Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1527 - Chương 1690 - Đà Sơn Quy 4

Chương 1690 - Đà Sơn Quy 4
Chương 1690 - Đà Sơn Quy 4

Trong lòng Phương Tịch thoáng dao động nhưng không mở miệng.

Đây chỉ là một con Giao Long cấp năm, hắn căn bản chướng mắt.

Ngược lại một bà lão Phản Hư khác khàn khàn nói:

- Ta thấy con giao hơi quen mắt, có phải nó xuất thân từ Ngự Long Tông? Loại trời sinh nổi loạn như thế, chào giá này hơi cao...

Từ sau khi Ngự Long Tông bị diệt, có vài con Giao Long chạy thoát, dẫn đến trong Tinh Thần Vực có thêm rất nhiều yêu thú thuộc loài rồng.

Tu sĩ Phản Hư bán Hắc Giao kia cười gượng.

Con Hóa Thần Giao Long này thật sự từng xuất thân từ Ngự Long Tông, đây trái lại là tình thế bất lợi.

Dù sao Giao Long của Ngự Long Tông từng có ví dụ phản loạn! Ai biết con Giao Long này có thể âm thầm học được một vài bí pháp chống lại Ngự Thú Thuật hay không?

Đây là nguy cơ!

Chẳng qua đối phương đồng ý ép giá, chứng tỏ vẫn động tâm. Hắn lập tức dùng thần thức truyền âm với bà lão này, bắt đầu giao lưu.

Không lâu sau, bà lão này lên đài và ném ra một túi trữ vật.

Vị tu sĩ Phản Hư này dùng thần thức đảo qua, không khỏi hài lòng, giao lệnh bài huyết hồn cho bà lão.

Sau khi hai bên hoàn thành giao dịch, từng người bay xuống đài cao, thậm chí bọn họ không ngồi xuống mà rời đi luôn.

Phương Tịch nhìn đến đây, cũng phải thầm khen một tiếng đa mưu túc trí, cũng khá quả quyết.

Tốc độ của hắn rất nhanh, cướp vài độn quang lên đài giao dịch.

- Ở đây, bản tọa có ba viên Lạc Vân Huyền Đan có thể tăng thêm pháp lực cho tu sĩ Phản Hư...

- Ngoài ra còn có một số tiên ngọc!

Phương Tịch còn chưa nói dứt lời, đã nhìn thấy không ít tu sĩ Phản Hư chấn động, rõ ràng biết được vật phẩm mình giao dịch đã thành công khiến cho những người này chú ý.

Dù sao đây cũng là vật thông dụng nhất trong tu sĩ Phản Hư.

Hắn mỉm cười, nói:

- Muốn đổi lông chim của ba loại linh cầm đại bằng, chim khổng tước, thiên nga, tối thiểu phải cấp năm trở lên, nếu lấy ra linh vũ giá trị càng cao, tại hạ bằng lòng lấy tiên ngọc bổ sung giá chênh lệch...

Rất nhiều Phản Hư khẽ lắc đầu, rõ ràng không hề có loại nguyên liệu này.

- Thật là đúng lúc, ở đây vãn bối có lông chim thiên nga và chim khổng tước... Cấp bậc đạt tới cấp sáu hạ phẩm, chắc hẳn có thể thỏa mãn nhu cầu của tiền bối.

Một giọng nói ôn hòa, ngọt ngào vang lên.

Phương Tịch thoáng kinh ngạc và nghi ngờ, nhìn một vị nữ tu Hóa Thần chậm rãi đi lên đài giao dịch.

Nàng đeo khăn che mặt và khẽ vung tay, lại có hai hộp ngọc hiện ra, nàng cười nói:

- Tiền bối có thể kiểm tra...

Phương Tịch nhìn hộp ngọc, ngón trỏ phải búng nhẹ.

Một Chân Ma Khí hiện ra, cấm chế phía trên đó lập tức nổ tung.

Nữ tu kia nhìn thấy chiêu thức này, vẻ mặt hình như trở nên trịnh trọng hơn.

Phương Tịch không để ý nhiều, mở hộp ngọc ra. Trong đôi mắt hắn có ánh sáng chuyển động, không ngờ vận dụng Đa Bảo Đồng Thuật.

Chỉ thấy bên trong hộp có một cái linh vũ màu xanh đậm, đuôi còn có hoa văn hình con mắt.

- Thật sự là lông chim của chim khổng tước, mặc dù chỉ xuất phát từ một con yêu cầm biến dị cấp sáu hạ phẩm, nhưng cuối cùng vẫn thức tỉnh một ít huyết mạch của chim khổng tước ngũ hành...

Phương Tịch thoáng gật đầu, lại kiểm tra lông chim thiên nga khác. Hắn phát hiện nó cũng miễn cưỡng phù hợp yêu cầu.

Lông chim linh cầm như thế không phải nhổ ra từ trên thân, dù sao trong Địa Tiên Giới có không ít yêu thú huyết mạch biến dị.

Nếu có thể thức tỉnh một phần Chân Huyết của tổ tiên là tốt lắm rồi.

Hắn trầm ngâm một lúc mới nói với nữ tu che mặt:

- Hai vật này chỉ có thể đổi lấy hai viên Lạc Vân Huyền Đan...

- Vãn bối không dùng được đan dược của các tiền bối, vẫn chỉ lấy tiên ngọc thôi...

Vị tiên tử này thản nhiên cười nói, cho dù không nhìn thấy rõ gương mặt, Phương Tịch vẫn cảm giác được khí chất của nàng xuất chúng trầm ổn, có thể xem là một vị giai nhân xinh đẹp quốc sắc thiên hương.

- Có thể.

Phương Tịch thò tay vào trong tay áo và ném một túi trữ vật qua.

Nữ tu dùng thần thức đảo qua, sau đó lập tức thản nhiên hành lễ, lui ra khỏi đài giao dịch.

- Không ai giao dịch nữa sao?

Phương Tịch hỏi một câu, thoáng có chút thất vọng muốn rời khỏi.

Đúng lúc này, một giọng nói kỳ quái vang lên:

- Trên tay lão phu thật ra có một nguyên liệu linh cầm...

Một vị tu sĩ Phản Hư đứng dậy và đi tới trước mặt Phương Tịch.

Đối phương mặc một bộ trường bào màu xám, trên thân kèm theo một mùi thối rữa. Hắn không che giấu gương mặt, hiện ra một gương mặt già nua đầy nếp nhăn, dường như sắp gần đất xa trời vậy.

- Không ngờ là Khô Hủ Tử!

- Khô Hủ Lão Quái... Người này bình thường đi lại một mình, tính tình kỳ lạ, không dễ chọc đâu...

Một ít tu sĩ Phản Hư lần lượt dùng thần thức giao lưu.

- Mời...

Phương Tịch chắp tay ra hiệu, chỉ thấy vị Khô Hủ Tử này ném ra một hộp ngọc.

Hắn nhẹ nhàng mở ra, bên tai truyền đến tiếng gió thổi vù vù.

Bình Luận (0)
Comment