Tuy bọn họ ở trong Yêu Nguyệt Tiên Thành không thể được thu hoạch nào, nhưng được cái an toàn, tuyệt đối không nguy hiểm!
- Cũng không biết... trong Hải Ngoại Tiên Phủ kia rốt cuộc ra sao?
Phương Tịch cầm theo bầu rượu, nhìn về hướng Huyền Minh Uyên với vẻ hồi tưởng.
...
Huyền Minh Uyên.
Ô ô ô!
Âm phong gào rít giận dữ, sóng đục đẩy không trung!
Trong thiên địa bỗng nhiên có biển mây nhấp nhô, ở trong mây đen vô tận còn có một con quái vật khổng lồ tới lui tuần tra.
Không ngờ nó là một con Cực Côn có hình thể vô cùng khủng khiếp!
Mà ở bên cạnh Cực Côn còn có mấy tinh quang truy đuổi, khí tức sâu như biển, không ngờ đều là từng vị tu sĩ Phản Hư!
Những tu sĩ Phản Hư này thao túng nguyên khí thiên địa, đấu với Đại Côn...
Vô số nguyên khí thiên địa cuồn cuộn, phát ra gợn sóng cực kỳ hỗn loạn. Cho dù là tu sĩ Hóa Thần bị cuốn vào trong nguyên khí thiên địa hỗn loạn này, chỉ sợ không chết cũng sẽ phải bị trọng thương!
- Giết!
Một người Phản Hư áo đen nổi giận gầm lên một tiếng, nguyên khí thiên địa ngưng tụ, hóa thành một ánh đao màu đen giống như mặt trăng khuyết!
Tay hắn cầm một bảo vật Phản Hư hình thanh loan đao tối tăm chém mạnh xuống!
Phụt!
Nguyên khí thiên địa đột nhiên bị phá vỡ, ánh đao tối đen rơi vào trên thân Đại Côn, không ngờ giống như xé ra một thung lũng cực lớn.
Vô số máu bắn ra, khiến Cực Côn phát ra một tiếng kêu rên.
- Ha ha!
- Chúng ta dùng hết mọi cách, cuối cùng cũng dụ được con Côn này ra khỏi Huyền Minh Hải Nhãn, hôm nay chúng ta nhất định phải giết chết được hoang thú nguyên cổ này lấy đan!
Một lão già tóc bạc với dáng vẻ tiên phong đạo cốt phất cây phất trần trên tay.
Vèo vèo!
Trong không trung bỗng nhiên hiện ra vô số sợi dây xích màu trắng, giống như một tấm thiên la địa võng chợt rơi xuống, ngăn cản lối đi của Cực Côn.
Tuy Cực Côn có hình thể khổng lồ, nhưng chỉ là một con hoang thú nguyên cổ cấp bậc Phản Hư.
Nó đối mặt với rất nhiều tu sĩ Phản Hư bao vây tấn công, đã rơi xuống thế hạ phong từ lâu, lúc này càng rơi vào tình cảnh tràn ngập nguy cơ.
Ô ô!
Đúng lúc này, các vị tu sĩ Phản Hư đều nghe được những tiếng cá voi huyền ảo.
Là con Chân Giáp Kình kia!
Nó nhanh chóng bơi từ trong biển ra, xông vào chiến trường.
Vút!
Nguyên khí thiên địa hỗn loạn lập tức xé rách lớp giáp dày trên thân nó, máu cá voi màu đỏ chảy ra!
- Hừ, ngươi tự xông vào đường chết!
Tu sĩ Phản Hư áo đen cầm pháp bảo loan đao trong tay cười lạnh:
- Chúng ta vừa lúc có thể lấy Long Tiên Linh Hương, đây cũng một món linh vật Phản Hư!
Loan đao trên tay hắn lóe lên, hiện ra một tầng ánh sáng màu máu nồng đậm, kèm theo hàng nghìn hàng vạn tiếng oan hồn khóc nỉ non.
Xuy!
Một ánh đao giống như mặt trăng máu thê lương lạnh lẽo hạ xuống.
Chân Giáp Kình nhảy mạnh lên một cái, khiến ánh đao chém lệch đi, chỉ chém vào nửa đoạn đuôi cá.
Trong hư không, tiếng cá voi càng thêm lảnh lót, thậm chí kèm theo chút réo rắt thảm thiết...
Từ trên thân Chân Giáp Kình bắn ra vô số máu, hội tụ ở trên cái sừng duy nhất trên đỉnh đầu, hóa thành một tinh quang màu máu phóng lên cao!
- Không ngờ thiên phú của hoang thú này là một loại thiêu đốt tinh huyết?
Phản Hư áo đen chửi một tiếng.
Kể từ đó, hơn phân nửa nguyên liệu trên thân Chân Giáp Kình này đều trở thành vô dụng!
Phụt!
Khí tức trên thân Chân Giáp Kình nhanh chóng giảm xuống, nhưng một tinh quang màu máu lại đập thật mạnh ở trên lưới lớn màu trắng, vô số tia sáng máu bắn loạn, hiện ra một cái sừng trong đó.
Cái sừng điên cuồng xoay tròn, xé rách một lỗ thủng trên tấm lưới lớn.
Chân Giáp Kình nhìn thấy cảnh tượng này, tiếng ca dần dần suy yếu. Nó giống như một tảng đá ngầm vậy chậm rãi chìm vào đáy biển.
- Nó thật mẫn cảm, thế mà... châu chấu đá xe!
Đạo nhân tóc bạc hừ lạnh một tiếng, lại vung phất trần.
Từng triện văn cổ ở trên phất trần này phát ra linh quang lập lòe, hóa thành một mảnh hào quang màu trắng.
Dưới hào quang bao phủ, vết rách kia nhanh chóng khép lại...
Tất cả những gì Chân Giáp Kình đã hình như chỉ là vô dụng.
Vì thế, nó vẫn phải bỏ mạng.
Không!
- Gào gào!
Trong tầng mây, con Cực Côn kia bỗng nhiên phát ra một tiếng gào thét khủng khiếp.
Một tầng linh quang màu xanh kinh người chợt bạo phát, bao phủ toàn thân nó.
Ở trong linh quang màu xanh nồng đậm này, hình thể của Cực Côn không ngờ lập tức thu nhỏ tới ba bốn phần!
Thể hình nó trở nên thon dài hơn, vây cá mở ra giống như hóa thành hai cái cánh.
Từng mảnh vảy trên đó cũng giống như hóa thành từng cái lông chim màu xanh.
Vù vù!
Gió bão kinh người hiện ra, mây đen dày đặc bỗng chốc bị phá vỡ, hiện ra một con chim cực kỳ oai phong!
Nó bỗng nhiên lặn xuống nước, lao vào trong biển sâu, lập tức phá vỡ Huyền Minh Nhãn Hải, trên chân kẹp lấy Chân Giáp Kình và bay lên trời.