Đây là một trong các mục đích của hắn, trước đó chia của là muốn lôi tất cả Hóa Thần xuống nước, nếu không lúc trước sao có thể để bọn hắn đi vơ vét tài nguyên trong Địa Tiên Linh Cảnh.
Bây giờ thành châu chấu trên một sợi thừng, lại trải qua Tiên Linh Văn Thư ước thúc, miễn cưỡng có thể tín nhiệm.
Trên thực tế, diệt sát tất cả Hóa Thần ở nhân gian sẽ giữ bí mật tốt nhất, nhưng ta cuối cùng không phải loại người như vậy...
Huống chi, phi thăng chỉ là Ngoại Đạo Hóa Thân, chết cũng không sao... coi như thử nghiệm....
Tu tiên giới Bắc Nguyên.
Cuồng phong như đao, cuốn lên vô số bông tuyết.
Ngoại Đạo Hóa Thân của Phương Tịch dẫn đầu rất nhiều độn quang, cùng đi đến trên một sông băng.
Hắn hai mắt khẽ động, nhìn qua nơi nào đó, cũng không nói chuyện.
Vân Hi tiên tử ở sau lưng khẽ cười một tiếng, chậm rãi đi ra, bàn tay ép xuống.
Rầm rầm!
Trong hư không truyền đến tiếng vang giống như thủy triều đập đá ngầm, phảng phất như có lực lượng vô hình đập nện nơi nào đó.
Sông băng vỡ ra, hiện lên một mảnh sương trắng.
Sương trắng này cực kỳ âm hàn, bên trong có phù văn đủ mọi màu sắc du tẩu, hiển nhiên là một trận pháp cường đại.
Nhưng lúc này, trận pháp kia ầm vang vỡ nát, hiện ra một cái động lớn.
Mấy đạo độn quang từ trong động bay ra, đều là tu sĩ Băng Thần Cung mặc áo trắng, nhìn thấy Vân Hi tiên tử, thần sắc hơi biến.
Sau đó nhìn thấy Phương Tịch, càng cả kinh thất sắc:
- Nguyên lai là các vị Tôn Giả tới đây... Băng Thần Cung không có tiếp đón từ xa, còn xin chư vị Tôn Giả thứ tội.
Đối mặt Phương Tịch, vị Nhân Gian đệ nhất nhân, cử chỉ của bọn hắn cực kỳ cung kính, không có chút ngạo khí nào của Bắc Nguyên đệ nhất tông phái.
- Hừ... Lão tổ Bạch gia ở đâu?
Phương Tịch hừ lạnh:
- Nếu biết bản tọa đến, vì sao không tự mình ra nghênh tiếp?
Mấy Nguyên Anh của Băng Thần Cung hai mặt nhìn nhau, cuối cùng một vị Nguyên Anh hậu kỳ tiến lên, khom người nói:
- Thái Thượng trưởng lão không phải không muốn đến, mà là mạo hiểm tu luyện một môn bí pháp thất bại, bây giờ nguyên khí đại thương, đang bế quan tu dưỡng, không cách nào ra ngoài.
Chuyện này chính là bí mật lớn nhất của Băng Thần Cung.
Bởi vì Phương Tịch đích thân đến, hắn muốn giấu diếm cũng không được.
- Thì ra là thế...
Phương Tịch gật đầu.
Sau chiến dịch Địa Tiên Linh Cảnh, các vị Hóa Thần đều thu hoạch tương đối khá, Vân Hi tiên tử lấy ra đại bộ phận tài nguyên bồi dưỡng đệ tử, cuối cùng bồi dưỡng Thủy Linh Tâm đến Hóa Thần kỳ, mình có thể an tâm phi thăng.
Lão tổ Bạch gia lại khác!
Người này dùng đại bộ phận linh vật ở trên người mình, càng muốn mượn một môn bí pháp, nắm giữ thần thông hư không, vì tương lai phi thăng mà chuẩn bị!
Bởi vì dù đi Phi Thăng Đài, cũng sẽ gặp được một chút nguy hiểm trong hư không, Hóa Thần trung kỳ còn hơi không đủ.
Nếu đến Hóa Thần hậu kỳ, sẽ tương đối ổn thỏa.
Nếu tu vi không đủ, như vậy chí bảo hư không cùng một chút thần thông hư không, cũng có thể đền bù.
Người này càng thêm coi trọng con đường của mình, lại không nghĩ rằng mặc dù linh khí ở Nhân Gian giới dư dả, nhưng đột phá Hóa Thần hậu kỳ cùng tu luyện một chút bí thuật uy lực lớn, vẫn vô cùng khó khăn.
Kết quả thất bại...
Phương Tịch mặt không biểu tình.
Hắn âm thầm đi qua Băng Thần Cung, biết thương thế của lão tổ Bạch gia rất nghiêm trọng, không phải ngụy trang.
Bất quá chuyện này không cần nói rõ.
- Đã như vậy, còn không mau mở Phi Thăng Đài!
Liễu Tự quát.
- Vâng!
Mấy vị tu sĩ Nguyên Anh kia vội vàng tránh đường, để bọn họ một đường đi về phía trước, đến bên cạnh đài cao.
Ở trên đài cao kia, còn khắc các loại hoa văn phức tạp huyền ảo.
Tổng thể mà nói, chỉ thường thường không có gì lạ.
Chỉ có nội bộ rãnh linh thạch lưu lại chút bột phấn, khiến cho Phương Tịch hơi ghé mắt.
Bột phấn linh thạch cực phẩm... nhu cầu nguồn năng lượng cường đại như thế, vậy mà có thể trong nháy mắt rút khô linh thạch cực phẩm, quả nhiên không phải bình thường.
Kỹ thuật kiến tạo Phi Thăng Đài, chỉ sợ chỉ có Địa Tiên giới mới cầm ra được...
Phương Tịch mở bàn tay, từng viên từng viên linh thạch cực phẩm hiện lên, nhao nhao rơi vào trong lỗ khảm.
Ong ong!
Nương theo hoa văn trên ngọc đài sáng lên, khí tức cũng biến thành càng thâm thúy hơn.
- Tật!
Hai tay Phương Tịch bấm niệm pháp quyết, pháp lực Hóa Thần hậu kỳ rót vào trong Phi Thăng Đài.
Trên không đài này, hư không không ngừng vặn vẹo, có chùm sáng ngũ sắc hiện lên, liễm diễm rực rỡ, hết sức mỹ lệ.
Bỗng nhiên!
Ánh bạc lóe lên.
Xoẹt xẹt!
Hư không giống như bị cắt đứt, hiện ra một vết nứt hư không!
- Cái này...
Vân Hi tiên tử lần thứ nhất nhìn thấy cảnh tượng bực này, trực tiếp ngây người.
- Chẳng lẽ cái gọi là thông đạo phi thăng, chính là một vết nứt hư không?
Cái này khác gì tu sĩ Hóa Thần phổ thông tiến vào trong khe hở hư không cược mệnh?