- Nào có đơn giản như vậy, trong hội thí nghiệm bao nhiêu năm, cuối cùng tất cả đều thất bại... chú lực của Ma quá đáng sợ, cho dù Tông Sư, cũng chỉ có thể chống cự nhiều hơn một quãng thời gian mà thôi.
Chu Đồng cười khổ:
- Trong hội học tập ma chú lực, chủ yếu là dựa vào khí huyết của bản thân mô phỏng, hình thành các loại bí thuật... kẻ điên chân chính trồng ma chủng vào người chỉ là số rất ít!
- Học tập bí thuật của Ma sao?
Phương Tịch hứng thú:
- Không biết có thành quả không?
Chu Đồng và Yến Chuẩn liếc mắt nhìn nhau, cuối cùng Chu Đồng đứng dậy:
- Bêu xấu!
Hắn quát một tiếng, bỗng hiện trên người hiện ra từng đạo hoa văn đen nhánh.
- Chú ấn?
Phương Tịch thấy thế, con ngươi co rụt lại, sau đó lắc đầu:
- Giống thật nhưng giả, căn cơ vẫn là lấy khí huyết mô phỏng!
- Trong hội đã nghiên cứu ra nhiều loại bí thuật, có thể lấy khí huyết nhập vi của Tông Sư mô phỏng, môn này của tại hạ, tên là Hồi Nguyên Bí Thuật!
Chu Đồng nói xong, bỗng nhiên cầm một cây chủy thủ, vạch trên cánh tay một cái.
Sau khi cố ý triệt hồi chân cương phòng ngự, trên tay hắn nhất thời hiện ra một vết máu.
Nhưng rất nhanh, huyết ngân này nhanh chóng khôi phục.
Hoa văn đen nhánh trên người Chu Đồng tiêu tan, ngồi xuống nói:
- Hồi Nguyên Bí Thuật này, có thể kích thích khí huyết, gia tốc thân thể khôi phục... Chỉ cần không phải đầu bị chặt, cho dù gãy tay gãy chân cũng có thể nối về.
- Bí thuật này rất tốt!
Ánh mắt Phương Tịch sáng lên:
- Không biết ta có thể học không?
Yến Chuẩn cười ha ha:
- Phương Tông Sư là huynh đệ trong hội, đương nhiên có thể học, bất quá phải theo quy củ... Tông Sư Hội ta luôn phân tán, nhưng sẽ đúng giờ tuyên bố một ít nhiệm vụ, chỉ cần Phương Tông Sư hoàn thành nhiệm vụ, là có thể thu được cống hiến, đổi các loại võ học cực phẩm và bí thuật!
- Thì ra là vậy.
Trong lòng Phương Tịch hơi có chút thất vọng.
Bất quá nghĩ đến người cổ đại dạy đồ đệ đều che giấu một tay, Tông Sư Hội này có thể theo cống hiến đổi các loại công pháp bí thuật, đã cực kỳ văn minh rồi.
Bởi vì không có con đường trên Tông Sư, ai cũng ở đỉnh phong, còn giấu cái rắm...
- Cũng may có mạch suy nghĩ, kỳ thực ta không cần những gợi ý kia để tìm kiếm đột phá... Đi tu tiên giới tìm truyền thừa của Luyện Thể tầng bốn tất nhiên càng thêm chuẩn xác.
Trước đó không tu luyện công pháp luyện thể của tu tiên giới, là bởi vì không có linh thạch, thực lực cũng không đủ.
Hiện tại bổn thiếu gia có tiền, là phú nhị… không, phú nhất đại.
- Bất quá... Những bí thuật học tập Ma kia, cùng với nghiên cứu về Ma, lại có thể xem một chút...
Trong lòng Phương Tịch sinh ra hứng thú, cùng hai vị này Tông Sư trò chuyện càng ngày càng hợp ý.
...
Thành Tam Nguyên.
Chợ đen, Thiên Kim Lâu.
Hàn mập đang gặm một con heo sữa quay, ăn đến miệng đầy mỡ.
- Ngươi sống còn rất thoải mái nha.
Bỗng nhiên, một tiếng nói vang lên ở bên cạnh, làm Hàn mập sợ đến heo nướng trong tay rơi xuống.
Hắn vội vã nhìn lại, liền nhìn thấy Phương Tịch.
- Nguyên lai là Phương huynh đệ...
Hàn mập lập tức tươi cười.
Vị Phương Tịch này thủ đoạn quá thần bí, trước dặn dò hắn thu mua tài liệu Yêu Thú, qua tay cũng kiếm lời một số lớn, là thần tài nha.
Đương nhiên, Hàn mập càng sẽ không quên, trước đó mình nói Võ Minh có biến, không bao lâu Tây Môn gia liền ba đời chết sạch...
Tuy nghe đồn Tây Môn gia là vận may quá kém, chọc phải Quỷ Kiến Sầu, nhưng quy luật xuất hiện của Quỷ Kiến Sầu và Phương Tịch, sử dụng thủ đoạn... Thấy thế nào cũng tương tự, không phải sư phụ đồ đệ, thì cũng là đồng bọn!
Bất quá Hàn mập biết rõ lợi hại, coi như mình đã quên sự kiện này.
- Hàn mập, có muốn thăng chức không?
Phương Tịch tùy ý tìm một chỗ ngồi xuống, trêu tức hỏi.
- Cái này... Lão Hàn năng lực có hạn, không biết thăng chức ở đâu?
Hàn mập không dám từ chối, cẩn thận hỏi.
- Đại chưởng quỹ của Liệp Yêu Lâu, làm không?
Phương Tịch tựa như cười mà không phải cười nói.
Rầm!
Núi thịt ngã, Hàn mập miễn cưỡng bò dậy, trên mặt treo vẻ ngượng ngùng:
- Phương huynh đệ không nên trêu ghẹo lão Hàn, sau lưng Liệp Yêu Hội là triều đình, nước sâu lắm... hơn một nghìn cân thịt của lão Hàn, không muốn bàn giao ở nơi đó.
- Yên tâm, không bàn giao được...
Phương Tịch lắc đầu.
Lệnh Hồ Sơn chỉ là một Tông Sư già nua, cũng dám nuôi năm trăm Phong Lôi Quân, hắn tự nhiên càng thêm trắng trợn không kiêng dè, duỗi ma trảo về phía Liệp Yêu Hội...
Cũng may Tông Sư Hội cũng không tính hoàn toàn vô dụng, ít nhất Yến Chuẩn tựa hồ có bối cảnh triều đình.
Sau khi Phương Tịch nói việc này, lập tức vỗ ngực bảo đảm hoàn thành sự tình này.
Dù sao chỉ là nhét người vào Liệp Yêu Trong mà thôi.
Dù người này làm tới chức đại chưởng quỹ!
Phương Tịch thì cũng chỉ muốn khống chế con đường tài liệu Yêu Thú mà thôi.
Trên thực tế, những Võ Giả Võ Sư này, nhiều nhất giết giết Yêu Thú cấp một trung phẩm, đối với Yêu Vương thượng phẩm là không thể ra sức.
Định Châu bát đại… không đúng, Thất Đại Yêu Vương, vẫn phải dựa vào Phương Tịch ra tay.