- Vân Hi và Liễu Nhứ kia đã trở về, bây giờ đang nói chuyện với một ngoại nam ở bên ngoài động phủ...
Một nữ tu mặt tròn cười híp mắt nói.
Trong tay nàng đang cầm một mặt gương chiếu cảnh tượng bên ngoài.
- Hừ, lại là tu sĩ phi thăng!
Đinh sư tỷ khinh thường nói:
- Ta vốn đối với chuyện trong môn thu nạp tu sĩ phi thăng, hạng người phi thăng như thế thường cao ngạo, không thể không mài một thời gian mới có thể sử dụng được.
- Đúng vậy, trước đây sư tỷ bảo các nàng cho mượn linh thạch, các nàng còn xoắn xuýt, chuyện nhỏ còn như vậy, gặp phải chuyện lớn lại thế nào nữa?
Đàn nữ rụt rè, suýt nữa lại xem Vân Hi và Liễu Nhứ thành kẻ phản bội tông môn.
Những nữ tu kia đương nhiên biết Đinh sư tỷ “mượn linh thạch mua linh vật Phản Hư” chỉ là giả, chuyên dùng để kiểm tra sự phục tùng của những sư muội như các nàng.
Sau khi có kết quả đưa ra, hai vị có biểu hiện tệ nhất tất nhiên cũng bị trừng trị.
Về phần đột phá bình cảnh Phản Hư à?
Chuyện lớn như thế, Đinh sư tỷ còn chưa mấy nắm chắc, ít nhất cũng phải chờ đến khi trở lại cương vực Nhân tộc, lại tiềm tu mấy trăm năm mới có lòng tin đột phá một lần...
- Hai người Vân Hi và Liễu Nhứ một mình gặp ngoại nam, có nghi ngờ tiết lộ bí mật của tông môn.
Đinh sư tỷ đứng lên:
- Các ngươi đi theo ta cố gắng thẩm vấn một lúc.
- Vâng!
...
Lạc sư tỷ đang trêu đùa với con linh miêu hai đuôi lại nhìn thấy trong bảo vật động thiên kia phát ra ánh sáng mạnh.
Từng luồng ánh sáng bay ra, hóa thành từng vị nữ tu Hóa Thần.
- Lạ sư muội, Vân Hi, Liễu Nhứ... còn có người kia ở đâu?
Đinh sư tỷ với hoa đào bay loạn toàn thân, trông vô cùng xinh đẹp, nhưng sắc mặt lạnh như băng.
“Không xong, Đinh sư tỷ là lợi dụng quyền lợi để báo thù riêng à?”
Trong lòng Lạc sư muội chấn động, lại dịu dàng cười:
- Tiểu muội chưa từng thấy, bọn họ đại khái đi gặp bằng hữu tốt kia thôi...
- Hừ, đệ tử bản môn phải tuân thủ giới luật, không được qua lại thân thiết với ngoại nam... Hơn nữa, cũng không biết người kia xuất thân có trong sạch hay không, đừng để tự nhiên tiết lộ bí mật của bản môn.
Đinh sư tỷ hừ lạnh một tiếng nói.
“Giáo úy Thiên Phạm Quân, còn là tu sĩ phi thăng, xuất thân tất nhiên trong sạch...”
Trong lòng Lạc sư muội nghĩ tới câu này nhưng nhịn xuống không nói.
Chỉ thấy một nữ tu mặt tròn bên cạnh Đinh sư tỷ ôm một bảo kính bỗng nhiên vui mừng nói:
- Tìm được rồi...
Đám nữ tu kia lập tức hóa thành ánh sáng các màu đi về phía nơi đó.
Lạc sư muội bỗng nhiên thở dài, thả linh sủng và hóa thành một tia sáng tiến vào trong bông hoa kỳ lạ...
...
- Thì ra là thế, xem ra các ngươi bị nhằm vào rồi...
Phương Tịch nghe Vân Hi và Liễu Nhứ nói xong, không biết nên khóc hay cười:
- Ơn một nắm thóc, thù một đấu đạo còn không phải vậy sao?
Vân Hi Tiên Tử và Liễu Nhứ không trả lời, chỉ lộ ra vẻ mặt căm giận.
Rõ ràng bọn họ không ngờ tình hình sẽ trở thành như vậy.
Đúng lúc này, thần thức của Phương Tịch đảo qua, nhìn thấy rất nhiều luồng ánh sáng bay tới. Hắn không khỏi cười:
- Sư tỷ muội của các ngươi đúng nhiệt tình, bọn họ cùng tới nghênh đón ta kìa.
Lời này vừa nói ra, Vân Hi và Liễu Nhứ chợt biến sắc:
- Đạo hữu mau đi đi, Đinh sư tỷ tới gây rắc rối cho chúng ta, ta không thể làm liên lụy tới đạo hữu...
- Không cần!
Phương Tịch chắp tay sau lưng, nhìn độn quang đuổi tới cùng với nữ tu trong đó, trên mặt lộ vẻ chế giễu. Hắn đột nhiên loại bỏ Quy Tức Thuật che giấu.
Ầm ầm!
Nguyên khí thiên địa chấn động, khiến những độn quang đang tới ngã trái ngã phải...
Hoa đào đầy trời rơi, Đinh sư tỷ dẫn đầu vô cùng chật vật, trong cái miệng anh đào nhỏ nhắn truyền ra một tiếng hét kinh hãi:
- Đại năng Phản Hư?
Pháp lực cấp Phản Hư tản ra, khiến nguyên khí thiên địa gần đó cũng khẽ dao động.
Khí tức khủng khiếp khiến từng vị nữ tu Hóa Thần giống như chim cút, không dám động đậy.
Bọn họ càng tu luyện tới cấp cao, càng biết rõ sự chênh lệch giữa Hóa Thần và Phản Hư quả thật giống như lạch trời, khiến cho người ta tuyệt vọng!
- A...
Phương Tịch nhìn thấy những nữ tu kia không dám nói gì, không khỏi mở miệng trước:
- Thiên Mị Tông quả thật khách sáo. Đây là phái những đệ tử các ngươi ra ngoài nghênh đón bản tọa sao?
Trên thực tế, hắn đương nhiên có thể tiếp tục che giấu tu vi, sau đó khiến Đinh sư tỷ nhảy lên tìm đường chết, cuối cùng mới để lộ tu vi trở mặt.
Kể từ đó, cho dù tu sĩ Phản Hư của Thiên Mị Tông tới, ở ngay trước mặt người ngoài, thế nào cũng phải sử dụng môn quy trừng phạt nghiêm khắc Đinh sư tỷ này.
Nhưng hắn cần gì phải làm vậy?
Môn quy có nghiêm ngặt cũng không đến mức chặt đứt con đường của nữ đệ tử có hi vọng Phản Hư này.
Mà chờ đến khi sự trừng phạt nghiêm khắc qua đi, nữ tử này tám phần sẽ dồn oán hận lên người Vân Hi và Liễu Nhứ. Từ nay về sau, nàng sẽ trở thành kẻ địch lớn không chết không dừng!