Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1538 - Chương 1701 - Bi Kịch Lớn

Chương 1701 - Bi kịch lớn
Chương 1701 - Bi kịch lớn

- Phương Tịch, ngươi không thể giết ta. Ta là tu sĩ trong biên chế của Thiên Phạm Quân, ngươi giết ta chính là khiêu khích Thiên Phạm Quân!

Ngọc Bút Nho Sinh tới tóc tai bù xù, đã mất đi can đảm đối địch với Phương Tịch từ lâu, hắn chỉ muốn bỏ chạy.

Nhưng rất nhanh, trên mặt hắn lại hiện ra sự tuyệt vọng.

Bởi vì một tầng ánh sáng màu xanh mông lung đã cắt qua thiên địa, ngăn chặn đường đi của hắn.

Không chỉ có vậy, trong hư không còn có từng sợi dây xích màu xanh muốn đâm vào trong cơ thể hắn.

Cẩn thận quan sát sẽ phát hiện sợi dây xích màu xanh kia không ngờ là do vô số những triện văn cổ màu xanh nhạt trong suốt lại mờ ảo tạo thành!

Đây là lực áp chế giới vực của Địa Tiên Linh Cảnh!

Điều càng khiến Ngọc Bút Nho Sinh hoảng sợ hơn là mối liên hệ giữa hắn và nguyên khí thiên địa dường như đã Địa Tiên Linh Cảnh giống như cảnh không thực này chặt đứt!

- Ngươi sẽ chết, nhưng không có người nào biết được...

Ngoại Đạo Hóa Thân cầm Ngũ Hỏa Thất Cầm Phiến trong tay, cười nhạo nói:

- Ngươi vẫn đang âm thầm truyền tin à? Vô dụng thôi. Ở bên trong giới này, bất kỳ tin tức nào của ngươi truyền đi đều sẽ bị chặn lại...

Ngoài linh cảnh, hai tay bản tôn Phương Tịch chắp lại, kẹp lấy con cá nhỏ đen như mực kỳ lạ nào đó.

Nó không ngừng di chuyển, vảy cá hình như được tạo bởi vô số chữ viết.

Nhưng lúc này, nó căn bản không có cách nào trốn thoát khỏi lòng bàn tay của Phương Tịch...

- Ngươi rốt cuộc là thần thánh phương nào?

Ngọc Bút Nho Sinh nhìn Phương Tịch, tầm mắt chú ý tới quạt lông bảy màu đang phe phẩy trong bàn tay đối phương, trong lòng chợt kinh ngạc:

- Không ngờ ngươi có sản phẩm mô phỏng Tiên Phủ Kỳ Trân... Cho dù là đệ tử chân truyền nòng cốt trong tông môn Hợp Thể cũng chưa chắc có thể có đãi ngộ như thế...

Điều càng khiến hắn chấn động sợ hãi hơn là lực Linh vực này, nó không ngờ ngăn cách nguyên khí thiên địa, đồng thời áp chế ràng buộc tu sĩ Phản Hư trung kỳ đỉnh phong như hắn!

- Người chết không cần suy nghĩ quá nhiều!

Phương Tịch phát hiện Ngũ Hỏa Thất Cầm Phiến này vẫn dùng khá tốt, bất luận đối thủ thi triển ra loại pháp bảo bí thuật thần thông n ào, ta chỉ cần quạt một cái!

Ầm!

Sau lưng của hắn hiện ra ảo ảnh Chân Ma mặc ma giáp tối đen, từng luồng Chân Ma Khí lại rót vào trong Ngũ Hỏa Thất Cầm Phiến, khiến từng phù ấn trên đó phát ra ánh sáng rực rỡ. Hắn lại quạt một quạt!

Hào quang bảy màu hiện ra, từng con linh cầm bay lượn trong đó, hóa thành vòng ánh sáng cực lớn cuốn về phía Ngọc Bút Nho Sinh.

- Sắc!

Ngọc Bút Nho Sinh vô cùng bất bình, chỉ lên đỉnh đầu.

Trong thiên linh có ánh sáng lóe lên, một Nguyên Anh trắng trẻo mập mạp, mặc nho sam hiện ra.

Trước người hắn lơ lửng một bảo vật hình nghiên mực, tay chợt bấm pháp quyết.

Nghiên mực nứt ra, từng khí tức đặc biệt hiện ra, mang theo ý Hạo Nhiên xông thẳng lên trời.

- Chính khí cương trực, vạn pháp bất xâm!

Nguyên Anh quát lạnh một tiếng, toàn thân hiện ra số lượng lớn ảo ảnh kinh văn, vô số chữ viết kinh thư phát sáng giống như một chiếc áo cà sa bao quanh người hắn.

Phụt!

Ngay sau đó, hào quang bảy màu lại đánh lên chính khí cương trực.

Một phần hào quang tan biến, nhưng theo một tiếng Thiên Phượng ngân dài, ở trong hào quang hiện ra từng sợi dây màu bạc nhỏ.

Hỏa luân bảy màu bỗng nhiên trở nên càng khủng khiếp hơn, xé rách phòng ngự chính khí cương trực và kinh thư, rơi vào trên ngọc bội phòng ngự do Ngọc Bút Nho Sinh lấy ra.

Xoẹt!

Miếng ngọc bội này vô cùng ôn hòa, kèm theo một khí tức Quân Tử Như Ngọc, rõ ràng cũng là một món bảo vật rất hiếm thấy. Lúc này, nó trực tiếp nổ tung, hóa thành một đám tro tàn...

Ánh lửa còn lại mang theo nhiệt độ cực cao thiêu đốt đến trên pháp thể của Ngọc Bút Nho Sinh.

Hừng hực!

Ánh lửa bảy màu nhấn chìm Ngọc Bút Nho Sinh.

Tiếp theo, từng sợi dây xích màu xanh ngọc bích bỗng nhiên lao ra, giống như rắn độc chui vào hư không, “kéo” Nguyên Anh một tay cầm phù lục màu bạc ra.

Bóng dáng của Phương Tịch lóe lên, lại nhẹ nhàng lấy đi miếng phù lục màu bạc kia. Hắn liếc nhìn và không khỏi mỉm cười:

- Tiểu Hư Không Na Di Phù? Đây cũng là con át chủ bài bảo toàn tính mạng của ngươi sao?

Vật này tới thật đúng lúc.

Hắn vừa đấu giá được truyền thừa Tiểu Hư Không Na Di Bí Phù không trọn vẹn lại có bản hoàn chỉnh này đối chiếu, quá trình tu sửa chắc hẳn có thể nhanh hơn nữa.

- Ngươi không thể giết ta được. Ta xuất thân Ngọc gia, Ngọc gia là gia tộc Hợp Thể... Lão tổ sắp đến thành Thiên Phạm rồi!

Nguyên Anh của Ngọc Bút Nho Sinh hét lớn.

- Lão tổ? Vậy xem ra tuổi tác không nhỏ...

Phương Tịch xoa cằm:

- Mà thôi... Ta sẽ tự mình xem.

Hắn tiếp tục bấm pháp quyết, rất nhiều sợi dây xích chui vào trong thân thể Nguyên Anh, khiến Ngọc Bút Nho Sinh liên tục kêu lên thảm thiết.

Ngay sau đó, trên trán của Nguyên Anh hiện ra một chữ triện màu xanh sẫm, không ngờ trước mắt tối sầm và ngất đi.

Bình Luận (0)
Comment