- Chờ đã, đây là...
Bỗng nhiên, hắn nhìn thấy một khu vực trên bản đồ Thái Nhất Kinh thể hiện ra. Ánh mắt Phương Tịch chấn động.
Hắn đổi hướng độn quang, hóa thành một đường cong tuyệt đẹp, thoáng thay đổi phương hướng.
Không lâu sau, phía trước lại hiện ra từng đỉnh núi giống như sừng trâu vậy.
Vô số sương mù tỏa ra khắp nơi, hóa thành cấm chế không trọn vẹn bao phủ mặt đất trong phạm vi trăm vạn dặm.
Đây là một chỗ cấm địa trong Thiên Phạm Vực, tên là Vạn Giác Lâm!
Cũng chẳng biết tại sao, những đỉnh núi giống như trâu sừng này còn kèm theo hoa văn tự nhiên, hình thành rất nhiều cấm chế không hoàn chỉnh.
Rất nhiều cấm chế liên kết với nhau, uy năng quả thật có thể tương đương với đại trận cấp bảy, cho dù tu sĩ Phản Hư tiến vào cũng sẽ cửu tử nhất sinh!
Chỉ vừa tiếp cận, Phương Tịch đã cảm nhận được một áp chế truyền đến, đây là Cấm Không Lực của trận pháp!
Hắn mỉm cười và thu Tiểu Thanh lại, hạ độn quang xuống rồi lập tức lăn một vòng.
Ò!
Một con Tam Giác Nguyên Tê hiện ra, bên ngoài thân hiện ra từng đường vân, ba cái sừng nhọn trên đỉnh đầu không ngừng lập lòe phát ra ánh sáng kỳ lạ.
Phụt!
Nó lắc đầu lắc đuôi lao đầu vào trong trận pháp, nhanh chóng biến mất.
... Đây là Tha Hóa Vạn Vật Bí Thuật trong Tha Hóa Tự Tại Ma Công!
Phương Tịch nghiên cứu bí pháp này mấy chục năm, cuối cùng may mắn đạt tới tiểu thành.
Trước đó, hắn chẳng qua có thể biến hóa Hỗn Lạc Xà, nhưng sau khi thu được thi thể hoang thú nguyên cổ Tam Giác Nguyên Tê, cố gắng giải phẫu học tập, cuối cùng hắn ở trong Thiên Mị Tông đã luyện tập thuần thục biến hóa này.
Lúc này, hắn hóa thân Tam Giác Nguyên Tê, trời sinh có đầy đủ thần thông phá trận, đấu đá ngang dọc ở trong Vạn Giác Lâm.
Ánh sáng trên ba cái sừng đánh tới từng cấm chế không hoàn chỉnh, khiến cấm chế lập tức sụp đổ ra, hiện ra con đường sau đó.
Càng không cần phải nói tới bản thân Phương Tịch còn là một Đại Tông Sư trận pháp, hắn liếc mắt đã có thể nhìn ra rất nhiều điểm yếu trong trận pháp cấm chế.
Sau khi hắn xông vào trận pháp, thậm chí chuyên tìm những chỗ có thể chữa trị và thay đổi trận pháp để chui vào, muốn dựa vào lực lượng của trận pháp ngăn cản Thiên Phượng truy kích phía sau.
- Tu sĩ Nhân tộc đê tiện!
Phía sau, Hợp Thể Thiên Phượng nhìn thấy cảnh tượng này, vẻ mặt trở nên rất khó coi.
Nhưng nàng không quá khó xử, trên tay có ánh sáng lóe lên, hiện ra một trận bàn năm màu.
- Chỉ là tu sĩ Phản Hư không ngờ lại phải vận dụng vật này, thực sự có phần chuyện bé xé ra to.
Hợp Thể Thiên Phượng thở dài một tiếng, hai tay bấm pháp quyết, Pháp lực cấp Hợp Thể tràn vào trong trận bàn năm màu.
Ô ô!
Hào quang năm màu nổ mạnh, bỗng nhiên hóa thành một chùm sáng lất phất bao quanh nữ tử này. Nàng nhảy vào trong Vạn Giác Lâm.
Bùm bùm!
Nàng đi qua nơi nào, vô số cấm chế không trọn vẹn kia không ngờ đều vỡ nát!
Phương Tịch quay đầu nhìn lại, không khỏi xoay người bỏ chạy.
Cũng may Tam Giác Nguyên Tê ở trong này thực sự như cá gặp nước, cho dù không có cách nào kéo dài khoảng cách quá mười nghìn dặm, nhưng vẫn duy trì được khoảng cách lúc trước, thậm chí còn có xu thế không ngừng tăng lên...
...
Thành Thiên Phạm chính là thành do Thiên Phạm Quân đóng đô ở Thiên Phạm Vực, nằm ở chính giữa Thiên Phạm Vực và mở rộng ra tám phương.
Đương nhiên, đây là dưới điều kiện tiên quyết thành Thiên Phạm có đủ lực trấn áp.
Nếu thực lực của thành Thiên Phạm suy yếu, thành này cũng biến thành nơi chiến trường của bốn phương.
Từ khi truyền tống trận siêu cấp bị phá hủy, tu sĩ Hợp Thể biến mất tới nay, thành này đã trải qua ba mươi hai lần thú triều và tà vật quấy phá!
Mỗi lần đều khiến một đám tu sĩ Phản Hư trong thành mệt mỏi, thật vất vả mới trấn áp xuống được.
Mà những tu sĩ từ trong các Phường thị chạy ra, trải qua trăm cay nghìn đắng mới vất vả chạy tới thành Thiên Phạm càng xui xẻo hơn.
Trong phần lớn bọn họ đều là tu sĩ Hóa Thần, sẽ càng an toàn hơn, bọn họ mới mạo hiểm di chuyển về phía thành Thiên Phạm.
Kết quả sau khi bọn họ đến thành Thiên Phạm, lập tức bị sắp xếp vào trong quân, ứng phó với tai họa thú triều.
Sau mấy lượt, bọn họ lập tức tử thương nặng nề.
Nhân khí trong tòa thành trì đang dần dần tiêu tan. Đến bây giờ, khắp nơi đều là cảnh tượng tan hoang.
Ngày này, ngoài thành Thiên Phạm, từng trận văn với hình dáng bông hoa sen màu vàng nở ra, có ánh sáng màu bạc lập lòe, không ngờ một truyền tống trận được mở ra!
Trong ánh sáng màu bạc lóe sáng, một đội tu sĩ đi ra.
Tu sĩ dẫn đầu mặc váy dài, làn da đồng cổ, dưới da mơ hồ có Phạn văn lập lòe. Đây chính là người đã từng trấn giữ Hắc Nham Phường Thị... Nguyên Âm Thượng Nhân!
Sắc mặt nàng bình tĩnh, gương mặt hơi mệt mỏi.
Các tu sĩ Hóa Thần phía sau đều mặc chiến giáp trên người, trên gương mặt đầy vẻ cảnh giác.
- Nhiệm vụ của chúng ta hôm nay là tuần tra khu vực gần thành Thiên Phạm... Xua đuổi hoang thú…