Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1514 - Chương 1677 - Khai Hoang Lại Mở 3

Chương 1677 - Khai hoang lại mở 3
Chương 1677 - Khai hoang lại mở 3

Đến lúc đó, túi trữ vật và bảo vật đối phương mang theo tất nhiên đều thuộc về mình.

- Mà thôi... Nếu không có khoản thu nhập thêm, ta đây đóng vững đánh chắc cũng không có gì...

Tâm trạng Phương Tịch rất tốt, được là ta may mắn, mất là số mạng của ta.

Hắn không quá hy vọng, cũng sẽ không thất vọng.

Thật giống như Đại Thanh kia... Có môi trường tốt như vậy, cho đến tận bây giờ vẫn là cấp bốn đỉnh phong, thậm chí còn chưa bước qua được ngưỡng cửa Hóa Thần!

So ra, Tiểu Huyền Quy chịu ganh đua hơn rất nhiều, bây giờ đã tu luyện tới cấp năm viên mãn, chỉ còn chờ vượt qua Đại Thiên Kiếp!

- Đây cũng là lực lượng mạnh mẽ của thời gian sao?

Phương Tịch xoa cằm, cảm giác so với nuôi rùa, Đại Thanh Ngư có thể ném...

Trong lúc suy nghĩ, hắn thu Địa Tiên Linh Cảnh, ánh sáng màu bạc lóe lên và đi tới Địa Tiên Giới.

Ở nơi mật thất sâu nhất trong động phủ trên đảo giữa hồ tại Yêu Nguyệt Tiên Thành, hắn thản nhiên đi ra, lại nghe bên trong động phủ có chút động tĩnh.

Một nữ tu có gương mặt như ánh trăng, trên người khoác lụa mỏng kèm theo khí chất của con người đi tới, dịu dàng thi lễ:

- Cung nghênh chủ nhân xuất quan!

- Thái Âm... Gần đây có chuyện gì không?

Phương Tịch ngáp một cái, hưởng thụ Thái Âm Tiên Tử hầu hạ.

Thái Âm Tiên Tử này là khôi lỗi cấp năm do hắn chế luyện ra, bây giờ tương đương với đại quản gia của động phủ.

Dù sao hắn không thể trông cậy vào Tiểu Huyền Quy ở bên ngoài xử lý các việc đưa đón!

Mà dựa vào hai người này che giấu, Phương Tịch vẫn chế tạo ra biểu hiện giả dối lão tổ Vương gia đang bế quan.

Bây giờ trong Yêu Nguyệt Tiên Thành đã có tin đồn lưu truyền, nói lão tổ Vương gia chính là tính tình như con rùa, trăm ngàn năm không chuyển ổ...

Phương Tịch đương nhiên không để ý tới chuyện này.

Hắn thậm chí đối mặt với viên đạn bọc đường của Mã gia lại chỉ nhận lợi ích mà không hề chớp mắt, bị người ta bàn luận vài câu đã tính là gì?

Hơn nữa, tu sĩ mới tiến vào Phản Hư cần làm quen tu vi và pháp lực, tu luyện bí thuật... bế quan lâu dài là chuyện bình thường.

Hắn đi ra khỏi động phủ, tới trên đảo giữa hồ, không khỏi khẽ nhíu mày.

- Đây là... Thiên uy à?

Phương Tịch cảm nhận được trong hư không truyền đến từng tia áp lực. Hắn nhìn về phía sâu bên dưới đáy hồ.

Ở đó có một con Huyền Quy hình thể khổng lồ như căn nhà đang trốn ở trong mai rùa, lấy Quy Tức Thuật ngủ say, khí tức trên người vô cùng khủng khiếp, đã đạt tới cấp năm viên mãn!

“Nếu không phải Tiểu Huyền Quy lấy Quy Tức Bí Thuật miễn cưỡng áp chế tu vi của bản thân, chỉ sợ nó sẽ lập tức vượt qua Đại Thiên Kiếp...”

Phương Tịch gật đầu:

- Ta tới thật đúng lúc...

Hắn không có gì phải chuẩn bị cho việc Tiểu Huyền Quy tiến giai.

Dù sao đối với tu sĩ Phản Hư, muốn bồi dưỡng một vị Hóa Thần viên mãn khác đột phá là chuyện vô cùng thương gân động cốt.

Phương Tịch tin tưởng với huyết mạch của Tiểu Huyền Quy, nó không đến mức chết trước ngưỡng cửa Phản Hư!

Hắn cùng lắm hộ pháp cho Tiểu Huyền Quy khi nó đột phá, đồng thời cho nó mượn mấy vật như Phạm Âm Kim Linh, Hỗn Nguyên Thiên La Tán mà thôi...

Theo Phương Tịch thấy, Tiểu Huyền Quy có thể nhanh tăng lên cấp sáu như vậy, chủ yếu vẫn là do nó có lực huyết mạch mạnh mẽ.

Nó sinh ra đã là đại yêu cấp bốn, nền móng bất phàm, tiết kiệm không biết bao nhiêu thời gian tu luyện.

Đương nhiên, sau khi nó đạt tới cấp năm, mình đã ủng hộ cho nó rất nhiều Chân Huyết Đan. Không hề nghi ngờ, đó cũng là một phần nguyên nhân quan trọng khiến tu vi của nó đột nhiên tăng mạnh!

“Linh sủng như vậy tất nhiên sẽ người ta bị mơ ước...”

Phương Tịch bảo Tiểu Huyền Quy biến thành kích thước bằng bàn tay, dễ cầm trong tay, hắn gõ một cái vào mai rùa.

Trước kia, Tiểu Huyền Quy đều lợi dụng Quy Tức Bí Thuật che giấu sự thật huyết mạch của bản thân bất phàm.

Nhưng bây giờ đã qua mấy trăm năm, nó từ Hóa Thần thăng cấp Phản Hư, nếu để bên ngoài biết được, ai cũng sẽ biết nó không tầm thường.

“Hay mình đi ra ngoài thành, tìm một chỗ không người để thăng cấp...”

Phương Tịch thật ra rất sợ phiền phức.

Nếu Vương gia còn có một con Huyền Quy Phản Hư, chỉ sợ sẽ khiến cho một vài người mơ ước và rất nhiều người lo lắng...

Dù sao yêu thú thuộc loài rùa có thọ nguyên khá dài...

Mấy chục nghìn năm sau, có lẽ xảy ra một tông môn còn khủng khiếp hơn Ngự Long Tông!

Tuy Phương Tịch không sợ, nhưng cũng không thích phiền phức.

Hắn lập tức thay hình đổi dạng, hóa thân làm một ma tu già nua với mái tóc bạc. Hắn nhét Tiểu Huyền Quy vào túi linh thú, lặng lẽ ra khỏi Yêu Nguyệt Tiên Thành.

Tinh Thần Vực rất lớn, trong nơi hoang dã còn có hoang thú chưa từng bị quét sạch quanh quẩn.

Phương Tịch mở bản đồ cướp được từ khách khanh của Yêu Nguyệt Tiên Thành, tìm được vị trí tiên thành phía trên.

Bình Luận (0)
Comment