Phù Vô Nhị hừ lạnh, vậy mà mang theo từng tia uy hiếp.
Không bình thường.... Tu sĩ Hóa Thần sẽ không như vậy, trừ khi cố ý, hoặc công pháp tu luyện tẩu hỏa nhập ma.
Phương Tịch nhìn Phù Vô Nhị giống như cùng mình có thâm cừu đại hận, trong lòng nổi lên cảnh giác, trên mặt lại mỉm cười:
- Đạo hữu không khỏi quá mức, bản nhân chỉ quen nhàn vân dã hạc, không muốn gia nhập bất kỳ thế lực nào... Còn đạo hữu bẩm báo Lang tiền bối như thế nào, đó là sự tình của đạo hữu, chỉ là.... hai vị hảo hữu của ta, đều là đệ tử của Thiên Mị Tông.
Thần sắc của Phù Vô Nhị trở nên có chút âm trầm.
Dù không đề cập tới Thiên Mị Tông, chỉ nói Phương Tịch và Tu Tình Tử, Cuồng Thao cư sĩ… tạo thành đoàn thể, ở trong đám tu sĩ phi thăng cũng tính có chút danh tiếng.
Nếu không phải có người đề điểm, hắn căn bản không nguyện ý trêu chọc đối phương, nhưng lúc này không còn cách nào khác.
Đang muốn uy hiếp tiếp, bỗng nhiên....
Coong!
Đương đương!
Tiếng chuông chói tai vang lên, toàn bộ Hắc Nham Phường Thị đều nghe được.
- Thiên Âm Chung cảnh báo.... Một khi vượt qua tám mươi mốt lần chuông vang, còn chưa tới động phủ thống lĩnh nghe lệnh, hết thảy nghiêm trị!
Phương Tịch và Phù Vô Nhị biến sắc, liếc nhau, bay thẳng về phía hạch tâm của phường thị.
Bây giờ tu sĩ Phản Hư đóng giữ Hắc Nham Phường Thị, biệt hiệu Nguyên Âm thượng nhân, nơi đặt động phủ của hắn cực kỳ độc đáo, đình đài lầu các cái gì cần có đều có, còn có một linh trì rộng vài mẫu, trong ao nở đầy các loại hoa sen.
Những hoa sen này đều là linh thực, quanh năm hoa nở không tàn, càng mang theo một loại hương khí thanh tâm dưỡng thần.
Ao sen này, ẩn ẩn có giấu trận pháp...
Phương Tịch rơi vào biên giới ao sen, chắp tay thưởng thức cảnh đẹp, trong lòng thầm nghĩ.
Lúc này chuông vang mới hơn bốn mươi tiếng, Nguyên Âm thượng nhân còn chưa lộ diện.
Một đám Giáo Úy Hóa Thần lại lần lượt đến.
- Phương đạo hữu!
Thanh âm ôn hòa như ngọc vang lên.
Một thanh niên nho sinh chân đạp cổ thư uốn lượn đi đến, rơi ở bên người Phương Tịch, chính là thư sinh họ Dịch trước đó cùng nhau thảo luận sự tình khai hoang Lôi Trạch Đại Hoang.
Kỳ thật Phương Tịch không quá để ý người này, cảm thấy đối phương hai mặt, không quả quyết bằng Tạ đạo hữu lúc trước mượn lý do luyện đan rời đi.
Nhưng lúc này đưa tay không đánh mặt người cười, chắp tay nói:
- Dịch đạo hữu....
- Nghe nói Phương đạo hữu đang bị Phù Vô Nhị kia dây dưa? Tam Thanh Phường quả thực không phải chỗ đi tốt, có tin đồn vị Phản Hư đại tu kia tuổi tác đã cao, gần đây lại trọng thương, đang điên cuồng áp bách tu sĩ phía dưới, muốn mua linh đan bảo mệnh trân quý....
Thư sinh họ Dịch tay cầm quạt xếp, rất có vài phần chỉ điểm giang sơn:
- Tướng ăn này quá mức khó coi, đạo hữu nhất thiết phải cẩn thận...
- Đa tạ đạo hữu nhắc nhở.
Phương Tịch thành khẩn cảm ơn, mặc dù hắn vốn không có ý định gia nhập...
- Kỳ thật, nếu đạo hữu không muốn bị tiếp tục dây dưa, không bằng gia nhập Thiên Phạm Quân... vị Nguyên Âm thượng nhân kia, chính là Phản Hư dòng chính của Thiên Phạm Quân, có vị đại nhân này che chở, ngươi ta an toàn có thể bảo vệ không ngại....
Thư sinh họ Dịch thân thiết nói.
- Đa tạ Dịch đạo hữu, ta sẽ cân nhắc....
Phương Tịch mỉm cười, thư sinh họ Dịch này cuối cùng vẫn lựa chọn triệt để dung nhập Thiên Phạm Quân, ở trong quân làm việc, hoàn toàn có thể lý giải.
Thời điểm hắn nghĩ làm sao từ chối nhã nhặn, đám người Cuồng Thao cư sĩ cũng đến.
Hắn tự nhiên tiến lên bắt chuyện, bỏ qua thư sinh họ Dịch ở bên cạnh.
Đương đương!
Tiếng chuông càng gấp rút.
Không bao lâu, chín chín tám mươi mốt tiếng chuông gõ xong, trong đình viện đã đứng hơn mười vị Giáo Úy Hóa Thần.
Cỗ lực lượng này, đã đủ để diệt bất luận một tông môn nào ở hạ giới.
Đối với Thiên Phạm Quân mà nói, lại chỉ là một phân bộ nòng cốt mà thôi.
Sặc!
Nương theo một tiếng chiêng đồng vang lên, cửa lớn động phủ mở rộng, một nữ tu đi ra.
Nàng mặc cung trang, vóc người rất cao, làn da màu đồng cổ, có từng phù văn ảm đạm lấp lóe, rõ ràng là tu luyện công pháp luyện thể lợi hại nào đó.
- Thiên Phạm thành có tin tức....
Nguyên Âm thượng nhân nhìn xung quanh một vòng, xác nhận tất cả Giáo Úy Hóa Thần đều có mặt, rốt cục mở miệng.
Thanh âm của nàng khàn khàn khó nghe, mang tới cũng không phải tin tức tốt gì:
- .... Trong thành gặp phải Yêu tu Hợp Thể kỳ tập kích, đại trận xuất hiện tổn hại, truyền tống trận siêu cấp bị hủy, tu sĩ Hợp Thể đóng giữ hư hư thực thực trọng thương, cần bế quan tu dưỡng....
Lời vừa nói ra, giống như long trời lở đất.
Rất nhiều tu sĩ Hóa Thần sắc mặt đại biến!
- Truyền tống trận siêu cấp bị hủy, vậy bọn ta làm sao trở về?
Cuồng Thao cư sĩ kêu la.
- Hỏng bét... tu sĩ Hợp Thể cũng trọng thương, chẳng lẽ Yêu tộc muốn khai chiến lần nữa?
Tu Tình Tử cũng lầm bầm.
- Đại trận vỡ nát?
Phương Tịch mở miệng:
- Chẳng lẽ là trận pháp cơ hồ bao phủ toàn bộ Thiên Phạm Vực kia bị hao tổn? Đây chẳng phải nói, ngày sau rất có thể có Nguyên Cổ Hoang Thú tu vi Phản Hư, Hợp Thể, thậm chí tà vật từ ngoại giới di chuyển đến?