Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1500 - Chương 1663 - Hợp Thể Thiên Phượng

Chương 1663 - Hợp Thể Thiên Phượng
Chương 1663 - Hợp Thể Thiên Phượng

Phượng Triện Văn chính là đạo hư không, phi cầm đã đọc qua đạo hư không, tốc độ độn địa làm sao có thể chậm được?

...

Mấy tháng sau, Phương Tịch và Thiên Hoa Tiên Tử đứng sóng vai, xung quanh có một trận pháp được ẩn giấu giữa núi rừng, không hề có sóng pháp lực.

Mà ở phía xa còn có những dãy núi cao vút đâm vào mây.

- Linh sủng của đạo hữu đã được thả ra, sao còn chưa dẫn dắt con Xuyên Vân Hạc kia tới? Chẳng lẽ có chuyện gì bất ngờ xảy ra?

Thiên Hoa Tiên Tử nhìn phần đỉnh núi bị mây mù che phủ, hơi do dự nói.

- Ngươi không cần phải lo lắng, tới rồi!

Phương Tịch đã tính toán trước về điều này. Hắn vốn đang đứng khoanh hai cánh tay xem kịch vui, lúc này bỗng nhiên mở miệng.

- Hả?

Thiên Hoa Tiên Tử vừa phóng thần thức ra, lập tức nhìn thấy rõ một con Thanh Hỏa Loan đang bay nhanh ở phía trước.

Toàn thân nó được một quầng Thanh Loan Hỏa màu xanh vây quanh, trong ngọn lửa màu xanh xen lẫn từng ánh sáng màu bạc, tốc độ độn địa nhanh tới mức không thể tưởng tượng nổi.

Phía sau Thanh Hỏa Loan lại có có một con hạc trắng cực lớn đang sải đôi cánh dài hơn nghìn trượng truy đuổi, đỉnh đầu nó đỏ rực, trên mỏ dài hiện ra từng tia sáng màu đen.

Xuyên Vân Hạc đột nhiên kêu lên một tiếng, linh vũ toàn thân trắng muốt rung lên như kiếm, tốc độ độn địa lại tăng mạnh, mổ tới!

Vào lúc trên mỏ hiện ra ánh sáng màu đen của nó sắp mổ trúng Thanh Hỏa Loan...

Vèo!

Toàn thân Tiểu Thanh bỗng nhiên hiện ra vô số Phượng Triện Văn màu bạc, hình như xuyên qua hư không, lập tức xuất hiện ở cách xa nghìn trượng, tránh thoát được một đòn này.

- Chủ nhân, tên vô lại kia tới rồi!

Tiểu Thanh đi tới bên cạnh Phương Tịch, hình thể bỗng chốc thu nhỏ và trốn trong túi linh thú.

Xuyên Vân Hạc cực lớn giống như bảy mặt trời che đậy bầu trời, tạo thành cái bóng lớn khủng khiếp, lao đầu vào trong phạm vi của đại trận...

- Lên trận!

Phương Tịch nhìn thấy Xuyên Vân Hạc tiến vào trong phạm vi trận pháp, trong tay lập tức có ánh sáng lóe lên, hiện ra Huyền Minh Kỳ. Hắn phất nhẹ.

Ào ào!

Tiếng nước chảy hiện ra, ở trong hư không, đột nhiên xuất hiện sông núi, thậm chí phát ra từng hào quang tối tăm.

Hào quang màu đen che kín trời cao, giống như màn trời chậm rãi ép xuống...

Xem ra, rất có tư thế bao phủ Xuyên Vân Hạc.

Sắc mặt Thiên Hoa Tiên Tử không khỏi đờ ra.

Nàng nhìn thấy bầu trời giống như một tấm màn che tối đen hạ xuống, trên mặt đất tuôn ra rất nhiều nước đen.

Vô số nguyên khí thiên địa cuồn cuộn, đang hóa thành rất nhiều chữ triện màu đen...

Trong nháy mắt, một trận pháp lại được phát động, che khuất bầu trời!

- Trận pháp cấp sáu... Còn không phải là trận pháp cấp sáu bình thường.

- Người này...

Thiên Hoa Tiên Tử nhìn về phía Phương Tịch, trên mặt hiện ra vẻ khó có thể tin nổi.

Tu sĩ Hóa Thần bình thường phải tiêu hao hết tâm huyết mới đột phá được cảnh giới lớn Phản Hư, người này lại còn là một vị Trận Pháp Sư cấp sáu sao?

Xuyên Vân Hạc nhìn thấy mình tiến vào trong trận pháp thì hoảng sợ, linh vũ bất chợt lại chấn động.

Vèo vèo!

Từng linh vũ của nó vừa dài vừa sắc bén giống như phi kiếm tự nhiên chấn động, từng ánh kiếm màu trắng hiện ra và tập trung lại với nhau giống như một kiếm trận, xông về phía tấm màn tối tăm giữa không trung.

Vô số ánh kiếm trắng chợt bạo phát, giống như muốn đâm rách trời cao!

- Không hổ danh là hoang thú nguyên cổ, trong từng hành động cử chỉ đều có mùi vị của kiếm pháp và trận pháp, hoa văn trên thân cũng tương tự trận văn... Người là linh trưởng của vạn vật, học vạn vật... Một vài trận pháp và kiếm đạo đại khái học được từ trên thân hoang thú như vậy?

Tu tiên giả đạt đến cấp cao sẽ dần dần tiếp xúc với lực pháp tắc.

Hoang thú nguyên cổ trời sinh ngu muội, lại tự mang theo rất nhiều trận văn, từng hành động cử chỉ đều không bàn mà hợp với đại đạo, có thể nói là thiên đạo công bằng.

Phụt phụt!

Ánh kiếm trắng đâm rách tấm màn đen, lại đi tới nước đen bên trong.

Vô cùng nước đen tuôn ra, bên trong có rất nhiều Huyền Minh Thần Sa đánh tới, đồng quy vu tận với ánh kiếm...

Tiếp theo, thiên địa bỗng nhiên tập hợp vào giữa!

- Tiên tử xem có hiểu được trận pháp này của ta không?

Phương Tịch phất Huyền Minh Kỳ trong, cười một tiếng hỏi.

- Bố trí xung quanh chính là Thiên Trận, cờ đen trong tay đạo hữu chính là Địa Trận, thiên địa hợp nhất, âm dương hòa hợp... Quả nhiên huyền diệu!

Thiên Hoa Tiên Tử cố cười gượng, nhưng lại âm thầm tính toán, nếu mình rơi vào trong trận pháp, có thể còn sống không.

Một lát sau, sắc mặt nàng có chút khó coi.

- Xuyên Vân Hạc này còn muốn giãy giụa một lúc...

Phương Tịch cười ha ha:

- Trận này chỉ có thể vây khốn, hoang thú nguyên cổ bị thương nặng chưa chắc có thể mất mạng... Đến lúc đó, còn phải mời tiên tử ra tay!

- Tất nhiên rồi!

Thiên Hoa Tiên Tử nâng một lẵng hoa trong tay, trên đó có ánh sáng kỳ dị lập lòe, có vô số cánh hoa hiện ra, rực rỡ lấp lánh, bảo vệ quanh bản thân.

Bình Luận (0)
Comment