu phấn hồng, ngũ quan ôn hòa, khí chất dịu dàng.
- Tới rồi!
Mẫn Hồng Nho bỗng nhiên mở miệng. Ba vị tu sĩ Hóa Thần lại tập trung thần niệm vào trên bia ngọc màu tím.
Chỉ thấy hư không vỡ nát, từng Phượng Triện Văn hiện ra và di chuyển không ngừng.
Từ trong con đường Thái Hư bỗng nhiên có một làn khói xanh vượt giới đến, rơi vào trên bia Tử Ngọc, hiện ra chữ viết mờ.
Ba tu sĩ Hóa Thần nhìn lướt qua, lại nhìn nhau.
Rất lâu sau, vẫn là sư muội Hóa Thần sơ kỳ mở miệng:
- Mẫn sư huynh, ngươi đưa ra ý kiến về chuyện này... Tổ sư không ngờ bảo chúng ta bắt người gây ra thiện tượng mưa máu kia. Tổ sư làm sao biết được chuyện xảy ra ở bản giới? Còn nhận lời nếu chúng ta làm được chuyện này, sẽ bảo đảm sau khi chúng ta phi thăng sẽ đột phá Phản Hư?
Sư đệ Hóa Thần trung kỳ rõ ràng hơi động lòng. Dù sao mỗi tu sĩ đều sẽ liều mạng vì một cơ hội đột phá cảnh giới lớn!
- Vân Kiệt Tử kia khó đối phó lắm.
Mẫn Hồng Nho hơi do dự, hắn thật sự từng gặp Phương Tịch, biết được vị tu sĩ kia rất không dễ chọc.
Đồng thời, hắn còn có một thần thông lớn chưa biết!
- Hừ, chúng ta không cần quá khiếp sợ với những gì miêu tả trong sách cổ...
Sư đệ Hóa Thần trung kỳ hừ lạnh một tiếng:
- Nếu tu luyện Thần Tiêu Lôi Pháp của Thái Thanh Tông ta tới cảnh giới đại thành, chắc hẳn cũng chỉ cách thần thông lớn trong truyền thuyết một chút thôi... Đồng thời còn có nội tình của tổ sư để lại, cho dù đối phương là tu sĩ thần thông lớn, chẳng lẽ hắn còn có thể chiến đấu vượt cấp với Phản Hư sao?
- Nội tình của bản môn tất nhiên thừa sức bảo vệ mình, nhưng để ra tay lại còn xa mới đủ... Vân Kiệt Tử cũng không thể tự tiến vào chỗ chết.
Phụ nhân xinh đẹp dịu dàng kia nói.
- Chẳng qua... Lần này ra tay, chưa chắc đã chỉ có nhà ta.
Mẫn Hồng Nho không biết nghĩ đến điều gì, vẻ mặt bỗng nhiên trở nên kỳ lạ...
...
Cùng lúc đó, ở Ly Câu Tiên Thành.
- Cũng không biết có thể có tu sĩ Phản Hư hạ giới không...
Phương Tịch tu luyện thành Thái Thượng Bắc Đấu Tư Mệnh Thần Quang vẫn chưa rời khỏi Tiểu Nguyệt Hồ mà tiếp tục bế quan tìm hiểu.
Bây giờ, hắn có thần thông lớn trong người, cho dù đối mặt với tu sĩ Phản Hư, hắn vẫn có thể sử dụng mười năm thọ nguyên đổi lấy một năm tuổi thọ của đối phương.
Nhìn như vô cùng lãng phí, trên thực tế có Thủy Tổ Yêu Ma Thụ ở trong tay, không ngừng cung cấp thọ nguyên cho hắn, hắn căn bản không quan tâm tới chút tiêu hao này.
Bởi vậy, hắn vẫn có thể bình chân như vại một lúc.
Hơn nữa... Nếu kẻ địch quá mạnh, cùng lắm hắn phủi mông chạy trốn.
Hạ giới nhiều như cát, cho dù Phản Hư muốn vượt qua Thái Hư cũng không dễ dàng, cứ để cho đối phương đi tìm lần lượt từng cái là được rồi.
Cho dù tìm được Nhân Gian Giới... Vậy cùng lắm mình trốn đến Địa Tiên Giới!
Có Chư Thiên Bảo Giám trong người, mình có thể ung dung tiến lui.
Cũng chính vì vậy, Phương Tịch mới lựa chọn tạm thời dừng lại một thời gian, ít nhất tham gia hội đấu giá lớn trăm năm một lần của Minh Hoàn Giới xong lại đi.
Trước đó có hắn ủng hộ, bây giờ vẫn do Ly Câu Tiên Thành tổ chức sự kiện quan trọng này, tương đương mở chợ ở cửa nhà, vẫn rất thuận tiện.
Ngày này, Phương Tịch ra khỏi động phủ, hắn thu khí tức trên người tới cảnh giới Kết Đan, đi tới trong Phường thị.
Tuy dạo này hắn khổ luyện thần thông, nhưng phát hiện ra mình muốn nâng cao Thái Thượng Bắc Đấu Tư Mệnh Thần Thông, tiến vào cảnh giới tiểu thành là chuyện vô cùng khó khăn.