Tới cuối cùng, không chừng bọn họ còn cần Phương Tịch cứu, thậm chí có thể chống lại cả Thiên Mị Tông!
Cái này gọi là được một mất mười, vì làm màu nhất thời mà chôn kẻ địch lớn trong tương lai, thật sự không đáng.
Phương Tịch thích làm sáng tỏ thân phận bối cảnh hoặc thực lực ngay từ đầu, sau đó khiến đối phương biết khó mà lui.
Dù sao vị Đinh sư tỷ này và hai nàng Vân Hi không có thù oán sâu nặng, tiếp theo nàng phải ngu ngốc bao nhiêu khi ở dưới tình huống biết rõ hai nàng có tu sĩ Phản Hư chống lưng còn tiếp tục cố ý nhằm vào hai người?
- Không sai, chúng ta thay mặt Thiên Mị Tông cung kính nghênh đón tiền bối!
Đinh sư tỷ có thể tu luyện tới Hóa Thần viên mãn tất nhiên không phải là kẻ ngu, nàng vội vàng hành lễ thật sâu.
- Cung kính đón tiền bối tới Thiên Mị Tông ta làm khách!
Một đám oanh oanh yến yến sau lưng nàng cũng cung kính hành lễ, lộ ra vẻ yêu kiều quyến rũ.
Vân Hi Tiên Tử nhìn thấy cảnh tượng như vậy, trong lòng không khỏi xúc động.
Trước đây, khi nàng còn là tu sĩ Hóa Thần tuyệt đỉnh ở hạ giới, đã từng chỉ điểm cho Phương Tịch, còn từng giao dịch linh vật Hóa Thần.
Kết quả đến Địa Tiên Giới, tu vi của Phương Tịch đột nhiên tăng mạnh, trở thành nhân vật lớn khiến nàng cũng phải ngước mắt nhìn lên.
Không phải tu vi của nàng không tiến độ, nhưng kém hơn Phương Tịch quá nhiều.
- Ừ.
Phương Tịch hoàn toàn lộ ra phong thái cao nhân, bỗng nhiên nhìn về phía khe núi.
Chỉ thấy một ánh sáng kỳ lạ bay tới, trong đó hiện ra một phụ nhân xinh đẹp với búi tóc cao, gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hành vi cử chỉ dịu dàng.
Nàng còn dẫn theo Lạc sư tỷ kia bên cạnh.
Rất rõ ràng, nữ tu này sợ đám người Đinh sư tỷ làm ra chuyện gì không có cách nào cứu vãn, đã mời luôn Thiên Hoa Tiên Tử có tu vi cao nhất của Thiên Mị Tông ra.
- Thiếp thân Thiên Hoa, ra mắt Phương đạo hữu...
Thiên Hoa Tiên Tử đảo thần thức qua, nhìn thấy toàn thân Phương Tịch có pháp lực Phản Hư, Chân Ma Khí không giả được, không khỏi khẽ cúi người hành lễ.
Lạc sư tỷ ở bên người nàng nhìn Phương Tịch, cái miệng nhỏ nhắn chậm rãi mở ra...
- Thiên Hoa Tiên Tử khách sáo rồi. Chẳng qua hai vị bằng hữu tốt của ta bái nhập Thiên Mị Tông, nên ta mới cố ý sang đây thăm thôi...
Trên mặt Phương Tịch tươi cười cực kỳ ấm áp, đưa ra một túi trữ vật:
- Lần đầu đến thăm, ta có vạn cân thịt hoang thú nguyên cổ làm lễ, vẫn mong tiên tử không chê...
- Không ngờ là thịt hoang thú nguyên cổ...
Thiên Hoa Tiên Tử nhận lấy túi trữ vật, thần thức thoáng thăm dò vào trong đó lập tức chấn động.
Mặc dù vị Phương đạo hữu này vừa thăng cấp tu sĩ Phản Hư, nhưng chỉ sợ thần thông toàn thân không thể tưởng tượng nổi, không ngờ có thực lực giết chết hoang thú nguyên cổ!
Bất luận là hắn gặp phải hoang thú nguyên cổ bị thương nặng hay hợp tác với người khác, đều rất lợi hại.
Nếu hắn săn bắn một mình lại càng khủng khiếp hơn!
Một lát sau, ở vị trí nhụy hoa trung tâm bảo vật động phủ có hình dáng như bông hoa kỳ lạ kia bay lên một cung điện.
Xung quanh không có hoa cỏ nhưng trong không khí lại tràn ngập mùi thơm của trăm hoa, khiến cho người ta bất giác say mê.
- Bách Hoa Điện này của thiếp thân thế nào?
Thiên Hoa Tiên Tử cười dài rót cho Phương Tịch một chén linh trà.
Phương Tịch thoáng thưởng thức, không khỏi nói:
- Trà ngon!
Trà này phối hợp với trăm mùi hoa thơm trong hư không đúng là càng tuyệt hơn.
Không chỉ có vậy, cho dù hắn không có tâm tư gì với nữ tử xinh đẹp mặc cung trang trước mặt này, nhưng trong lòng bất giác cảm thấy thân thiết.
Nếu không phải hắn tu luyện bí thức Thiên Ma Tha Hóa Tự Tại Ma Công am hiểu nhất là đùa bỡn lòng người, còn thật sự không phát hiện ra được điểm này.
“Nữ tử này hình như vẫn chưa chủ động sử dụng mị thuật, bởi vậy chỉ là một loại hiệu quả bị động?”
Phương Tịch đặt chén trà xuống, trong đôi mắt lóe sáng, thở dài nói:
- Trong trà này có Hồng Trần Khí à...
Sắc mặt Thiên Hoa Tiên Tử thoáng thay đổi, cười gượng và trả lời:
- Chính là Hồng Trần Trà!
Thiên Mị Tông tu luyện công pháp là mị thuật nhưng không giống người thường, giới luật tương đối nghiêm ngặt.
Ở giai đoạn Hóa Thần cơ bản vẫn không thoát khỏi phạm trù mị thuật.
Nhưng ở trình độ Phản Hư có thể tu luyện tới cảnh giới càng cao thâm hơn, quyến rũ chúng sinh, lấy Hồng Trần Khí tu luyện.
Phương Tịch vốn không có cảm giác gì, lúc này tâm ma tinh tế, khôn ngoan nhận ra điểm không đúng.
“Thiên Mị Tông này có ít thứ tốt đấy. Chỉ là không biết sau Hợp Thể có thật sự quyến rũ thiên địa, khiến bản thân thay da đổi thịt, số mệnh tăng vọt, thậm chí giảm bớt thiên kiếp không...”
Thiên Hoa Tiên Tử xin lỗi nói:
- Đặc tính công pháp của thiếp thân như vậy, cho dù cố gắng hết sức thu lại vẫn sẽ có ảnh hưởng nhất định đối với người xung quanh, vẫn mong đạo hữu tha tội.
- Không sao...
Phương Tịch khoát tay, chút thiện cảm đó không tính là gì, bất kỳ tu sĩ cao cấp nào cũng sẽ không bị mê hoặc.