Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1501 - Chương 1664 - Hợp Thể Thiên Phượng 2

Chương 1664 - Hợp Thể Thiên Phượng 2
Chương 1664 - Hợp Thể Thiên Phượng 2

Gào gào!

Bỗng nhiên, từ bên trong đại trận truyền ra một tiếng rồng ngâm!

Ảo ảnh Giao Long cấp sáu hiện ra, không ngừng phun ra sương độc.

Xuy xuy!

Rất nhiều linh vũ trên thân Xuyên Vân Hạc bắt đầu dính một tầng màu tím đen, phát ra tiếng kêu đau đớn.

- Đốt đàn nấu hạc, tuy bất nhã... Nhưng mùi thịt hạc này quả thật không tệ.

Phương Tịch dùng một tay bấm pháp quyết, đánh vào trong Huyền Minh Kỳ.

Ảo ảnh Giao Long kia lập tức hợp cùng chín U Minh Hà, hình thể do ảo hóa thực, chỉ thấy một con Giao Long tím đen đột nhiên lao ra khỏi vực sâu màu đen, đấu với con Xuyên Vân Hạc kia.

Thiên Hoa Tiên Tử thấy thế thì không khỏi cười dịu dàng, nâng lẵng hoa bước vào chiến trường.

- Đi!

Nàng chỉ tay về phía Xuyên Vân Hạc, trong lẵng hoa lại có vô số cánh hoa bay ra.

Ở trong cánh hoa bay đầy trời còn có từng luồng khí tức màu đỏ hiện ra.

Những khí tức màu đỏ này giống như từng sợi tơ bay trong hư không, nhẹ như không có trọng lượng tạo thành từng vòng quấn quanh thân Xuyên Vân Hạc...

Bây giờ, Xuyên Vân Hạc bị trận pháp áp chế, lại đang đấu với Giao Long, căn bản không có cách chống đỡ, bị những sợi tơ màu đỏ kia quấn từng vòng.

Đến cuối cùng, linh vũ thậm chí cũng bị nhuộm đỏ.

- Hợp!

Thiên Hoa Tiên Tử thấy vậy, không khỏi cười hì hì, hai tay bấm pháp quyết.

Rất nhiều sợi tơ màu đỏ nhẹ như không có trọng lượng kia lập tức ngưng thực, hóa thành từng sợi dây xích màu đỏ, mặt ngoài có vô số bách thái nhân gian, vui buồn hờn giận... trói chặt Xuyên Vân Hạc từng vòng, không ngờ có vẻ rất nặng!

Xuyên Vân Hạc không còn linh hoạt được nữa, phần gốc cánh của nó bị mônt chân của Giao Long ấn chặt, hiện ra ba vết thương lớn, vô số linh vũ dính máu bay lượn...

- Hồng trần ba nghìn trượng, dị bảo này thật sự không tệ...

Phương Tịch thấy vậy thì âm thầm gật đầu.

Thiên Hoa Tiên Tử nói thật sự không sai, thần thông pháp lực của nàng phối hợp với dị bảo này, thật sự có thể đánh bại Xuyên Vân Hạc.

Đương nhiên, nếu không mình phối hợp, nàng rất khó có thể giết chết con hoang thú nguyên cổ này dễ dàng.

Dù sao nó biết bay, đồng thời tốc độ bay của nó còn cực kỳ kinh người!

Nếu để nó chạy thoát, sau đó nhớ thương kẻ tập kích, cũng rất khó giải quyết... Dù sao Thiên Hoa Tiên Tử không phải chỉ có một người!

- Trấn!

Phương Tịch nhìn thấy cảnh tượng này, đương nhiên lập tức phối hợp.

Trong trận pháp, từng cột ánh sáng tối đen hạ xuống, hạn chế Xuyên Vân Hạc ở trong đó.

Trên thực tế, hắn vẫn âm thầm giữ lại vài phần.

Ít nhất, hắn không hề thi triển ra công hiệu giảm tu vi của Cửu U Minh Hà Huyền Sa Đại Trận,...

Hắn chỉ tiến hành phong ấn và tạo lực áp chế, phối hợp với hồn phách Độc Giao cấp sáu lại thêm một vị Thiên Hoa Tiên Tử, đủ khiến con Xuyên Vân Hạc này nuốt hận.

Nguyên khí thiên địa cuồn cuộn, từng luồng ánh sáng trắng và ánh sáng màu đỏ quấn lấy nhau, khiến hư không không ngừng dao động.

Một phần lực lượng đấu pháp tản ra, lại có một ngọn núi đổ nát.

- Tật!

Hai tay Thiên Hoa Tiên Tử bỗng nhiên bấm pháp quyết, từ lòng bàn tay hiện ra một ánh sáng màu đỏ.

Đó là một thanh phi kiếm giống như hồng trần bách luyện, vừa lấy ra đã hóa thành một cầu vồng đỏ bắc ngang trời.

Nó vòng quanh Xuyên Vân Hạc đang bị vô số cột nước hạn chế, chỉ dạo qua một vòng, cái đầu cực lớn của Xuyên Vân Hạc đã rơi xuống...

Ở dưới sự hợp sức của hai vị tu sĩ Phản Hư, một con hoang thú nguyên cổ cấp sáu này cuối cùng vẫn bị chém đầu!

Ào ào!

Vô số Huyền Minh Trọng Thủy bị hút vào Huyền Minh Kỳ trong tay trong Phương Tịch, bầu trời bỗng chốc trở lại trong xanh.

Tiểu Thanh bay ra khỏi túi linh thú, lộ vẻ tội nghiệp nhìn Phương Tịch:

- Chủ nhân... Người ta muốn... nội đan của con Xuyên Vân Hạc kia...

Dù sao bọn họ đều là linh cầm, nếu có thể thu được nội đan cấp sáu của Xuyên Vân Hạc, tương lai Tiểu Thanh đột phá Phản Hư cũng có trợ lực nhất định.

Phương Tịch nghe vậy lại không vui.

Dù sao mình đã yêu cầu linh vũ, nếu lấy thêm nội đan... con hoang thú nguyên cổ này chỉ còn lại thịt...

Tuy thịt hoang thú nguyên cổ cũng là đồ tốt...

Tiểu Thanh nói xong lại chạy đến bên cạnh Xuyên Vân Hạc đạp mạnh vào thi thể của nó:

- Ai bảo ngươi đến gây sự với tiểu cô nãi nãi... Bây giờ ngươi biết lợi hại chưa?

Nàng nhìn Thiên Hoa Tiên Tử, đôi mắt linh hoạt đảo quanh:

- Chủ nhân... Nếu không ngươi thu thi thể trước, chờ đến sau khi trở về lại chia?

Thiên Hoa Tiên Tử hơi do dự rồi bất chợt nói:

- Cũng được... quan trọng nhất bây giờ vẫn là lấy Tiên Vân Chi.

- Được, mời!

Phương Tịch chắp tay và bảo Tiểu Thanh hiện ra nguyên hình. Hắn cưỡi ở trên thân Tiểu Thanh, hóa thành một ánh lửa màu xanh lao về phía một đỉnh núi.

Đỉnh núi này nằm trong mây, mà ở trên một vách đá nằm trong mây lại mọc ra một Linh Chi trắng như mây.

Mặt ngoài Linh Chi này đầy linh văn, cắm rễ ở trên thân cây Trường Thanh mọc trên vách đá đã mục nát từ lâu, mặt ngoài có một tầng hào quang năm màu chiếu thẳng lên trời cao.

Bình Luận (0)
Comment