- Năm đó, bản lão tổ một mực ẩn giấu tu vi, kỳ thật lúc trước thiếu chút nữa đã đột phá Hóa Thần hậu kỳ, lại gặp phải Huyền Minh Uyên đại loạn, bất đắc dĩ thực hành kế sách phân gia...
Phương Tịch giải thích:
- Về sau bản lão tổ tiềm tu nhiều năm, rốt cục nhất cử đột phá Hóa Thần hậu kỳ, bắt đầu trù tính Phản Hư, bởi vậy lại lựa chọn tu luyện một môn công pháp Ngũ Hành...
Cái giải thích này cực kỳ hợp lý.
Phàm là tu sĩ Hóa Thần hậu kỳ, bắt đầu chuẩn bị đột phá Phản Hư, chí ít cũng phải để mình Ngũ Hành đầy đủ.
Chọn công pháp Ngũ Hành, là hợp với xu thế.
- Lão tổ tông, ngài sắp đột phá Phản Hư?!
Con mắt của Vương Linh Ứng trừng lớn.
Lúc trước hắn vì đột phá bình cảnh Hóa Thần, có trời mới biết hao phí bao nhiêu tài nguyên, còn mang theo thành phần cơ duyên xảo hợp, nếu không căn bản khó mà đột phá.
Kết quả lão tổ Vương gia muốn nếm thử đột phá Phản Hư kỳ?
Bất quá sau khi kích động, rất nhanh Vương Linh Ứng liền bình phục.
Lão tổ Vương gia vốn là hạng người kinh tài tuyệt diễm nhất trong Vương gia, nếu không năm đó cũng không đột phá Hóa Thần.
Lúc này đột phá Hóa Thần hậu kỳ, bắt đầu mưu đồ Phản Hư, chẳng phải rất hợp lý?
- Gia tộc nhất định toàn lực giúp đỡ lão tổ tông đột phá, có chuyện gì, còn xin lão tổ tông phân phó!
Vương Linh Ứng khom người, thần sắc cực kỳ thành khẩn.
Phương Tịch nhìn người này một hồi, mới phất tay đánh ra một đạo pháp lực, nâng đỡ Vương Linh Ứng:
- Ngươi có lòng...
Cái này cũng mang ý nghĩa, hắn lại có một vị thủ hạ Hóa Thần.
Mặc dù đánh nhau không có tác dụng gì, nhưng lấy làm chân chạy vẫn không tệ.
Dừng một chút, Phương Tịch lại hỏi:
- Ngươi ở thành này dốc sức làm nhiều năm, có con đường thu hoạch được Thái Âm Ngọc Tinh không?
Nếu trù tính đột phá Phản Hư, như vậy nói tới hai loại tài liệu chính của Lưỡng Nghi Phá Hư Đan là sự tình đương nhiên.
Thậm chí Vương Linh Ứng cảm thấy, lão tổ nhà mình là bởi vì Yêu Nguyệt Tiên Thành có thứ này, mới cố ý tới nơi đây tu hành.
Cùng hắn có ở đây hay không, kỳ thật không liên quan quá nhiều...
Hắn nghĩ nghĩ, hồi đáp:
- Ở Yêu Nguyệt Tiên Thành, mặc dù Thái Âm Bí Cảnh trăm năm một lần có sản xuất, nhưng thường thường vừa xuất hiện sẽ bị thu mua hoặc dùng riêng... Rất khó chảy ra. Nếu lão tổ tông có ý luyện chế linh đan thượng cổ, tốt nhất là tự mình tiến vào bí cảnh...
- Thái Âm Bí Cảnh sao?
Phương Tịch thở dài.
Tài nguyên đỉnh cấp như thế, đúng là có xuất xứ đã không tệ.
Muốn trực tiếp thu mua, vốn là sự tình ý nghĩ hão huyền.
- Thôi, ngươi nói rõ sự tình ở Thái Âm Bí Cảnh đi.
Hắn mở miệng ra lệnh.
- Vâng!
Vương Linh Ứng hồi ức một phen, mới cung kính nói:
- Lối vào Thái Âm Bí Cảnh ở trong Yêu Nguyệt Tiên Thành, bình thường luôn có trọng binh trấn giữ, nghe nói còn có tu sĩ Phản Hư tự mình tọa trấn, cảnh giới sâm nghiêm, chỉ có trăm năm một lần, người thu hoạch được danh ngạch hạng mới có thể tiến vào thăm dò... Đồng thời trong bí cảnh cũng cực kỳ nguy hiểm, bất quá chỗ tốt rất nhiều, tất cả tu sĩ tiến vào bí cảnh, thường thường sau ba tháng sẽ bị bài xích ra, đây là vì bí cảnh cần nghỉ ngơi dưỡng tức, không có khả năng bị khai thác quá độ...
Phương Tịch lẳng lặng nghe Vương Linh Ứng nói xong, trong lòng đã có quyết đoán....
…
Tám năm sau.
Buổi đấu giá lớn.
- 100 viên linh thạch cực phẩm! Chúc mừng đạo hữu ở bao sương số 3 phòng chữ Thiên lấy được danh ngạch Thái Âm Bí Cảnh...
Người chủ trì hưng phấn dạt dào nói.
Trong bao sương số 3 phòng chữ Thiên, Phương Tịch mặt không đổi sắc, tĩnh tọa ở trên bồ đoàn, Vương Linh Ứng thì ánh mắt rung động.
Ở trên hội đấu giá, hắn mới biết cái gì gọi là vung tiền như rác!
Càng ngoài dự liệu là, linh thạch trên tay lão tổ tông, có phải hơi nhiều hay không? Là lão tổ tông cơ duyên to lớn, đoạt được bảo tàng nào đó? Hay Vương gia tích súc là giả, ngoài bảo khố còn có bí khố chỉ lão tổ tông nắm giữ?
- Bây giờ danh ngạch đã tới tay....
Phương Tịch lạnh nhạt nói:
- Ngươi xuống dưới, thăm dò tin tức các đồng đạo mười năm sau có ý tiến về Thái Âm Bí Cảnh, ta muốn kết giao từng cái.
Vương Linh Ứng cảm giác mình tựa hồ đã hiểu:
- Nếu kết giao năm ba hảo hữu, lấy thực lực của lão tổ tông, có lẽ có thể thu hoạch không tệ...
Nhưng Phương Tịch chỉ cười thần bí, không nói gì.
Dám vào Thái Âm Bí Cảnh tìm kiếm Thái Âm Ngọc Tinh, Hóa Thần hậu kỳ là thấp nhất.
Bí cảnh này không cách nào dung nạp tu sĩ Hợp Thể, nhưng mỗi lần Yêu Nguyệt Tiên Thành mở ra bí cảnh, đều sẽ có một tu sĩ Phản Hư dòng chính tiến vào, tìm kiếm các loại quý hiếm tài nguyên như Thái Âm Ngọc Tinh.
Mặc dù mình không phải không thể giết lung tung, nhưng cái giá có chút lớn, cũng quá làm người khác chú ý.
Huống hồ nếu tu sĩ Phản Hư kia quá trẻ, đối với Phương Tịch cũng không phải tin tức tốt gì.