Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1494 - Chương 1657 - Thăm Hỏi

Chương 1657 - Thăm hỏi
Chương 1657 - Thăm hỏi

Nó thi triển ra thần thông có thể thay đổi kích thước như ý, lập tức hóa thành một con Ly Nô yêu thú cấp năm, trên thân có vằn hổ, đuôi tách làm đôi. Nó nhảy vào trong lòng nữ tử, cái đầu không ngừng cọ vào nơi đầy đặn, có vẻ hết sức thân mật...

- Khổ cực cho ngươi rồi...

Nữ tu cười duyên và khẽ xoa đầu Ly Nô.

Linh mạch cấp năm này bị Thiên Mị Tông các nàng cướp lấy, vẫn khá bắt mắt trong Man Hoang.

Con Ly Nô cấp năm này chính là linh sủng của vị nữ tu Hóa Thần này. Bây giờ nàng đúng lúc thả nó ở bên ngoài, lấy danh nghĩa chăm sóc động thiên để tiện thể chiếm linh mạch.

Nữ tu váy hồng lấy ra một viên linh đan, chuẩn bị đút cho linh thú ăn. Nàng đột nhiên nhìn về phía bầu trời.

Chỉ thấy hai độn quang cùng đến, hạ xuống đất, hiện ra bóng dáng của Vân Hi Tiên Tử và Liễu Nhứ.

- Lạc sư tỷ!

Vân Hi và Liễu Nhứ nhìn thấy nữ tu váy hồng, vội vàng hành lễ.

- Hóa ra là hai vị sư muội...

Lạc sư tỷ ôm con linh miêu hai đuôi, vẻ mặt trở nên lạnh lùng:

- Những vật tư sư thúc phân phó trước đó đã đặt mua đủ hết chưa?

- Phần lớn đều đủ, chỉ có Kim Lưu Căn chưa có tung tích...

Trên mặt Liễu Nhứ tiên tử hiện ra vẻ khó xử.

- Chúng ta đã chạy khắp những nơi tập trung sinh sống gần đây... Bây giờ chúng ta và cương vực Nhân tộc cắt đứt liên lạc, vật tư thiếu thốn, cũng không có cách nào.

Vân Hi Tiên Tử không nhịn được nói.

- Hai vị sư muội không cần giải thích với ta, chỉ cần nghĩ xem làm sao ăn nói với Thiên Hoa sư thúc là được rồi...

Thiếu nữ mặc váy màu hồng chỉ lo chơi đùa con mèo nhỏ, có vẻ như không muốn để ý tới.

Vân Hi Tiên Tử và Liễu Nhứ liếc mắt nhìn nhau, không khỏi cười gượng.

Trước kia, Đinh sư tỷ bàn bạc mượn linh thạch, các nàng cân nhắc một lúc, cuối cùng vẫn cho mượn.

Dù sao bọn họ đều là sư tỷ muội đồng môn, ngẩng đầu không gặp cúi đầu thấy.

Chỉ là làm tu sĩ, thường ngày các nàng tu luyện cũng cần các loại vật tư, hơn nữa cân nhắc tới chuyện thăng cấp sau này, bọn họ chỉ cho đối phương mượn bốn năm phần.

Bọn họ vốn tưởng đã đủ, không ngờ vẫn đắc tội Đinh sư tỷ.

Đinh sư tỷ kia ngoài mặt không nói gì nhưng lại ngầm truyền ra tin đồn.

Đại khái là phần lớn tu sĩ phi thăng giàu có lại đối xử keo kiệt với tỷ muội...

Vân Hi và Liễu Nhứ có cảm giác bị bài xích, dần dần những công việc vất vả đều đến tay các nàng.

Ví dụ như lần thu mua vật tư này hoàn toàn là chuyện tốn sức không được cám ơn.

Thái độ của Lạc sư tỷ này đã xem như không tệ, ít nhất không đếm xỉa đến, không bỏ đá xuống giếng.

Vân Hi Tiên Tử và Liễu Nhứ liếc mắt nhìn nhau, bọn họ đều hối hận.

Nhưng bây giờ bọn họ còn cần tu sĩ Phản Hư che chở, hai người không muốn bị bắt tới thành Thiên Phạm làm lính, chỉ có thể đau khổ cắn răng chống đỡ.

Hai nàng đang muốn đi về phía bảo vật động thiên giống đóa bông hoa kỳ lạ kia.

Bỗng nhiên!

Một tiếng phượng hót réo rắt vang lên lên.

- Âm thanh này... dường như là... Tiểu Thanh?

Trên mặt Vân Hi Tiên Tử hiện ra vẻ vui mừng.

- Ồ? Người kia lại gửi thư cho hai sư muội à? Chim xanh ân cần thăm hỏi... đúng là một giai thoại.

Mắt Lạc sư tỷ lập tức sáng lên:

- Hai vị sư muội cố gắng nói với bằng hữu kia một tiếng, sau này nếu Thanh Hỏa Loan kia đẻ trứng, có thể giữ lại một quả cho sư tỷ...

Đúng lúc này, phía chân trời hiện ra một ngọn lửa màu xanh.

Nó hóa thành một quầng sáng giống như một lưu tinh màu xanh bỗng nhiên dừng lại trên khoảng không của khe núi, hiện ra một con Thanh Hỏa Loan oai phong.

Còn có một tu sĩ mặc áo bào đen đứng ở trên lưng Thanh Hỏa Loan này.

- Phương đạo hữu...

Liễu Nhứ và Vân Hi Tiên Tử thấy vậy, lập tức vui mừng bất ngờ kêu lên.

- Nhiều ngày không gặp, dạo này hai vị đạo hữu có khỏe?

Phương Tịch thu lại khí tức, bây giờ chỉ khoảng Hóa Thần viên mãn. Hắn nhìn thấy Vân Hi và Liễu Nhứ đều ở đây thì mỉm cười nói.

- Đạo hữu, có thể nói chuyện riêng một lát không...

Vân Hi và Liễu Nhứ liếc mắt nhìn nhau và trả lời.

Điều này nhất thời làm Phương Tịch nhíu mày. Thoạt nhìn bây giờ hai nàng sống ở trong cứ điểm Thiên Mị Tông này có vẻ không tốt lắm.

...

Lúc này, ở một lầu các với các loại hoa tinh tế bao quanh nằm trong bảo vật động thiên có hình dáng bông hoa kỳ lạ kia, một nữ tử cực kỳ xinh đẹp, dáng người cao gầy đang ngồi xếp bằng.

Gương mặt nàng xinh đẹp như thiên tiên. Nàng hơi nhướng mày, trông có phần lẫm liệt lại đanh đá.

- Đinh sư tỷ...

Lúc này, mấy vị oanh oanh yến yến bước tới hành lễ.

Tu vi của vị Đinh sư tỷ này thâm hậu nhất trong các đệ tử Hóa Thần ở Phạm Thiên Vực, lại hoàn thành tu luyện công pháp ngũ hành, có thể lập tức đột phá bình cảnh lớn Phản Hư, bởi vậy mơ hồ được gọi là Đại sư tỷ, làm một đệ tử Hóa Thần đứng đầu.

- Xảy ra chuyện gì?

Đinh sư tỷ mở hai mắt ra, nhướng mày trông càng thêm lạnh lùng.

Bình Luận (0)
Comment