Phương Tịch cười lạnh, hoàn toàn cắt đứt dự định chạy trốn của Miêu Đông, sau đó điều động Kim Giao Kiếm đâm qua.
Kiếm quang lóe lên, bỗng nhiên phát ra tiếng rồng gầm, giống như sao băng màu vàng hạ xuống.
- Đi!
Miêu Đông bất đắc dĩ, thôi thúc pháp khí lợi trảo, nghênh tiếp Kim Giao Kiếm.
Hai pháp khí dây dưa ở giữa không trung, phát ra tiếng vang leng keng, chỉ một lúc sau, pháp khí lợi trảo xuất hiện rất nhiều vết kiếm, sắp báo hỏng!
- Liều mạng!
Miêu Đông liếc nhìn Phương Tịch, từ trong lồng ngực lấy ra một viên Hồi Khí Đan ăn vào.
Hắn là Luyện Khí tầng sáu, pháp lực khẳng định thâm hậu hơn đối phương!
Huống chi đối phương còn điều động pháp khí thượng phẩm!
Bây giờ đắc tội công tử có bối cảnh, đào tẩu tất nhiên sẽ bị truy nã, còn không bằng giết đối phương cho xong chuyện!
Quả nhiên, sau một lát, tựa hồ pháp lực của Phương Tịch không đủ, sắc mặt tái nhợt, Hắc Vân Đâu tiêu tan, cả người hạ xuống mặt hồ.
- Đi!
Thấy thế, Miêu Đông vui mừng khôn xiết, lệnh Kim Bối Ngao áp sát qua.
Hắn còn có lá bài tẩy Thanh nhi, chỉ cần gần người, tất nhiên có thể một đòn giết chết!
Nhìn vẻ mặt Phương Lãnh kinh hoảng, sắc mặt Miêu Đông mừng như điên, vừa bấm pháp quyết.
- Tê tê!
Bích Huyết Mãng lập tức nhào về phía Phương Tịch.
- Lên!
Phương Tịch luống cuống tay chân, tế lên Huyền Thiết Thuẫn!
Phốc!
Không ngờ Bích Huyết Mãng há mồm, phun ra một làn khói độc!
Từ khi Thanh nhi ra đời liền ngày đêm phun ra nuốt vào bách độc, rèn luyện tinh hoa, chuyên ô uế pháp khí, khói độc dính vào Huyền Thiết Thuẫn, lập tức phát ra tiếng ăn mòn xì xì, khiến thuẫn bài vận chuyển mất linh, từ giữa không trung rơi xuống.
Bỗng nhiên trên trán Bích Huyết Mãng mọc ra độc giác bén nhọn, giống như mũi tên bắn nhanh về phía Phương Tịch!
Đây là yêu thuật thiên phú của nó... Độc Xà Toản!
- Xong rồi!
Miêu Đông vui sướng, biết công kích này của Thanh nhi uy lực có thể so với pháp khí thượng phẩm, chính là đòn sát thủ của hắn!
Coong!
Độc Xà Toản có thể so với pháp khí thượng phẩm, chỉ lát nữa là chui vào mi tâm của Phương Tịch.
Chớp mắt tiếp theo, một đạo ánh sáng màu đỏ thắm hiện lên ở trên trán Phương Tịch, giống như mũ giáp.
Độc giác chui vào mũ giáp, lại phát ra tiếng vang lớn, sau đó bị hất văng đi!
- Làm sao có khả năng?
- Chẳng lẽ hắn còn ẩn giấu một pháp khí thượng phẩm phòng ngự? Nhưng nơi nào còn có pháp lực thôi thúc?
Miêu Đông biến sắc.
Mà lúc này, trên mặt Phương Tịch lại hiện ra nụ cười.
Hắn khẽ quát một tiếng, thân hình như mãng xà thoát khốn, ở trên mặt nước điểm liền tám bước, đi đến trước mặt Miêu Đông.
- Bí kỹ Hỗn Nguyên Vô Cực!
Phương Tịch giơ tay, cương khí khuấy động, giống như sấm sét nện xuống!
Ầm ầm!
Kim Bối Ngao kêu thảm, lồng nước nổ tung, biến thành hơi nước đầy trời.
Phương Tịch thế đi không giảm, lại một quyền, đánh trúng đầu Miêu Đông!
Ầm!
Đầu của người này giống như quả dưa hấu nổ bể ra, đỏ trắng chảy đầy đất.
- Tê tê!
- Ngang!
Thanh nhi ở sau lưng Phương Tịch rên rỉ một tiếng, tương tự mất đi khí tức.
Ngay cả Kim Bối Ngao ở dưới chân Phương Tịch cũng hét thảm, trong nháy mắt tử vong!
Ngự Thú Sư và Yêu Thú ký kết khế ước, bình thường đều là nô dịch, một khi Ngự Thú Sư tử vong, Yêu Thú khế ước tất nhiên không may... Trừ khi sử dụng không phải huyết khế, mà là các loại thủ đoạn như Ngự Thú Thư, hoặc Ngự Thú Sư chủ động giải trừ khế ước, bằng không chắc chắn phải chết!
- Ngươi cho rằng ta là Luyện Khí tầng bốn, lại không biết ta còn là Luyện Thể tầng ba, có thể địch Luyện Khí hậu kỳ...
Phương Tịch cảm khái, bắt đầu quét tước chiến trường.
Kim Bối Ngao và Thủy Lão Nha đều là Yêu Thú cấp một hạ phẩm, còn có Bích Huyết Mãng cấp một trung phẩm, bán không ít linh thạch, chỉ là không tiện bán ở trong Bảo Chu Phường Thị.
Giữa không trung, Kim Giao Kiếm đè hắc trảo xuống, bay tới trong tay Phương Tịch.
Phương Tịch nhìn một chút, phát hiện pháp khí trung phẩm này đã vết thương đầy rẫy, gần như báo hỏng, không khỏi thở dài một tiếng.
Huyền Thiết Thuẫn của hắn cũng bị Bích Huyết Mãng ăn mòn, mặt ngoài trở nên loang lổ, xem như tàn phế.
- Nếu không có tiền thu, lần này thiệt thòi lớn.
Phương Tịch từ trên người Miêu Đông tìm được một cái túi trữ vật, sau khi hủy thi diệt tích, liền điều động Hắc Vân Đâu rời đi.
...
Trong Vạn Đảo Hồ, hòn đảo chi chít như sao trên trời, đặc biệt là hoang đảo không có linh khí, cơ bản tùy ý có thể thấy được.
Phương Tịch chọn một chỗ, mở ra một động phủ bí ẩn.
Trong động phủ.
Hắn lấy túi trữ vật của Miêu Đông ra, tiêu hao không ít thời gian, xóa đi pháp lực lạc ấn, sau đó đổ xuống đất.
Ào ào ào!
Một đống thứ linh tinh hiện ra.
Trừ chút quần áo, chủ yếu là lượng lớn bình bình lọ lọ, Phương Tịch kiểm tra, phát hiện khả năng là lương thực của ba con linh thú kia.
Ngoài ra còn có mấy chục viên linh thạch, một ít phù lục cấp thấp.
Trong đó còn có một tấm da thú, phía trên dùng chữ máu miêu tả rất nhiều phù ấn, chính là Huyết Khế Thư !