Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1413 - Chương 1576 - Khánh Điển 2

Chương 1576 - Khánh điển 2
Chương 1576 - Khánh điển 2

Bỗng nhiên, đại môn của động phủ mở ra, một đạo lưu quang bay lên.

Chính là lão tổ Vương gia mặc áo xanh, tay cầm phật châu!

Hoặc nói là bản tôn của Phương Tịch.

Chỉ là lúc này khí tức của hắn tràn đầy, đạt đến cảnh giới Hóa Thần viên mãn.

Trước đó đột phá, hắn một mực dùng Quy Tức Thuật giấu diếm, lúc này xem như bộc lộ.

- Lão tổ... Tu vi của ngài...

Vương Linh Ứng kinh ngạc không gì sánh được.

Cần biết pháp lực của tu sĩ Hóa Thần, mỗi tăng tiến một tia đều có thể lấy mấy chục, mấy trăm năm làm đơn vị.

Lúc này lão tổ mới bế quan bao lâu?

- Trước đó vận khí không tệ, được một hồ lô linh đan, cuối cùng đẩy pháp lực tới cảnh giới viên mãn....

Vẻ mặt Phương Tịch mang theo vẻ vui mừng.

Hắn ít nhất phải để lão tổ Vương gia đạt tới Hóa Thần kỳ viên mãn, mới dàn xếp được sự tình đột phá.

Về phần Hóa Thần viên mãn đến Phản Hư?

Trên lý luận mà nói, chỉ cần tu vi đạt tới viên mãn, lại chư hành hợp nhất, tùy thời đều có thể đột phá!

Chỉ là thành công hay không, thì còn cần thương thảo.

Phương Tịch sớm đã triển lộ ra công pháp Mộc thuộc tính, lúc này tu vi cũng đến Hóa Thần viên mãn. ‌

Lần nữa bế quan, đột phá Phản Hư, hợp tình hợp lí.

Dù sao loại sự tình đột phá đại bình cảnh này, vốn khó mà nói.

Có kẻ chuẩn bị vạn toàn cuối cùng lại thất bại, cũng có thiên chi kiêu tử, căn bản không cần bất luận tài nguyên gì phụ trợ, lại thành công trùng kích!

- Đưa thiệp mời cho ta.

Phương Tịch mỉm cười, tiếp nhận thiệp mời trên tay Vương Linh Ứng, sau đó lắc đầu:

- Việc này ta không đi, ngươi thay mặt lão phu đưa lên một phần hậu lễ đi!

Hắn nói xong liền hóa thành một đạo độn quang, trở lại trong động phủ.

Mắt thấy đại trận kích hoạt, Vương Linh Ứng muốn nói lại thôi.

Dù sao đưa một phần hậu lễ, cần rất nhiều linh thạch nha!

Chỉ là nhìn Tiểu Huyền Quy vẻ mặt manh manh, hoặc nói là trừng to mắt giả ngu, Vương Linh Ứng chỉ có thể bại lui.

Hắn không có khả năng tìm một con Huyền Quy đòi linh thạch!

Một đường bay trở về động phủ, thần sắc hắn còn có chút hoảng hốt:

- Lão tổ lại Hóa Thần viên mãn nhanh như vậy, truyền đi cũng là một giai thoại... Chờ chút, chẳng lẽ hắn thật có hùng tâm tráng chí, chuẩn bị trùng kích đại bình cảnh Phản Hư?

Đây chính là có đại thiên kiếp a!

Nếu lão tổ dùng hết linh vật mình sưu tập, vậy ta....

Trong lòng Vương Linh Ứng cực kỳ xoắn xuýt.

Mà ở trong loại xoắn xuýt này, thời gian bất tri bất giác trôi qua.

Rất nhanh, đã đến ngày song tu khánh điển của Mã gia Mã tiên tử.

...

Trên Bích Căn Nguyên, hôm nay khách quý chật nhà.

Từng vị tu tiên giả mộ danh mà đến, chúc mừng Mã tiên tử đại hỉ.

Làm tu sĩ Hóa Thần, kỳ thật đã đứng ở trung tầng của tu tiên giới, có thể cầm thiệp mời đến, tối thiểu cũng là thế lực Nguyên Anh.

Kết Đan chân nhân bình thường, là không vào được Bích Căn Nguyên.

Vương Linh Ứng đến khá sớm, làm tu sĩ Hóa Thần sơ kỳ, được an bài vị trí rất cao.

Lúc này hắn đang uống linh tửu, yên lặng tính toán hạ lễ mà Mã tiên tử có khả năng nhận được, bỗng nhiên động tâm, nghĩ đến mình có nên tìm một đạo lữ để thu quà hay không.

Nhưng nữ tu Hóa Thần sao mà thưa thớt, chỉ sợ chỉ có thể tìm Nguyên Anh kỳ....

Đến lúc đó ngược lại thành hắn giúp đỡ đối phương đột phá, chuyện thua lỗ như vậy, ngu mới đi làm.

- Ai....

Vương Linh Ứng thở dài, yên lặng giơ ly rượu lên, lại uống một hớp.

Linh tửu của Mã gia này, tuy hương vị tốt, nhưng cấp bậc không đủ, căn bản không có cách làm say tu sĩ Hóa Thần....

...

Cùng lúc đó.

Trong động phủ bình phong.

Mã tiên tử mặc trang phục lộng lẫy, môi đỏ như đan sa.

Nàng nhìn mình trong gương, lại không khỏi hiện lên nụ cười đắng chát.

Mặc dù là ngày khánh điển, nhưng nàng không vui.

Lão tổ Vương gia cự tuyệt, khiến cho nàng xuống đài không được.

Sau một phen tìm kiếm, nàng cuối cùng chọn trúng Hoàng Mộc Tử.

Mặc dù người này là tán tu Hóa Thần viên mãn, nhưng tự có thế lực, đồng thời tính tình quái gở tự ngạo, chỉ sợ sẽ không toàn tâm trợ giúp Mã gia.

Nhưng giữa các tu sĩ, lấy lợi ích làm trọng, có thể tìm một vị phu quân Hóa Thần viên mãn, đã coi như không tệ?

Dù phải bỏ ra một chút đền bù, nhưng có thể ổn định tình huống Mã gia.

Vừa nghĩ đến đây, Mã tiên tử không khỏi đổi một gương mặt.

Gò má nàng thánh khiết vô cấu, mang theo ý cười tinh khiết mà rực rỡ, đi ra động phủ, dắt tay Hoàng Mộc Tử, cùng một chỗ tiến về yến hội, mời rượu cho chư vị tân khách.

Khi đi tới trước bàn của Vương Linh Ứng, vẻ mặt nàng tươi cười, kéo cánh tay đạo lữ nói khẽ:

- Vị này là Vương Linh Ứng Vương đạo hữu....

- Nguyên lai là Vương đạo hữu, vậy càng nên uống một chén.

Khuôn mặt Hoàng Mộc Tử phổ thông, mơ hồ có vài nếp nhăn, nghe vậy cười một tiếng, khí thế Hóa Thần viên mãn nghiền ép đến:

- Sao lão tổ nhà ngươi không đến? Chẳng lẽ không muốn đến uống một chén rượu mừng...

- Thực không dám giấu giếm....

Vương Linh Ứng khó có thể chịu đựng được áp bách, gian nan trả lời:

- Lão tổ nhà ta đã đột phá Hóa Thần viên mãn, bây giờ đang lúc bế quan…

Bình Luận (0)
Comment