Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 155 - Chương 155 - Đấu Pháp 2

Chương 155 - Đấu Pháp 2
Chương 155 - Đấu Pháp 2

- Ta ở Long Môn Các, chỉ lộ tài liệu của hơn trăm viên linh thạch, sau đó lại tiêu phí hai mươi viên, đồng thời mua không nổi công pháp luyện thể, vấn đề hẳn không nhiều lắm...

Cửa hàng của đại thế lực như vậy, mức độ khoan dung sẽ hơi cao một chút.

Còn Vạn Hải Lâu? Đại khái vị Tống Thanh kia cho rằng đã lột sạch Phương Tịch rồi?

- Bất quá vẫn có chút nguy hiểm.

- Đặc biệt là tài liệu xà giao cấp một thượng phẩm, giá trị đã sắp tiếp cận một ngàn linh thạch, cho dù tu sĩ Trúc Cơ kỳ cũng có thể bị kinh động!

Phương Tịch âm thầm nghĩ, tiện tay quăng hai viên linh tinh cho Mạc Thanh Y, sau đó điều động Hắc Vân Đâu rời Bảo Chu Phường Thị.

- Lần này là tìm hiểu... lần sau đổi hình dáng trở lại!

Phương Tịch chuẩn bị ở trong Vạn Đảo Hồ tìm nơi có linh mạch trồng cây, đây là làm ăn lâu dài, không thể vẫn che lấp khuôn mặt.

Tu tiên giả không phải phàm nhân ở Đại Lương Thế Giới, không dễ gạt như vậy!

Ngược lại hắn hình dáng bình thường không có gì lạ, lai lịch đều rất thuần khiết, không có gì không tiện gặp người.

Nghĩ như vậy, Phương Tịch đã điều động Hắc Vân Đâu, bay ra phường thị mấy chục dặm, chuẩn bị tìm hoang đảo không người hoặc đá ngầm mở động phủ, nghỉ ngơi một chút.

- Dát!

Đang lúc này, đột nhiên dị biến xảy ra!

Trên mặt hồ, ngàn vạn bọt nước nổi lên, từ bên trong lao ra một con yêu điểu toàn thân màu đen!

Yêu điểu này lại có thể lặn xuống nước, tốc độ còn cực nhanh!

Nó phát ra tiếng kêu chói tai, vỗ cánh, yêu lực hội tụ, hai mũi tên nước ngưng tụ, mượn địa lợi, trong nháy mắt tập kích về phía Phương Tịch!

Đổi thành những tu tiên giả khác không có tâm phòng bị, đại khái sẽ bị mũi tên nước bất thình lình xuyên thủng!

- Ai?

Nhưng từ khi Phương Tịch ra phường thị vẫn cực kỳ cảnh giác, sau khi phát hiện không đúng, lập tức vỗ túi trữ vật.

Huyền Thiết Thuẫn bay ra, chặn ở quanh người.

Coong coong!

Hai mũi tên nước rơi vào Huyền Thiết Thuẫn, phát ra tiếng va chạm như hồng chung đại lữ, sau đó lại hóa thành hơi nước đầy trời nổ tung.

- Thủy Lão Nha?

Nhìn thấy là con linh thú này, Phương Tịch nhất thời giận quát:

- Miêu Đông! Ngươi dám đến chặn giết?

Một góc tối chậm rãi hiện lên ở dưới đáy hồ, sau đó dâng lên, rõ ràng là một con ngao lớn lưng vàng!

Miêu Đông đứng ở trên lưng ngao lớn, chắp hai tay sau lưng, vẻ mặt lạnh lẽo:

- Nếu đạo hữu nguyện ý giao ra máu rắn, tất cả đều dễ nói chuyện, bằng không...

- Đi chết đi cho ta!

Phương Tịch rót pháp lực vào một tấm Hỏa Cầu Phù, ném về phía Miêu Đông.

Một đoàn hỏa cầu hiện lên, từ giữa không trung đập xuống.

- Hừ, trò mèo!

Miêu Đông cười lạnh, không tránh không né.

Chớp mắt tiếp theo, quả cầu lửa nện đến đỉnh đầu hắn, lại bị một tầng thủy mạc trong suốt chống lại, mặc cho ngọn lửa nổ tung, nhưng không có nhiệt lượng lan tràn.

Con ngao lớn dưới chân Miêu Đông chính là Kim Bối Ngao, tuy chỉ là cấp một hạ phẩm, nhưng cũng lĩnh ngộ yêu thuật... Thủy Tráo Thuật!

Bình thường không chỉ là công cụ thay đi bộ, lực phòng ngự cũng khá ưu tú.

Đặc biệt là ở trong hồ lớn triển khai Thủy Tráo Thuật, sẽ chiếm hết địa lợi, tiêu hao cực nhỏ, kéo dài cực lâu, có thể so với một ít pháp thuật phòng hộ cấp một trung phẩm.

Miêu Đông cười lạnh, không chút hoang mang từ trong túi trữ vật lấy ra một thanh pháp khí như lợi trảo, cũng không biết dùng móng vuốt Yêu Thú nào chế tác thành, nhìn vô cùng sắc bén.

Hắn rót pháp lực vào, đang muốn cho Phương Tịch một kích chí mạng, đột nhiên giật mình, ngơ ngác ngẩng đầu, phát ra tiếng kêu thảm:

- Không!

Nguyên lai một ánh kiếm màu vàng thình lình chém Thủy Lão Nha thành hai nửa!

Phương Tịch tung hỏa cầu chỉ là đánh nghi binh, nhìn Thủy Lão Nha đánh lén mình, hắn cười lạnh kích hoạt Kim Giao Kiếm!

Kiếm này là pháp khí thượng phẩm, vô cùng sắc bén.

Chỉ một kiếm, liền chém giết con linh sủng phi hành kia!

- Linh sủng của ta!

Miêu Đông và Thủy Lão Nha có tâm thần liên kết, con ngươi không khỏi đỏ bừng.

Con Thủy Lão Nha này không chỉ là linh sủng của hắn, còn là lợi khí bắt giữ linh ngư, kiếm tiền cơm cho hắn mỗi ngày a!

Hiện tại bát cơm bị Phương Tịch đập phá!

Hắn không thể nghĩ tới, Phương Tịch chỉ là Luyện Khí tầng bốn, lại có một thanh phi kiếm pháp khí thượng phẩm!

- Phi kiếm này không tệ, chỉ là quá hao pháp lực!

Phương Tịch điều động Kim Giao Kiếm, cảm thụ pháp lực trong cơ thể nhanh chóng tiêu hao, biết mình nhiều nhất lại ra mấy kiếm, sau đó sẽ rơi vào trạng thái pháp lực kiệt quệ, mặc người xâu xé... đối với tu tiên giả khác mà nói, không có pháp lực, sẽ không cách nào thôi động pháp khí và phù lục, không phải mặc người xâu xé sao?

- Hay lắm... Quả thật hảo tâm cơ!

Miêu Đông đã lòng sinh thối ý.

Tu sĩ Luyện Khí tầng bốn này khó đối phó, trên người lại có pháp khí tinh phẩm, nói không chừng bối cảnh rất đặc thù!

- Miêu Đông, ngươi đừng nghĩ chạy trốn, chờ bổn công tử về gia tộc, tất bẩm báo lão tổ... Ngươi chờ trở thành phỉ tu, bị người người truy nã đi!

Bình Luận (0)
Comment