Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1539 - Chương 1702 - Bi Kịch Lớn 2

Chương 1702 - Bi kịch lớn 2
Chương 1702 - Bi kịch lớn 2

- Ngũ Hỏa Thất Cầm Phiến quả thật dùng tốt, thậm chí có thể có uy hiếp rất lớn đối với Phản Hư hậu kỳ... Có thể sử dụng làm pháp bảo thông thường.

Phương Tịch nhìn quạt lông bảy màu trong tay Ngoại Đạo Hóa Thân, vẫn khs hào lòng về trận thực chiến này.

Đồng thời, hắn còn bắt được Nguyên Anh của Ngọc Bút Nho Sinh.

Hắn ném Nguyên Anh này vào Địa Tiên Linh Cảnh phong ấn, ánh sáng màu bạc lóe lên và biến mất.

Toàn thân Ngoại Đạo Hóa Thân có ma hỏa tàn sát bừa bãi. Sau khi dọn dẹp chiến trường, hắn hóa thành một luồng ánh sáng nhanh chóng biến mất ở phía chân trời...

Trong Địa Tiên Linh Cảnh ở Nhân Gian Giới.

- Bảo vật có uy lực lớn dùng tốt thì tốt thật, chẳng qua thiêu đốt, phá hủy quá nhiều chiến lợi phẩm...

Phương Tịch ngồi xếp bằng, bắt đầu kiểm kê chiến lợi phẩm.

Hắn nhìn đầu tiên tất nhiên là thi thể của Ninh lão ẩu và Cấp Lão Ma.

Thọ nguyên của hai người đều tiêu hao hết, Nguyên Anh đã tọa hóa, thi thể bảo tồn vô cùng hoàn chỉnh, ngoại trừ không có Nguyên Anh, tất cả không khác nào khi còn sống.

Phương Tịch nhặt quải trượng gỗ đen của Ninh lão ẩu lên trước. Hắn phát hiện đây cũng là một món bảo vật Phản Hư cấp sáu, vừa phát động lại có thể phát ra một gió lạ màu đen, uy năng có thể khiến cát bay đá chạy, tan vàng chảy sắt, tiêu hồn khoét xương...

- Nhưng đây không phải là phong cách của ta, cũng lại là vật phẩm tiêu hao khi độ kiếp...

Hắn than một câu và lại quan sát thi thể của hai người:

- Không phải thể tu, nhưng thể phách không ngờ đạt tới tình trạng luyện thể cấp Hóa Thần... Nếu giao cho Yêu Ma Thụ, mặc dù không có cách nào chế luyện ra khôi lỗi gỗ cấp Hóa Thần, nhưng tương đương với xuất hiện thêm hai lực sĩ cấp sáu... Nếu lại phối hợp với phương pháp Khôi Lỗi Chú Linh ta tìm hiểu được, thật ra có thể chế luyện ra khôi lỗi Hóa Thần đặc biệt!

Phương pháp Khôi Lỗi Chú Linh cấp năm có thể rót trận linh hoặc tử thể tách ra của Thái Nhất vào trong khôi lỗi, khiến nó thu được uy lực dẫn dắt linh lực thiên địa.

Kể từ đó, cũng coi như ghép được một khôi lỗi cấp Hóa Thần hoàn chỉnh.

Tuy... sử dụng hai thi thể tu sĩ Phản Hư mới chế luyện ra được hai khôi lỗi cấp Hóa Thần, đúng là thiệt hơn so với khôi lỗi gỗ cấp thấp gần như có thể duy trì cảnh giới lớn lúc trước.

Nhưng hết cách rồi, Phương Tịch cũng không ngại.

Thủy Tổ Yêu Ma Thụ lập tức chuyển động, từng rễ phụ rủ xuống và treo hai thi thể lên, bắt đầu cải tạo...

Phương Tịch cầm lấy một túi trữ vật đen xì, thử đưa vào một tia thần thức, quả nhiên cảm nhận được sức cản.

Trong Địa Tiên Linh Cảnh, từng tầng ánh sáng màu xanh sẫm hạ xuống, chiếm giữ ở phía trên túi trữ vật.

Không lâu, có tiếng tí tách vang lên.

Sau khi hắn lại đưa thần thức vào, tất cả đều thuận lợi.

Tiếp theo, vật phẩm trong túi trữ vật đều hiện ra ở trước mắt Phương Tịch.

Đầu tiên quan trọng nhất dĩ nhiên là tiên ngọc, có hơn một trăm viên.

Ngoài ra, có số lượng lớn vật liệu ma đạo huyết tinh, ví dụ như các loại tinh huyết được phong ấn ở trong bình ngọc, thi thể...

Phương Tịch thậm chí nhìn thấy một bộ xương hoang thú nguyên cổ hoàn chỉnh. Xem khí tức của nó chắc hẳn tương đương với Phản Hư hậu kỳ, cũng không biết Cấp Lão Ma kia làm sao lấy được.

Đương nhiên, thứ quý nhất trên thân một vị tu sĩ cao cấp bình thường là pháp bảo bản mệnh của hắn!

Phương Tịch đã sớm lấy được bảo vật Phản Hư từ trong đan điền của Cấp Lão Ma ra, phát hiện đó là ba thanh phi đao tối đen như mực.

Làm pháp bảo bản mệnh, ngoại trừ chủ nhân cũ ra, bất kỳ tu sĩ nào chế luyện, uy năng của pháp bảo đều sẽ vĩnh cửu tổn thất một phần.

Càng chưa nói tới nếu trong đó có khí linh ngoan cố, vậy càng phiền phức hơn.

Phương Tịch không để ý, dù sao chỉ cần cuối cùng có thể duy trì ở cấp sáu, vậy đều là vật liệu sẽ tiêu hao trong thiên kiếp...

“Sau Phản Hư, mỗi lần thăng cấp cảnh giới nhỏ đều có Tiểu Thiên Kiếp hạ xuống... Mặc dù Tiểu Thiên Kiếp không bằng được Tâm Ma Kiếp, nhưng lôi kiếp vẫn khủng khiếp, không dễ ứng phó...”

- Hai vị Phản Hư này thật nghèo, trên thân chỉ có một món bảo vật cấp sáu còn tới chống lại ta?

Phương Tịch cảm thấy cạn lời.

Chẳng qua suy nghĩ lại, không phải người của Thiên Phạm Quân, không bị cưỡng chế, đại khái chỉ có tu sĩ sống không được tốt lắm mới có thể mạo hiểm tới khai hoang.

Với chút của cải ấy không chừng là nhờ sau khi đến Thiên Phạm Vực khổ cực giết chết hoang thú, hái linh dược thiên địa, thăm dò di tích tích góp được...

Ngoài ra, chính là một ít đan dược và ngọc giản.

Sau khi Phương Tịch kiểm tra tỉ mỉ hai người này, lại phát hiện trong đan dược còn lẫn ít đan độc, trong đó thậm chí còn luyện một ít ma đầu.

Nếu tu sĩ không biết rõ tình hình dùng vào, tẩu hỏa nhập ma cũng là nhẹ...

“Dù sao cũng là vật phẩm cướp đoạt tới...”

“Chỉ là ở trước mặt ta đùa nghịch ma đầu... Ha ha...”

Bình Luận (0)
Comment