Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1523 - Chương 1686 - Đánh Chết 2

Chương 1686 - Đánh chết 2
Chương 1686 - Đánh chết 2

Nữ tu họ Thần cảm thấy bất đắc dĩ:

- Phương Tiên Đạo Chủ cũng có thể tính là nhân tài ưu tú trong trăm nghìn năm.

- Người này không chỉ có bị Ngũ Hành Tử, Tinh Thần Tông phát lệnh truy nã, còn có lợi ích cực lớncr Hải Ngoại Tiên Phủ... Thật sự khiến người ta động lòng.

Phương Tịch xoa cằm, xúc động than.

- Thế nào? Đạo hữu cảm thấy hứng thú à?

Nữ tu họ Thần cười như không cười hỏi thăm, nàng biết rất rõ tác phong hành sự của lão tổ Vương gia.

- Lão phu đương nhiên cảm thấy hứng thú nhưng sẽ không ra tay...

Phương Tịch nằm trở lại:

- Lão phu mới chỉ là Phản Hư sơ kỳ, còn muốn sống thêm mấy năm nữa, cần gì phải chống lại kẻ hung ác như vậy chứ?

- Đúng vậy...

Nữ tu họ Thần im lặng một lát mới mở miệng nói:

- Ngay cả thiếp thân cũng không dám...

Phương Tịch nhìn ra được, sở dĩ nàng phát lệnh truy nã hoàn toàn nể mặt Tinh Thần Tông.

Trong lòng nàng hận không thể khiến các đệ tử đều biến thành người điếc người mù, nhìn thấy cũng giả như không thấy!

Uy lực của Phương Tiên Đạo Chủ chính là thế!

...

Mấy năm sau, Phương Tịch đi tới cổng thành Yêu Nguyệt Tiên Thành.

Bây giờ, theo rất nhiều tu sĩ cao cấp trở về, Yêu Nguyệt Tiên Thành đã hồi phục vẻ náo nhiệt trước kia.

Phương Tịch tới đây để tiễn đám người Vương Linh Ứng, Lý Như Lệnh.

- Bây giờ, bảo vật cơ bản trong Hải Ngoại Tiên Phủ đều bị chia cắt gần hết, đã không khiến tu sĩ Phản Hư hứng thú nữa...

Hắn tha thiết căn dặn Vương Linh Ứng:

- Ngươi có tu vi Hóa Thần cộng thêm vài tấm Bảo Mệnh Phù Lục lão phu ban tặng cho ngươi, đủ để ngươi đứng vững trong Huyền Minh Uyên... Ngươi hiểu rõ nhiệm vụ tiếp theo đấy.

Nếu Vương Linh Ứng thậm chí không làm xong chút chuyện nhỏ này, Phương Tịch sẽ cân nhắc tới chuyện đổi người.

Lý Như Lệnh ở bên cạnh thoạt nhìn rất tốt.

- Mong lão tổ tông yên tâm, cho dù Linh Ứng đích thân ra tay cũng sẽ hoàn thành điều lão tổ tông giao phó!

Vương Linh Ứng bỗng nhiên cảm giác ớn lạnh, vội vàng bảo đảm.

- Ừ, nếu vậy, các ngươi đi đo!

Phương Tịch khoát tay, nhìn một đám người của Vương gia lên linh thuyền màu vàng, bay về phía Huyền Minh Uyên.

Bọn họ vừa vặn đi ngược hướng với tuyến đường của phần lớn tu sĩ...

Chờ đến khi ánh sáng của linh thuyền biến mất ở phía chân trời, dưới chân hắn có độn quang lóe lên. Hắn không trở về đảo giữa hồ mà đi tới động phủ của Xích Tùng Tử.

Những tu sĩ Phản Hư kia dĩ nhiên trở về sớm nhất.

Phương Tịch muốn cầm chút quà tới an ủi.

Xích Tùng Tử và Quảng Thiên Kiếm đang ngồi bên bàn đá, dưới một gốc cây Tùng già cực lớn.

.

- Xích đạo bằng hữu, Quảng đạo hữu!

Phương Tịch hạ độn quang xuống:

- Nhìn thấy hai vị bình an không sao, đúng là quá tốt rồi...

- Vương đạo hữu... Ôi, lão phu biết vậy chẳng làm.

Sắc mặt Xích Tùng Tử có phần tái nhợt. Hắn nhìn thấy Lão tổ Vương gia đến đây, không khỏi cười gượng.

Phương Tịch nhớ, người này và Tử Phong Linh Quân tập hợp thành đội, hiển nhiên đã bị liên lụy.

Hắn thoạt nhìn có vẻ còn bị thương không nhẹ.

Ánh mắt hắn liếc qua, không ngờ không thấy bóng dáng thanh kiếm khí cổ xưa Quảng Thiên Kiếm vẫn đeo trên lưng đâu.

Nhưng Phương Tịch là người thế nào?

Hắn tất nhiên sẽ không đặt câu hỏi vạch trần nỗi đau của người ta.

Ba người uống hết một ấm linh trà, Xích Tùng Tử mới mở miệng đầu tiên:

- Lần này đi Hải Ngoại Tiên Phủ, có thể nói lão phu và Quảng đạo hữu hoàn toàn không có thu hoạch gì, còn mất không ít... Ngay cả thanh phi kiếm của Quảng đạo hữu cũng bị Phương Tiên Đạo Chủ đánh gãy...

- Người này không ngờ hung tàn như vậy?

Phương Tịch lại “hoảng sợ biến sắc”!

- Ôi, cũng tại lão phu và Quảng đạo hữu nhìn thấy Tử Phong Linh Quân ra tay, nên ra tay bao vây tấn công theo... Kết quả Tử Phong Linh Quân chết, ngay cả Tam Kiếm Linh Quân cũng của Tinh Thần Tông cũng vậy...

Trong mắt Xích Tùng Tử lóe lên sự sợ hãi và may mắn.

- Phương Tiên Đạo Chủ... Chờ ta luyện lại kiếm, nâng cao tu vi, ta nhất định sẽ đi luận kiếm với hắn!

Quảng Thiên Kiếm hừ lạnh một tiếng, kiếm tu chính là người bất khuất như vậy.

Nhưng Phương Tịch nghi ngờ, hắn có khả năng vĩnh viễn cũng không rèn lại được kiếm...

- Người kia... Ôi, đạo hữu vẫn nên chịu thiệt đi.

Trên mặt Xích Tùng Tử hiện ra vẻ sợ hãi:

- Về sau lão tổ Hợp Thể của Tinh Thần Tông chạy tới, đại chiến với Phương Tiên Đạo Chủ kia... Nhưng lão phu thấy rất rõ ràng Phương Tiên Đạo Chủ trả giá bằng bản thân bị thương nặng khiến hắn bị thương nhẹ...

Tu sĩ Phản Hư bình thường căn bản không dám trêu chọc người ngoan độc như vậy.

Dù sao bọn họ có thọ nguyên chục nghìn năm còn sống chưa đủ!

Phương Tịch không phải cảm thấy kỳ lạ về điều này.

Ngay cả Ngũ Hành Tử hóa thân truy sát, Phương Tiên Đạo Chủ còn có thể chạy trốn.

Tuy Mộc Hoá thân của Ngũ Hành Tử mới là tu vi Hợp Thể sơ kỳ, nhưng có cảm ngộ đạo pháp Ngũ Hành Tử, thần thông pháp lực vô cùng kinh người.

Thật sự đánh nhau, có khả năng còn lợi hại hơn con Hợp Thể Thiên Phượng kia.

- Mà thôi, không đề cập tới chuyện này nữa.

Bình Luận (0)
Comment