Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 147 - Chương 147 - Hậu Sự 2

Chương 147 - Hậu Sự 2
Chương 147 - Hậu Sự 2

- Được Phương huynh đệ để mắt, lão Hàn cũng cam lòng đi làm đại chưởng quỹ!

Hàn mập suy nghĩ một chút, cuối cùng cắn răng đồng ý.

- Thiện!

Phương Tịch cười ha ha, nhanh chân đi ra ngoài.

...

Võ quán Bạch Vân.

Ngày hôm nay, lại đột ngột truyền ra tiếng khóc.

Cửa treo đèn lồng màu trắng cùng với câu đối viếng.

Rất nhiều đệ tử võ quán đều đổi đồ tang, vẻ mặt u buồn.

Ở giữa võ quán bày linh đường, bài vị viết tên của Mộ Thương Long.

Năm đó hắn ở thành Hắc Thạch trúng chú độc, tuy sau đó mượn đan dược sống tạm, nhưng cũng có cực hạn, bây giờ rốt cục vẫn lạc.

Mộ Phiêu Miểu giống như khôi lỗi mất hồn, ngơ ngác nhìn quan tài, Trương Minh Đính và Đường Toàn hỗ trợ chủ trì mọi việc.

Toàn bộ võ quán lan tràn bầu không khí bi thương.

Phương Tịch đứng ở ngoài võ quán, yên lặng thi lễ một cái, sau đó xoay người rời đi.

- Ta vốn là người vô tình, chỉ nguyện ý tiêu dao...

...

Võ quán Hữu Gian.

- Ngươi nói... lúc nào sư phụ trở về?

Thanh Tang thưởng thức ngọc như ý trong tay, ngọc như ý này tính chất ôn hòa, phía trên còn khảm nạm ba viên dạ minh châu, quả thực là giá trị liên thành.

Nhưng lúc này bị hắn tùy ý cầm, dùng để gãi ngứa, cảm giác còn không quá ốt, vì vậy ném vào trong rương.

Trong mấy cái rương lớn ở xung quanh, chất đầy vàng bạc châu báu...

Những thứ này đều là các đại hộ trong thành bày tỏ “áy náy”!

- Không biết...

Thanh Mộc vẫn ngơ ngác như trước.

- Ai... Nói với ngươi cũng vô ích... Ta nói cho ngươi, đêm đó sư phụ giết ra khỏi trùng vây, quyền giết bốn Võ Sư, cuối cùng phi kiếm chém giết, ngàn dặm lấy người đầu, trong vạn quân chém thủ cấp thượng tướng, làm cho quyền quý thế gia toàn thành khiếp sợ, bằng không chúng ta làm sao có thể thoải mái nằm ở đây?

Thanh Tang cực kỳ hưng phấn:

- Cũng không biết hiện tại sư phụ ở nơi nào, có trở về truyền thần công cho chúng ta không...

Ngự kiếm phi tiên, hắn cũng muốn!

Thanh Tang cảm thấy mình trung thành đã được thử thách, hiện tại chỉ muốn hiếu kính sư phụ, tương lai được truyền Phi Kiếm Thuật!

- Khục khục... Thần công thì không nên nghĩ, sư phụ luyện cũng là Hỗn Nguyên Chân Công!

Phương Tịch tằng hắng một cái, bóng người xuất hiện ở trong võ quán.

- Sư phụ!

Thanh Tang và A Ngốc trăm miệng một lời kêu.

- Ừm!

Phương Tịch nhìn Thanh Tang, lại nhìn A Ngốc, mở miệng nói:

- Bắt đầu từ hôm nay, võ quán Hữu Gian này truyền cho Thanh Tang ngươi...

Nói thật, võ quán này bất quá là một tòa nhà thêm vào một chút danh tiếng, xưa nay không có bị Phương Tịch để ở trong lòng.

- Sư phụ... Ta không muốn kế thừa võ quán, ta muốn đi theo sư phụ, ra sức trâu ngựa!

Thanh Tang quỳ trên mặt đất, lớn tiếng nói.

Hắn cũng muốn tương lai thành tựu võ đạo Tông Sư, uy áp một thành!

Đại trượng phu nên như thế!

- Chuyện này không có thương lượng!

Phương Tịch vung tay.

Sau khi xử lý những sự tình này, hắn sẽ đặt toàn bộ tinh lực vào Trường Sinh Thuật.

Chỉ có trưởng sinh, mới là chuyện quan trọng nhất!

Tu tiên giới Nam Hoang.

Thiên Tiên Lâu.

Ấm trà trên lò lửa vù vù bốc hơi nóng.

Cát Hồng Đan mặc áo bào rộng, trên đầu buộc búi tóc, dùng một cây trâm cắm vào, thoạt nhìn rất nhàn nhã.

Hắn nhấc ấm trà lên, rót cho Phương Tịch một chén trà:

- Nước pha trà phải dùng nước tuyết mới tốt, nước sơn tuyền kém hơn, nước mưa càng tệ... Đây là nước tuyết ta cất từ năm ngoái, đạo hữu nếm thử mùi vị như thế nào?

- Không bằng nước linh tuyền!

Phương Tịch ăn ngay nói thật.

Cát Hồng Đan nhất thời bất đắc dĩ, thậm chí trên mặt hiện ra vẻ tự ti.

Đối với tu sĩ đã hoàn toàn từ bỏ con đường tu tiên mà nói, muốn vàng bạc châu báu, quyền thế ở thế tục dễ như trở bàn tay, nhưng bất kỳ đồ vật nào có quan hệ tới tu tiên giới, cái kia cơ bản đều là vọng tưởng...

Hết lần này tới lần khác ở trong mắt tất cả tu tiên giả xem ra, dù là một bát linh mễ, cũng vượt xa sơn hào hải vị thế gian!

Cho dù là pháp bào vá trăm ngàn lỗ, cũng có khí thế hơn cẩm y của vương tôn công tử!

Ở tu tiên giới, bất kỳ đồ vật nào không quan hệ tới tu tiên, đều chỉ là rác rưởi.

- Ha ha... Bất quá trà này không tệ.

Phương Tịch cười ha ha, giảm bớt lúng túng hỏi:

- Cát đạo hữu, không biết đồ vật ta cần?

- Đã chuẩn bị tốt, mời xem!

Cát Hồng Đan thu thập tâm tình, ở trên bàn mở ra một cuốn sách, bên trên thình lình vẽ núi non sông suối, chính là bản đồ của Huyền quốc!

Đối với cổ nhân mà nói, bản đồ là vật vô cùng quý giá.

Cho dù đối với tu tiên giả, cũng xê xích không nhiều.

- Đạo hữu mời xem, thành Gia Hợp ở nơi này!

Cát Hồng Đan chỉ vào một địa phương nhỏ bé trên bản đồ.

Phương Tịch nhìn kỹ, mới tìm được vị trí của thành Gia Hợp, cách đó không xa là ký hiệu của Thanh Trúc Phường Thị.

Mà toàn bộ Thanh Trúc Phường Thị, lại ở vào phía đông bắc của Huyền quốc.

Tấm bản đồ này rất lớn, không chỉ miêu tả Huyền quốc, còn có Mộc quốc, Vũ quốc ở bên cạnh, có thể nhìn thấy ba nước hiện thế chân vạc, Huyền quốc ở phía bắc nhất.

Bình Luận (0)
Comment