So với truyền tống trận siêu cấp, hắn càng thêm coi trọng trận pháp thủ hộ Thiên Phạm Vực.
Dù sao chỉ cần trận pháp này duy trì vận chuyển, lại thêm bọn hắn ra sức thanh lý Thiên Phạm Vực, nguy hiểm trong vực mới có thể càng ngày càng ít, cuối cùng hóa thành cõi yên vui.
Nếu đại trận tổn hại, bất luận bọn hắn giết bao nhiêu hoang thú, trong Man Hoang tùy ý một đàn hoang thú di dời, liền có khả năng làm bọn hắn phí công nhọc sức.
Nguyên Âm thượng nhân nhìn xung quanh một vòng, thấy các tu sĩ Hóa Thần lo sợ không yên, trong lòng không khỏi cười khổ.
Thời điểm vừa mới thu hoạch được tin tức này, kỳ thật nàng cũng chấn kinh không kém những người này.
Lúc này lại nghiêm mặt, uy áp của tu sĩ Phản Hư giáng lâm, khiến cho giữa sân hoàn toàn yên tĩnh.
- Vấn đề của chư vị, ta có thể giải đáp từng cái....
Nguyên Âm thượng nhân nhìn lướt qua Cuồng Thao cư sĩ:
- Đầu tiên, truyền tống trận siêu cấp bị hủy, chúng ta tạm thời không cách nào trở về, mặc dù dựa theo ước định trước đó, đạt đủ thời gian khai hoang và công huân nhất định, có thể an bài trở về, cũng không thể rời đi.... Trừ khi, các ngươi lựa chọn đi Thiên Tuyệt Sa Mạc của Viêm Hỏa Vực...
Nghe vậy, đám người Cuồng Thao cư sĩ biến sắc.
Đại danh của Thiên Tuyệt Sa Mạc kia, bọn hắn là như sấm bên tai, chỉ có tu sĩ Hợp Thể mới có nắm chắc ghé qua.
Trừ cái đó ra, tu sĩ Phản Hư cửu tử nhất sinh, về phần tu sĩ Hóa Thần? Cơ bản thập tử vô sinh!
Thậm chí bọn hắn ngay cả từ Hắc Nham Phường Thị đi đến biên giới Thiên Tuyệt Sa Mạc, cũng không có nắm chắc quá lớn.
Đây chính là một vực, còn là một vực chưa khai hoang xong!
Tu sĩ Hóa Thần có lẽ có thể ghé qua một vực trong Nhân tộc, nhưng loại Man Hoang chi địa này, có lẽ còn chưa đến sa mạc, liền gặp được một con Nguyên Cổ Hoang Thú, toàn quân bị diệt...
- ... Bởi vậy, chúng ta chỉ có cố thủ chờ cứu viện.
Nguyên Âm thượng nhân nói:
- Tin tức tốt là.... Yêu tộc cũng không khai chiến, mà chỉ phá hư.... hơn nữa mặc dù khai chiến, chúng ta bị kéo ở chỗ này, cũng sẽ không đến chiến trường Tam Giới Sơn.
Lời này vừa nói ra, Vân Hi tiên tử và Liễu Tự hai mặt nhìn nhau.
Nếu tam tộc đại chiến, tu sĩ Hóa Thần đúng là sinh tử khó liệu.
So sánh mà nói, ở Thiên Phạm Vực khai hoang, tựa hồ là chuyện tốt?
Kỳ thật nơi đây cũng cực kỳ nguy hiểm, lại càng không cần phải nói bây giờ mất đi trợ giúp và liên hệ.
Chân chính nói ra, tựa hồ cũng không khá hơn chút nào?
Nguyên Âm thượng nhân liếc nhìn Phương Tịch:
- Bị Yêu tộc tập kích, trận pháp bảo vệ vực này đúng là có chỗ khuyết tổn, bây giờ Thiên Phạm thành đang nếm thử tu bổ.... Nhưng ở trước đó, có rất nhiều hoang thú lẻn vào là khó mà tránh khỏi.... Bây giờ chư vị nhất định phải làm tốt chuẩn bị lấy Hắc Nham Phường Thị làm cứ điểm, cố thủ chờ cứu viện! Phía dưới ta bắt đầu phân chia nhiệm vụ...
Lời vừa nói ra, tất cả tu sĩ Hóa Thần đều biến sắc!
...
Mấy canh giờ sau.
Phương Tịch đi ra động phủ của Nguyên Âm thượng nhân, thở dài.
Việc này vừa ra, tự nhiên là lòng người bàng hoàng.
Bất quá Nguyên Âm thượng nhân cũng cam đoan, bọn hắn chỉ có thể tạm thời tin tưởng.
Mặc dù ở trong Man Hoang, một vị tu sĩ Phản Hư dẫn đầu hơn mười vị Hóa Thần, thành lập một cứ điểm, vấn đề còn.... không lớn.
Được rồi... Kỳ thật vấn đề rất lớn...
Nói chung chỉ có đến Hợp Thể kỳ, mới có niềm tin chắc chắn du lịch Man Hoang, thường thường cũng không dám xâm nhập quá sâu...
Hiện tại chúng ta tương đương với thuộc địa cô quân, còn cắt đứt liên lạc với bản thổ... nếu thời gian ngắn còn tốt, đợi thời gian dài, còn không biết có bao nhiêu ngưu quỷ xà thần xuất hiện....
Phương Tịch âm thầm đậu đen rau muống, bất tri bất giác liền đi tới khu ngoại thành, cũng chính là vòng ngoài phường thị.
Ở chỗ này, sinh hoạt tối thiểu mấy vạn tu sĩ cấp thấp!
Đối với bọn hắn mà nói, chuyện này mới thật sự là tai hoạ ngập đầu!
Trước một cửa hàng.
- Mau mau, đi đoạt linh mễ....
Một đám tu sĩ Luyện Khí chen chúc tới, có xu thế diễn hóa thành rối loạn.
- Chư vị, chư vị... Hôm nay không bán.
Chưởng quỹ mặt mũi đắng chát, ngăn ở trước cửa.
- Đáng chết... chuông vang tám mươi mốt tiếng, người sáng suốt đều biết xảy ra đại sự, ngươi dám tiếc không nỡ bán....
Một hán tử áo xanh nổi giận gầm lên, tu vi Trúc Cơ, trong tay muốn ném ra một chiếc búa lớn.
- Thiên Phạm Quân đến rồi!
Thời khắc mấu chốt, không biết ai hô một tiếng, một đám tán tu tan tác như chim muông.
Những nơi Phương Tịch đi qua, nhìn thấy cửa hàng, phần lớn đều đang bị cướp mua.
Rất nhiều tán tu mặc dù không biết tình báo mới nhất, nhưng cũng có thể đoán được một ít chuyện, tranh mua vật tư sinh hoạt và tu luyện liền thành bản năng.
Dù sao đại bộ phận đều là tu sĩ Luyện Khí, còn không cách nào tích cốc thời gian dài.
Huống chi còn phải mua sắm rất nhiều đồ vật phòng thân....