Vẻ mặt Nguyên Âm Thượng Nhân lãnh đạm, nói với một đám tu sĩ Hóa Thần.
Nàng là tu sĩ Phản Hư lại là người trong phật môn, thật ra đãi ngộ của nàng xem như không tệ, đồng thời cũng được Thiên Phạm Quân xem là dòng chính.
Bây giờ, ngay cả tu sĩ cao cấp dòng chính như nàng cũng không thể không ra thành tuần tra, đủ để thấy rõ chiến lực trong thành trì đã đến tình trạng trứng chọi đá tới mức nào!
Tuy lúc trước thành Thiên Phạm nhân lúc thú triều, từng phái ra không ít người mang tin tức triệu tập tu sĩ chủ trì Phường thị các nơi quay về viện trợ.
Nhưng tu sĩ không phải là người ngu.
Trước đó, sau khi tình trạng bi thảm của mấy nhóm tu sĩ chạy nạn tiến vào thành Thiên Phạm được truyền ra, bọn họ thà rằng mở động phủ ở nơi dã ngoại đau khổ kiên trì, cũng không muốn quay về thành Thiên Phạm làm bia đỡ đạn.
Dù sao ít người, thật ra không dễ khiến cho hoang thú cao cấp chú ý.
- Quân chủ... Rốt cuộc nghĩ thế nào vậy?
Nguyên Âm Thượng Nhân nhìn tường thành càng thêm đổ nát, trong lòng hiện ra một ý nghĩ.
Nàng vội vàng chôn sâu ý nghĩ này trong thức hải, lại bắt đầu một ngày tuần tra.
Keng!
Theo tiếng động nặng nề vang lên, một con sói hoang thú ngã trên thảo nguyên.
Một đám tu sĩ Hóa Thần lập tức tiến lên, rất thành thạo lột da, cắt thịt, róc xương...
- Tiền bối Phong Lôi Bạt thật sắc bén, cho dù tu sĩ Hóa Thần hậu kỳ gặp phải con hoang thú Thiết Cốt Lang này cũng sẽ cảm thấy đau đầu, vậy mà nó lại bị một đòn mất mạng...
Một vị tu sĩ Hóa Thần giống như đang xúc động nói.
- Thiết Cốt Lang có năng lực phòng ngự kinh người, ta chỉ am hiểu pháp môn âm công, nó khó có thể phòng ngự thôi...
Nguyên Âm Thượng Nhân giả vờ khiêm tốn vài câu, vẻ mặt bỗng nhiên thay đổi!
Thần thức của nàng có thể kéo dài hơn nghìn dặm, cảm giác được một khí tức Phản Hư sơ kỳ đang nhanh chóng tiếp cận.
Chẳng bao lâu, vị tu sĩ ngoài ngàn dặm kia đã hiện ra ở trong thần thức của nàng.
- Hả? Ngươi là... Phương Tịch?
Phần lớn tu tiên giả có khả năng gặp qua là không quên được, hơn nữa còn là còn là giáo úy Hóa Thần dưới trướng, Nguyên Âm Thượng Nhân sẽ không nhận nhầm được!
- Ngươi không ngờ đã là... Phản Hư?
Nguyên Âm Thượng Nhân cảm nhận khí tức trên người Phương Tịch, trên mặt không khỏi lộ vẻ chấn động.
Dù sao trong quân trước đây đều lưu truyền vị tu sĩ phi thăng này đã hết tiềm lực, cho dù về sau trở lại bình thường, nhưng vẫn cách xa Phản Hư, sao bây giờ lại tự nhiên thành thế này?
Còn là hôm nay ở Thiên Phạm Vực gần như cắt đứt liên hệ với bên ngoài?
Nếu tin tức này truyền ra, đái khai sẽ khiến cho người ta phấn chấn?
Trong lòng Nguyên Âm Thượng Nhân đột ngột hiện ra rất nhiều ý nghĩ.
Phương Tịch đã phát hiện ra Nguyên Âm Thượng Nhân từ lâu, nhanh chóng dùng thần thức truyền âm nói:
- Vẫn mong đạo hữu dẫn đường, tại hạ muốn tiến vào trong thành Thiên Phạm tránh nạn...
- Tất nhiên rồi, thành Thiên Phạm ta luôn hoan nghênh các vị tu sĩ.
Nguyên Âm Thượng Nhân nhìn thấy một vị tu sĩ Phản Hư chủ động dựa vào, trên mặt không khỏi hiện ra vẻ vui mừng.
Nàng cho rằng cái đối phương gọi là tránh nạn, chỉ là tránh né hoang thú và tà vật bình thường...
Nếu lôi kéo được một vị tu sĩ Phản Hư tiến vào thành Thiên Phạm, nàng có thể thu được không ít cống hiến!
Thu!
Hai bên dùng thần thức nói chuyện với nhau rất nhanh.
Nhưng một độn quang năm màu cùng với thần thức của tu sĩ Hợp Thể càng nhanh hơn!
Nguyên Âm Thượng Nhân còn chưa truyền âm với Phương Tịch được mấy câu, đã cảm nhận được một thần thức lạnh lùng đảo qua mình, thậm chí phong tỏa nàng, nàng không khỏi biến sắc:
- Hợp Thể... Yêu tu?
Lúc này, trong ánh mắt nàng nhìn về phía Phương Tịch đầy kinh hãi.
“Ngươi không nên tới đây!”
Thần thức của Phương Tịch thoáng động, hình như qua nét mặt của Nguyên Âm Thượng Nhân đọc lên một câu như vậy.
Hắn không để ý, trong mắt chỉ có thành Thiên Phạm, chuẩn bị thi triển biến hóa Tam Giác Nguyên Tê bất kỳ lúc nào. Nếu cửa thành không mở, hắn sẽ lao vào bên trong thành trì.
- Đi!
Nguyên Âm Thượng Nhân bỗng nhiên kêu lên thảm thiết, vang vọng trong hư không xung quanh.
Bản thân nàng đã được Phong Lôi Bạt bao quanh, hóa thành một động quang phong lôi dẫn đầu bỏ chạy về phía trong thành Thiên Phạm.
Những tu sĩ Hóa Thần kia đều là người sành sỏi, bọn họ chỉ dại ra trong chớp mắt, lại làm ra lựa chọn tương đồng.
Phương Tịch còn chưa đến chỗ này, lại nhìn thấy rất nhiều độn quang chạy tán loạn ra khắp nơi. Có người thi triển thuật độn thổ, cũng có người thi triển Huyết Độn Pháp... Có thể nói là bát tiên qua biển, mỗi người thể hiện ra thần thông khác nhau.
Hắn không kịp để ý tới những tu sĩ này, tuy trong đó còn có đám người quen giống như có Cuồng Thao Cư Sĩ, lúc này chỉ có thể tự cầu nhiều phúc.
Khi độn quang của hắn không chút lưu tình xẹt qua, ngay sau đó là con Hợp Thể Thiên Phượng kia!
- Lại để hắn chạy thoát thân một đường đến đây à?